Nụ Cười [ Tokyo Revengers]
Chap 2
Sau một thời gian, em cũng đã hoà nhập được với gia đình Sano nhưng em vẫn không thể hiện được cảm xúc, phải chăng vì cái bóng của vụ tai nạn quá lớn khiến em không thể mở lòng được nữa.
Emma Sano
MIKEYYYYYYYY!!!!!
Emma Sano
Anh có dậy đi học không!!????
Sano Manjiro (Mikey)
EMMAAAA
Sano Manjiro (Mikey)
Em không thể nào gọi anh một cách nhẹ nhàng được à!!!????
Emma Sano
Anh thử hiểu chuyện bằng một góc Tella- chan xem!
Louisa Donatella
…./ đã ăn sáng xong và đang đứng cạnh Emma /
Sáng nào cũng vậy, họ ồn ào theo cách riêng, em cũng đã quen với không khí náo nhiệt của gia đình Sano này.
Nhưng không hiểu sao, em lại thích sự ồn ào, náo nhiệt này nữa.
Có lẽ cái giây phút em chấp nhận rằng, bản thân em cũng là một thành viên của gia đình này, thế giới xám xịt của em cũng đã có chút màu sắc.
Thời gian em sống ở võ đường nhà Sano không đủ dài để cô quên đi mất mát đau thương, nhưng có lẽ… nó đủ để khiến em cởi mở hơn một chút.
Những ngày đầu, em vẫn lặng lẽ, lặng lẽ đến mức như một cái bóng trong căn nhà rộng lớn. Ông không nói nhiều với em, chỉ thỉnh thoảng nhìn cô bằng ánh mắt trầm lặng. Emma và Shinichirou cố gắng trò chuyện, nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu. Còn Manjirou—anh lúc nào cũng mang vẻ tự do bất cần, nhưng lại là người đầu tiên khiến bản thân em có thể cảm nhận được bản thân mình không lạc lõng giữa ngôi nhà này.
Louisa Donatella
em xin phép đi học trước ạ../ nó kéo góc áo của Emma/
Emma Sano
À ừ vậy em đi trước nhé, chị lên gọi anh Mikey dậy. / xoa đầu em rồi mỉm cười/
Dù ở nhà Sano, em dần cởi mở hơn, nhưng ở trường lại là một câu chuyện khác.
Mặc dù đã đi học được một thời gian dài nhưng em vẫn chưa thể nào hoà nhập được với các bạn.
Ngay từ ngày đầu tiên, em đã biết mình khác biệt. Em không nói nhiều, không chủ động làm quen với ai, và cũng chẳng ai thực sự muốn đến gần em. Lũ trẻ trong lớp đã quen với nhau từ trước, còn em chỉ là một người mới—một đứa kỳ lạ, lúc nào cũng im lặng và tách biệt.
Những lời xì xào vang lên sau lưng em mỗi khi em bước qua hành lang.
Nhân vật phụ
1: nó kì lạ vãi, lúc nào cũng thấy im im.
Nhân vật phụ
2 : Nhỏ đó bị đồn là tự kỉ mà.
Nhân vật phụ
3: Chắc câm mẹ rồi, chứ 15 tuổi rồi mà chưa thấy nói câu nào, không câm mới lạ.
Những tiếng xì xào bàn tán không lớn, nhưng đủ để em nghe thấy.
Em không phản ứng, cũng không biện minh, cũng chả cố gắng giải thích, em đã quá quen với cảm giác bị cô lập.
Giờ ra chơi, khi những đứa trẻ khác túm tụm chơi đùa, em chỉ ngồi một mình trên băng ghế cuối lớp, mắt nhìn xa xăm ra cửa sổ bên cạnh. Đôi khi Emma đến tìm em, ríu rít kể vài chuyện linh tinh, nhưng những lúc không có chị ấy, em lại chìm vào thế giới riêng.
Lúc nào cũng vậy, em lủi thủi một mình
Louisa Donatella
huh.. mèo lạc..?
Silent
meo~ / dụi vào chân em /
Louisa Donatella
/ ngồi xổm xuống r xoa đầu nó/
Silent
/ hưởng thụ cái xoa đầu/
Em ngồi đấy xoá đầu còn mèo được 10 phút rồi!
