[Văn Hàm]Anh Dương!Xin Hãy Bỏ Súng Xuống!

[Văn Hàm]Anh Dương!Xin Hãy Bỏ Súng Xuống!

Chap 1: Lần đầu chĩa súng

Bắp ngọt
Bắp ngọt
Hi các bẹn đây là bộ thứ 2 của tui.Nhưng bộ đầu xu quá nên xoá òi:))
Bắp ngọt
Bắp ngọt
Mong bộ này MN ủng hộ💗
Vào truyện thôi
Thành phố Nam Châu chìm trong mưa đầu xuân, lạnh và âm u như chính bầu không khí trong lòng những con người đang truy đuổi sự thật.
Tả Kỳ Hàm lao khỏi xe cảnh sát, giày giẫm lên vũng nước đọng đục ngầu. Ánh đèn đỏ xanh từ xe công vụ nhá lên từng vệt sáng chập chờn trên khuôn mặt nghiêm nghị của cậu . “Cẩn thận, nghi phạm có vũ khí.” – giọng đội trưởng vang lên trong tai nghe.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Chắc cảnh sát ko có vũ khí hay sao vậy cấp trên?*ko quan tâm lời nói*
Mắt cậu nhìn chằm chằm vào màn hình tablet, nơi camera drone vừa gửi về một khung hình khiến anh khựng người: nghi phạm Trịnh Vĩ Thành – kẻ đang bị truy nã gắt gao – đang đi cùng một người đàn ông lạ mặt, tay cầm súng.
Không đợi lệnh, cậu lao thẳng lên tầng ba khu nhà xưởng bỏ hoang. Hành lang tối tăm, bụi bặm, tiếng bước chân cậu dội vang.
Cấp trên
Cấp trên
Vẫn chưa cho phép hành động mà Tả Kỳ Hàm!*nói qua bộ đàm*
Tả Kỳ Hàm trầm mặt chẳng nói gì cả.
Một cánh cửa gỗ bật mở. Trịnh Vĩ Thành đang đứng ép sát tường, mồ hôi vã ra dù trời lạnh. Trước mặt hắn là một người đàn ông cao lớn, áo khoác đen phủ dài, tay cầm khẩu Glock, ánh mắt lạnh băng như không dính bụi trần.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Bỏ súng xuống!*quát lớn, tay siết chặt khẩu K59.*
Người kia quay lại. Ánh sáng từ cửa sổ hắt lên gương mặt hắn – góc cạnh, lạnh lùng, ánh mắt sâu thẳm như thể giấu cả màn đêm phía sau. Không ngạc nhiên, không hoảng loạn. Chỉ có sự bình thản nguy hiểm đến nghẹt thở.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tôi đang làm nhiệm vụ,đừng vướng chân tôi!
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh là ai?*tay vẫn nắm chặt súng*
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tôi không được phép tiết lộ!
Cạch. Kỳ Hàm lên đạn.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tôi nói lại lần nữa "xin anh hãy bỏ súng xuống"
Một tiếng nổ bất ngờ vang lên. Nhưng viên đạn không hướng về phía cảnh sát – mà cắm thẳng vào vai Trịnh Vĩ Thành. Hắn gục xuống, bất tỉnh. Người đàn ông chậm rãi bước lại, rút ra một tấm thẻ. Cảnh sát chìm. Mã số hồ sơ: X-1029. “Dương Bác Văn.” Tả Kỳ Hàm nhìn hắn, tay vẫn không hạ xuống. “Anh Dương… xin hãy bỏ súng xuống.” Dương Bác Văn khẽ nhếch môi. Rồi hạ súng – chậm rãi, không chút do dự. Một ánh nhìn trao qua – lạnh, sắc, mà kỳ lạ thay... cũng rất yên tĩnh.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Lần sau làm ơn đừng có vội vàng!
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tôi làm nhiệm vụ vội vàng thì có liên quan đến anh?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Chúng ta cùng chung 1 nhiệm vụ !*quay người rời đi*
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tôi vẫn chưa tin hoàn toàn anh đâu.*lườm anh*
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tùy!Đều cùng một trụ sở có gì phải nghi ngờ?Lo mà điều tra tên Trịnh Vĩ Thành đi,điều đó cần thiết hơn là đi nghi ngờ tôi!
Bóng dáng của Bác Văn dần khuất trong màn đêm.Để lại dấu chấm hỏi cho Tả Kỳ Hàm.
__________
Bắp ngọt
Bắp ngọt
Sao MN thấy truyện lần này của tui đỡ hơn chưa.Ai có góp ý gì cứ nói nhe 💋 Để tui viết hay hơn.
Hot

Comments

Otp của tui

Otp của tui

hay quá tiếp ik ạ

2025-05-22

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play