Cứu Em Một Lần, Giữ Em Cả Đời
Chap 16:
Lâm Thiên Vũ thay quần áo, định đi xuống bếp tìm chút gì đó để ăn. Nhưng khi vừa ra khỏi phòng, cô đã thấy Thời Ngạn Phong ngồi trên sofa, một tay cầm ly rượu, tay còn lại gác lên thành ghế.
Thời Ngạn Phong
/ Nhìn cô / Lại đây..
Nghe vậy, cô từ từ đi lại chỗ Thời Ngạn Phong
Vừa đến gần, hắn đã vươn tay kéo cô xuống, khiến cô bất ngờ ngã ngồi lên sofa bên cạnh.
Hắn đặt ly rượu lên bàn, ánh mắt sâu thẳm nhìn ra ngoài
Thời Ngạn Phong
Em không thích sống ở đây sao?
Lâm Thiên Vũ
* Ấp úng * Không phải..
Lâm Thiên Vũ
Chỉ là tôi không quen
Thời Ngạn Phong
Vậy thì tập làm quen đi
Hắn cúi người gần hơn, hơi thở phả lên trán cô, mang theo mùi rượu nhàn nhạt.
Thời Ngạn Phong
Bởi vì em không còn đường lui nữa đâu, Lâm Thiên Vũ
Cô ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt sâu không thấy đáy của hắn, lòng dâng lên một cảm giác khó tả—giữa sợ hãi và rung động.
Lâm Thiên Vũ
" Gần..gần quá rồi "
Không khí giữa hai người trở nên căng thẳng. Lâm Thiên Vũ ngồi trên sofa, lưng cứng đờ, ánh mắt dao động khi đối diện với Thời Ngạn Phong.
Lâm Thiên Vũ
Tôi có thể tự lo cho bản thân được
Thời Ngạn Phong
Lo cho bản thân?
Thời Ngạn Phong
/ Cười nhạt /
Thời Ngạn Phong
Em nghĩ rằng, với tình cảnh hiện tại của em
Thời Ngạn Phong
Em có thể lo cho bản thân được sao?
Cô muốn né tránh, nhưng bàn tay hắn giữ chặt, khiến cô không thể trốn thoát. Cảm giác áp bức mạnh mẽ từ hắn làm nhịp tim cô rối loạn.
Thời Ngạn Phong cúi sát vào tai cô, thì thầm
Thời Ngạn Phong
Lâm Thiên Vũ, em không có lựa chọn
Lâm Thiên Vũ
/ Nhìn hắn, mặt hơi đỏ /
Cô chưa kịp phản ứng, Thời Ngạn Phong đã đẩy cô nằm xuống sofa, thân hình cao lớn bao trùm lấy cô.
Lòng bàn tay to lớn của hắn lướt dọc theo cánh tay cô, từng cử động mang theo sức nóng khiến cô run rẩy.
Lâm Thiên Vũ
Thời Ngạn Phong.. Anh đừng vậy / yếu ớt, đẩy nhẹ ra /
Hắn không nói gì mà chỉ dùng hành động thay lời nói
Hắn cúi đầu, môi chạm nhẹ vào cổ cô, hơi thở nóng rực khiến cô không tự chủ được mà siết chặt bàn tay
Thời Ngạn Phong
* Ánh mắt sâu thẳm * Sợ không?
Thời Ngạn Phong lấy tay sờ lên môi cô
Lâm Thiên Vũ không trả lời, chỉ cảm thấy cơ thể mình như mất kiểm soát dưới sự dẫn dắt của hắn.
Thời Ngạn Phong
/ Áp môi vào cổ của cô, cắn nhẹ /
Lâm Thiên Vũ
A.. Thời Ngạn Phong!
Thời Ngạn Phong
/ Thì thầm vào tai cô / Muộn rồi, em không còn đường lui nữa đâu
Hắn cúi xuống hôn lên môi cô. Cô trợn tròn mắt, muốn phản kháng nhưng lại không hiểu sao mình lại không thể
Thời Ngạn Phong
/ Nhả ra /
Thời Ngạn Phong
Em về phòng ngủ đi!
Lâm Thiên Vũ đứng lên, sờ nhẹ vào môi mình sau đó chạy lên phòng
Cô bước vào đóng mạnh cửa lại
Lâm Thiên Vũ
/ Nằm lên giường /
Trong đầu cô bây giờ là cảnh hôn lúc nãy. Lâm Thiên Vũ không ngờ là hắn lại hôn mình, cứ nghĩ tới là lại đỏ mặt
Lâm Thiên Vũ
Nụ hôn đầu của mình... / Sờ lên môi /
Lâm Thiên Vũ
Aaa / Trùm mền che kín mặt /
Comments