Nhân vật phụ
? : / vỗ vai em/ này nhóc, làm gì ở đây mà lâu vậ-
Em giật mình, ngước lên. Trước mặt em là một thanh niên cao lớn, tóc xoã.
Louisa Donatella
/ giật mình bế con mèo ôm vào lòng/
Keisuke Baji
Oi!!? / giật mình theo/
Keisuke Baji
Này! Anh có làm gì nhóc đâu mà nhóc sợ?
Louisa Donatella
…./ ôm chặt con mèo hơn/
Em không biết anh ta là ai. Nhưng rõ ràng, anh ta biết em.
Keisuke Baji
Em là Donatella, đúng không? /nghiêng đầu cười/
Keisuke Baji
Em gái nuôi của Mikey.
Louisa Donatella
‘ Mikey..? à anh Manjirou..’
Louisa Donatella
….. / phủi nhẹ quần áo/
Keisuke Baji
Im lặng thật đấy, thảo nào ở trường nhóc bị đồn là bị câm.
Keisuke Baji
Trêu em vậy đủ rồi, anh xin tự giới thiệu anh tên Baji.
Louisa Donatella
/gật đầu cho qua/
Baji nhìn em một lúc lâu, rồi lại nhìn xuống con mèo hoang đang trong lòng em. Anh ta cười khẩy.
Keisuke Baji
Im lặng với con người nhưng lại ngồi xoa đầu một con mèo tận 10 phút.
Keisuke Baji
Em kì lạ thật đấy.
Em không trả lời, chỉ cúi xuống bế con mèo lên, nhẹ nhàng vuốt ve nó. Em không biết phải nói gì với anh ta. Hay đúng hơn, em không thấy cần thiết phải nói gì.
Baji nhún vai, rồi cúi xuống, chống tay lên đầu gối để nhìn thẳng vào mặt em.
Keisuke Baji
Trông em chẳng giống kiểu người có thể sống được ở nhà Mikey chút nào.
Keisuke Baji
Thằng đó ồn ào chết đi được.
Keisuke Baji
Vậy mà lại có đứa em gái trầm tính như này.
Keisuke Baji
Thôi, muốn im lặng thì cứ im lặng đi./đứng dậy, vươn vai lười biếng. /
Keisuke Baji
Nhưng này, đừng có bị bắt nạt mà không biết phản kháng đấy. Nhà Sano không có ai yếu đuối đâu.
Mặc kệ em có trả lời hay không, cậu đút tay vào túi quần rồi huýt sáo bỏ đi.
Em đứng yên nhìn theo bóng lưng đó, rồi cúi xuống, thì thầm với con mèo trong tay mình.
Louisa Donatella
Anh ta ồn ào nhỉ, đúng không?
Louisa Donatella
*tao nhận nuôi mày nhé…*
Louisa Donatella
‘ không biết họ có đồng ý không nữa…’
Về đến nhà nhưng em cứ đứng mãi ngoài cổng với con mèo đang bế trên tay.
Emma Sano
Tella- chan sao em không vào nh-/ nhìn con mèo trên tay và bộ dạng lấm lem đất của em/
Emma Sano
Ôi trời Tella- chan!!
Louisa Donatella
/ giật mình/
Emma Sano
Người em bẩn quá vậy/ vừa nói vừa kéo em vào nhà/
Louisa Donatella
/mặc cho cô kéo tay em vẫn ôm mèo/
Emma Sano
/ chống nạnh nhìn em rồi thở dài/ bỏ con mèo ra rồi em đi tắm đi nhé.
Louisa Donatella
/ kéo nhẹ góc áo của Emma/ e..em nuôi con này được không ạ….
Lần đầu tiên em đòi hỏi một thứ gì đó, phận làm chị Emma lần đầu thấy nên cô đồng ý luôn.
Emma Sano
Tất nhiên là được.
Emma Sano
Bé Tella nhà mình thích là được mà!.
Louisa Donatella
d..dạ, em cảm ơn!
Emma Sano
ngoan, bỏ con mèo đó chị tắm cho, em lên lầu tắm đi nhé/xoa đầu em/
Louisa Donatella
/ gật gật/ dạ.
Comments
☆[Kyo-San]
nhỏ cưng dữ vậy/Smile/
2025-03-02
2