2.2
Bijan được đưa về phủ tướng quân, một nơi hoàn toàn xa lạ, nhưng ít nhất nó không có những bức tường lạnh lẽo của hoàng cung.
Không còn những ánh mắt khinh miệt, không còn những lời nguyền rủa thì thầm sau lưng. Ở đây, ngoài hắn ra không ai dám đánh đập hay sỉ nhục cậu. Tất cả đều quy củ, đều trật tự—và quan trọng hơn hết, tất cả đều tuân theo mệnh lệnh của Zanis.
Tuy nhiên, cuộc sống ở phủ tướng quân cũng không hề dễ dàng.
Zanis không phải người thương hoa tiếc ngọc, càng không phải là kẻ có lòng trắc ẩn. Đã nhận nuôi cậu, hắn liền xem cậu như một kẻ dưới trướng cần được đào tạo.
..
Tổng quản: Ngươi không phải chủ nhân của nơi này.
Giọng tổng quản sắc lạnh khi đưa cho cậu một bộ quần áo sạch sẽ.
..
Ngài ấy chỉ bảo đem ngươi về, không có nghĩa là ngươi sẽ được nuông chiều.
Bijan nhìn bộ quần áo trên tay, gật đầu. Dù sao thì nơi này vẫn tốt hơn hoàng cung.
Những ngày đầu tiên, Bijan không có lấy một giây rảnh rỗi. Từ sáng sớm, cậu đã bị đánh thức và bắt đầu học lễ nghi.
..
Không cúi đầu quá thấp! Chỉ những kẻ thất bại mới phải cúi đầu trước người khác.
..
Cách cầm chén trà này là của đám thường dân, học lại đi đừng để ngài ấy mất mặt vì ngươi.
Bất cứ lỗi sai nào cũng sẽ bị phạt. Lúc nhẹ thì đứng tấn hàng giờ, lúc nặng thì bị đánh vào lòng bàn tay. Nhưng đó vẫn chưa là gì so với khi cậu bắt đầu học võ thuật.
Lần đầu tiên Bijan làm sai tư thế cầm kiếm, cậu bị quất thẳng một roi vào lưng.
Zanis đứng trước mặt cậu, ánh mắt vẫn lạnh băng băng.
Bijan nắm chặt chuôi kiếm, mồ hôi chảy dài trên thái dương, nhưng cậu không kêu rên.
Binh sĩ xung quanh nín thở. Họ đã quá quen với sự tàn nhẫn của vị tướng quân này, nhưng vẫn không khỏi rùng mình khi nhìn đứa trẻ chưa đầy mười tuổi bị đánh đến mức tay run lên.
Zanis
Nếu còn sai, hình phạt tiếp theo sẽ không chỉ là roi da
Khi học chiến thuật, hình phạt còn tệ hơn. Bijan phải đứng giữa sân tập, dưới trời nắng gắt, đọc đi đọc lại binh pháp hàng giờ. Nếu đọc sai một chữ, nước lạnh sẽ tạt thẳng vào mặt cậu. Nếu quên một đoạn, hắn sẽ bắt cậu chạy mười vòng quanh phủ với đá đeo trên lưng.
Lần đó, cậu chạy đến mức hai chân mềm nhũn, gục xuống ngay trước bậc thềm của đại sảnh.
Zanis bước đến trước mặt cậu, giọng nói thản nhiên:
Zanis
Đây không phải y quán. Không ai ở đây sẽ thương hại ngươi.
Bijan nghiến chặt răng, chống tay xuống đất, gắng gượng đứng dậy. Lời hắn nói quả không sai. Nhưng dù hắn có nghiêm khắc đến mức nào, thì hắn vẫn chưa từng bỏ rơi cậu. Người duy nhất thương hại cậu.
Zanis
Hôm nay đến đây thôi, ngươi quay về nghỉ đi
Zanis
Ngày mai cũng không cần đến nữa / quay người định rời đi/
Bijan
Ta vẫn có thể tập luyện đ—
Zanis
Bộ dáng này của ngươi thì làm được gì?
Zanis
Về phòng của ngươi đi
Zanis
Ta sẽ sai người mang thuốc qua đó.
Zanis không nhìn Bijan thêm một cái, lạnh mặt xoay người rời đi. Nhưng hắn vừa khuất bóng, người phía sau lập tức thu lại dáng vẻ yếu ớt, khóe môi nhếch lên đầy ý vị.
