Chap 4: LÒNG TIN VÀ KẼ NỨT

Buổi tối, Kỳ Hàm ở lại văn phòng để rà soát lại dữ liệu. Dương Bác Văn bất ngờ ngồi xuống cạnh cậu, mang theo một cốc cà phê còn nóng.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Uống đi, em trông như sắp ngủ gục đến nơi rồi.
Văn lớn hơn Hàm 2 tủi nên kiu "em" nhe
Kỳ Hàm nhìn anh, có chút bất ngờ
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh quan tâm từ khi nào vậy?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không quan tâm. Chỉ không muốn em gục chết giữa giờ làm việc thôi.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh lo xa quá rồi đấy!*nhíu mày*
Cả hai cùng im lặng một lúc, chỉ còn tiếng gõ bàn phím và ánh sáng hắt ra từ màn hình.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Có người đã xóa log dữ liệu trong hệ thống. Tuấn Hy mới phát hiện ra.* Hàm nói, giọng thấp hẳn.*
Văn nghiêng đầu
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Nội gián trong hệ thống?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Không loại trừ. Nhưng tôi không muốn nghi người trong đội.
Dương Bác Văn nhìn thẳng vào cậu
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Nghi tôi?
Hàm không trả lời ngay. Một lúc sau, cậu nói
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nếu tôi nghi anh, thì đã không ngồi đây nói chuyện rồi.
Văn khẽ nhếch môi. Không phải nụ cười, nhưng là một sự công nhận.
Ở góc phòng, Tuấn Minh và Tuấn Hy vẫn đang làm việc. Tuấn Minh tập trung vào dữ liệu, gõ nhanh không ngừng. Tuấn Hy ngồi đối diện, khuỷu tay chống lên bàn, ánh mắt không rời khỏi người kia.
Uông Tuấn Hy
Uông Tuấn Hy
Minh, nhìn anh một cái đi. Anh đang bày ra phát hiện lớn đây.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Hả anh nói đi.
Uông Tuấn Hy
Uông Tuấn Hy
Thiết bị giả mạo tín hiệu. Anh lần ra được một lô hàng bí mật chuyển tới biệt thự ngoại thành. Rất có thể là kho của Xà Ảnh.
Tuấn Minh gật đầu
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Anh gửi cho em tọa độ. Để em lên phương án nha!
Tuấn Hy mỉm cười, ánh mắt trầm xuống
Uông Tuấn Hy
Uông Tuấn Hy
Minh nghiêm túc thật đấy. Lúc nào cũng thế. Chắc phải có ai đó lôi Minh ra khỏi bàn làm việc mới được.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Vậy anh làm đi. Anh lôi được không?
Uông Tuấn Hy
Uông Tuấn Hy
Lôi thì lôi, kéo luôn cũng được. Miễn là em chịu đi cùng.
Tuấn Minh lần đầu hơi khựng lại trước lời trêu ấy. Nhưng rồi em bật cười, nhỏ và thật
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Thoi, vậy để mai đi!
Đêm hôm đó, sau khi mọi người rời khỏi, Dương Bác Văn vẫn đứng ở cửa, chờ Kỳ Hàm thu dọn xong. Không nói không rằng, anh bước bên cạnh cậu ra khỏi đồn.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh Dương...
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Gì?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nếu ngày mai em làm sai, anh có che cho em không?
Văn dừng lại một chút. Ánh đèn đường chiếu hắt lên gò má sắc lạnh của anh.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không. Nhưng tôi sẽ đi cùng em đến cùng.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Vâng!
Lời đáp khiến tim Kỳ Hàm chệch một nhịp. Trong sự lạnh lùng ấy, có thứ ấm áp mà cậu không thể lý giải.
Và đêm đó, lần đầu tiên, Dương Bác Văn chủ động đi sát bên cậu hơn thường lệ một bước.
Bắp ngọt
Bắp ngọt
Úi zời hay quá ko ai like hết trơn.Bùnnnnn
Bắp ngọt
Bắp ngọt
Mà hoi ghi vì đam mê .Ai thik đọc mik ghi hoi.Bái bai hẹn gặp mn ở chap sau
Bắp ngọt
Bắp ngọt
Iu iu 💗

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play