Bijan
Aha~ Chỉ mới bán thảm một chút mà hắn đã lo lắng như vậy rồi
Bijan
Quả nhiên là một tên khẩu xà tâm phật.
Cậu cười khẽ, đưa tay vuốt ve cổ tay mình, nơi vừa rồi còn giả vờ run rẩy vì "quá sức"
Bijan
Nếu ta ngất luôn trước mặt hắn, có khi hắn còn ôm ta về phòng nữa nhỉ?
Bijan
Hừm~ Hay là lần sau thử xem?
Nghĩ đến cảnh Zanis cau mày bế mình về, ánh mắt Bijan càng thêm thích thú.
Ngày qua ngày, những hình phạt ấy trở thành một phần của Bijan. Cậu dần quen với roi da, với những vết bầm tím trên tay chân. Cậu quen với việc gục ngã, rồi tự mình đứng dậy. À, cậu còn quen luôn việc giả bộ yếu đuối trước mặt hắn nữa💢. Và hơn hết, cậu quen với giọng nói lạnh lùng của Zanis, từng câu từng chữ cứa vào da thịt, nhưng lại là thứ duy nhất giữ cậu bám trụ với thế giới này.
Cậu đã không còn là hoàng tử vô dụng bị khinh miệt năm nào nữa.
Cậu là hộ vệ của Zanis. Là con dao sắc bén hắn đã tôi luyện. Là con thú trung thành nhất của hắn.
「Nhưng cũng là kẻ duy nhất có thể phản bội hắn」
Zanis không bao giờ nghĩ rằng mình lại nuôi dưỡng một con dã thú. Từ một đứa trẻ gầy gò, nhếch nhác, Bijan dần lớn lên bên cạnh hắn, trở thành hộ vệ trung thành nhất, cũng là cái bóng không thể tách rời của hắn.
Hắn không phủ nhận, Bijan là kẻ có thiên phú đáng kinh ngạc. Văn có thể trị quốc, võ có thể sát địch. Nhưng có một điều mà hắn không nhận ra, hoặc đúng hơn là chưa từng bận tâm.
Bijan không chỉ trung thành. Mà còn điên cuồng. Điên cuồng vì hắn.
Tình cảm mà Bijan dành cho hắn không phải là sự kính trọng, cũng không phải lòng trung thành tuyệt đối. Nó là một thứ gì đó méo mó hơn, đáng sợ hơn—một sự chiếm hữu biến thái đến cực đoan.
Bijan chưa bao giờ thực sự nghĩ rằng Zanis là chủ nhân của cậu. Ngược lại, trong mắt cậu, Zanis chính là vật sở hữu của riêng mình
Không ai được chạm vào hắn.
Không ai được tiếp cận hắn.
Không ai được nhìn hắn bằng ánh mắt khao khát.
Những kẻ ngu xuẩn dám nảy sinh ý đồ với Zanis, Bijan đều thay hắn dọn dẹp sạch sẽ. Lặng lẽ. Không một dấu vết.
Zanis chưa từng biết, những kẻ có tình ý với hắn, hoặc chỉ đơn giản là bày tỏ lòng ngưỡng mộ, đều biến mất không tung tích.
Mà dù có biết, có lẽ hắn cũng chẳng để tâm. "Huyết Thiên Long" chỉ quan tâm đến chiến trường, quan tâm đến giết chóc, chứ chưa từng để ý đến thứ gọi là tình cảm.
Và Bijan hiểu rõ điều đó hơn bất cứ ai.
Cậu chờ, chờ đến ngày có thể xé toạc vẻ ngoài băng lãnh ấy, đè hắn dưới thân, nhìn hắn đau đớn, nhìn hắn tuyệt vọng, nhìn hắn chỉ có thể bấu víu lấy mình.
Cậu không cần một Zanis mạnh mẽ, kiêu hãnh. Cậu muốn một Zanis chỉ thuộc về mình, chỉ có thể dựa vào mình, chỉ có thể vì mình mà khóc, vì mình mà đau.
Một Zanis bị chính tay cậu nghiền nát, rồi từng chút một khắc vào xương tủy.
Suy nghĩ ấy đã sớm cắm rễ trong lòng Bijan.
Zanis ngồi trên ghế, ánh mắt hờ hững nhìn xuống đống giấy tờ trên tay. Bijan bước vào từ bên ngoài, vẫn như mọi khi, thái độ khiêm nhường.
Thấy cậu, hắn lười biếng tựa lưng vào ghế, giọng điệu nhàn nhạt:
Bijan không trả lời ngay mà đi lại rót một li trà đặt xuống bàn hắn. Cậu nhìn hắn, đôi mắt đỏ sẫm như vực sâu thăm thẳm, mang theo một thứ cảm xúc khó đoán.
Bijan
Chủ tử, ngài từng nói ta là con chó trung thành của ngài.
Zanis
/ khẽ nhướn mày / Ngươi có vấn đề gì với điều đó sao?
Bijan im lặng vài giây, sau đó đột nhiên cười khẽ. Nụ cười ấy khiến Zanis hơi sững người. Không phải là nụ cười thường ngày mà hắn quen thuộc. Nó mang theo một thứ gì đó… kỳ dị, giống như một con thú săn mồi cuối cùng cũng để lộ móng vuốt.
Bijan
Không, ta chỉ muốn nhắc nhở... chó trung thành cũng biết cắn chủ nhân của nó đấy~
Ánh mắt hai người giao nhau.
Khoảnh khắc ấy, Zanis không rõ vì sao, nhưng sống lưng hắn bỗng dưng lạnh đi một chút. Hắn từ trước đến nay đều không phải kẻ dễ tin người. Hắn đã từng chứng kiến vô số màn phản bội, từ chiến trường đến triều đình. Hắn hiểu rõ bản chất con người, hiểu rõ thế gian hiểm ác ra sao.
Thế nên, hắn mới càng cẩn trọng trong việc chọn lựa thuộc hạ. Nhưng Bijan là do chính tay hắn nuôi lớn, do chính tay hắn huấn luyện. Cậu trung thành, tuyệt đối phục tùng, không một lần vi phạm mệnh lệnh.
Một kẻ như vậy, làm sao có thể phản bội hắn? Hắn chưa từng nghi ngờ, chưa từng nghĩ tới. Hắn thậm chí còn tự hào vì đã đào tạo ra một cận vệ hoàn mỹ—một thanh kiếm sắc bén luôn ở bên mình, một con chó trung thành không bao giờ rời xa.
Vậy mà hắn đâu biết, con chó trung thành ấy lại đang ẩn giấu một cơn điên đáng sợ hơn bất cứ kẻ thù nào hắn từng đối mặt.
Chính bởi sự tự tin tuyệt đối của bản thân mà hắn đâu biết được con người thật sự của Bijan. Hắn là chiến lợi phẩm của cậu. Là thứ duy nhất mà cậu khao khát chiếm đoạt.
Không phải là chủ nhân – thuộc hạ. Không phải là tướng quân – hộ vệ. Mà là một mối ràng buộc không bao giờ có thể cắt đứt. Hắn chỉ có thể ở bên cậu. Chỉ có thể nhìn cậu. Chỉ có thể vì cậu mà tồn tại.
Zanis
Hah! Ngươi muốn lật đổ ta? /cầm li trà lên uống một ngụm/
Bijan
Đó chỉ là lời nhắc nhở bình thường thôi, dưới trướng ngài đâu phải có mỗi ta^^
Zanis
? Ngươi còn đứng đây làm gì
Zanis
Lui ra đi, ta không có thời gian rảnh tiếp ngươi / phẩy tay/
Bijan
Ta chỉ muốn đứng đây thôi, ngài không thích sao?
Zanis
Nếu không phải việc gì liên quan đến tính mạng thì đừng tới làm phiền ta
Bijan
Vậy ta lui xuống trước, ngài cũng nên nghỉ ngơi sớm đi
Bijan từ từ lui ra ngoài, cùng lúc đó một thuộc hạ khác của hắn cũng gấp rút cầu kiến.
..
(cận vệ): Ngài Bijan! / cúi chào/
Bijan
/ không để tâm, đi thẳng ra ngoài cửa/
..
/ chắp tay hành lễ / Chủ tử!
Comments
Gì!? Nhìn cak 🗿
Chửi Bijan đ.iên thì ko sai đâu
2025-03-18
0
𝙏𝓾𝓵𝓲𝓹.S 🧀
có máu c.h hả🤨
2025-03-13
2