Chap 4

Lúc này hắn cùng Trương Ngọc đang ăn sáng
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
/Nhìn thấy gương mặt trắng bệch chẳng giống người sống của cậu/
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Có chuyện gì sao?/Buông đũa/
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
/Quỳ xuống trước mặt hắn/
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Nhiệm vụ thất bại
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Em đến chịu phạt...
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
/Đỡ cậu dậy/
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Kìa, aii da nhiệm vụ lần này khó hơn bình thường
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Em đừng như vậy...
Hắn bỏ dở câu nói, không thể hiện rõ ý tứ
Nhưng Tô Tân Hạo cậu biết hắn ở đây là muốn cho cậu đỡ bị mất mặt
Hàm ý chính là nói cậu không hoàn thành nhiệm vụ tự mình đi nhận phạt đi
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
.../Thất thần rời khỏi phòng ăn/
Sau lưng cậu là tiếng nói nho nhỏ lẫn kinh sợ của Trương Ngọc
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Mùi máu tanh quá khiến em hoảng sợ rồi sao?/Tiếng nói đằng xa nói với Trương Ngọc/
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
... /Nhìn lại cơ thể tàn tạ của mình/
Trước khi đến đây cậu đã cố ý thay y phục, xịt nước hoa để làm bớt mùi máu tanh
Chẳng ngờ khiến Trương Ngọc trước nay chưa từng nhìn thấy máu me phải kinh sợ...
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
/Qua khe cửa chưa khép hẳn nhìn thấy hắn ôm cô vào lòng/
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Đừng sợ, đừng sợ/đang ôm Trương Ngọc/
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Vứt hết tất cả những thứ này đi, bày một bàn đồ ăn khác lên /Ra lệnh/
Máu tanh vấy bẩn khẩu vị và bữa ăn của Trương Ngọc, vậy nên hắn liền ném hết
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
/Cảm thấy tim nhói lên/
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
.../Đau đến suýt thì ngã xuống nhưng vẫn ngoan cường chống đỡ/
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
/Vịn tay vào tường/
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
/Lảo đảo bước vào phòng giam trật hẹp mà cậu đã quen thuộc/
Khi Tô Tân Hạo mới tới nơi này, cậu đã từng một lần đi nhầm vào phòng giam
Đó là một cái hầm được xây dưới biệt thự bên trong chứa đầy những dụng cụ tr.a tấn khiến người khác sợ hãi khi nghĩ đến
Những kẻ không hoàn thành nhiệm vụ hoặc phạm lỗi sẽ bị đưa đến nơi này
----------------
Quá khứ
Buổi tối hôm đó
Tô Tân Hạo (12 tuổi)
Tô Tân Hạo (12 tuổi)
/Không ngủ được nên đi tìm Ninh Viễn Trương/
Tô Tân Hạo (12 tuổi)
Tô Tân Hạo (12 tuổi)
/Bỗng nghe thấy tiếng hét đầy đau đớn/
Tô Tân Hạo (12 tuổi)
Tô Tân Hạo (12 tuổi)
!! /Giật mình/
Tô Tân Hạo (12 tuổi)
Tô Tân Hạo (12 tuổi)
/Tò mò đi vào căn phòng phát ra tiếng hét đó/
Cảnh tượng bên trong khiến cho Tô Tân Hạo không nhịn được rùng mình
Người treo trên đó bị đánh đến không ra hình dạng gì cả
Tô Tân Hạo lúc đó chưa từng nhìn thấy máu cũng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng ghê rợn như vậy bao giờ
Tô Tân Hạo (12 tuổi)
Tô Tân Hạo (12 tuổi)
/Bị doạ đến ngất xỉu/
-----------
Tô Tân Hạo (12 tuổi)
Tô Tân Hạo (12 tuổi)
/Bắt đầu tỉnh lại/
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Đừng sợ, đừng sợ/Ở bên cạnh giường đút cháo cho cậu/
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Doạ em rồi à? /Nhẹ nhàng nói/
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
/An ủi cậu + bế cậu ra khỏi nơi đó/
Tô Tân Hạo (12 tuổi)
Tô Tân Hạo (12 tuổi)
/Sợ đến tái mặt nhưng chỉ lắc đầu nhè nhẹ/
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
/Ôm cậu/
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Đừng lo, tôi sẽ không bao giờ để em nhìn thấy nơi đó nữa /An ủi cậu/
Lời nói ấm áp đó vang lên bên tai...
------------
Trái ngược với hiện thực phũ phàng...
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
/Bị từng trận roi quất lên người/
Người từng nói sẽ không để cậu nhìn thấy cảnh ấy. Giờ đây lại chính tay đẩy cậu đến địa ngục...
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
TÔ TÂN HẠO!
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Em đã hai lần không hoàn thành nhiệm vụ!
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Ninh Vĩnh Trương(hắn)
Đây là cảnh cáo dành cho em! /Nhấn mạnh/
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
/Bị đau đớn khiến cho mơ hồ/
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
/Nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Ninh Viễn Trương/
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
.../Chìm vào hôn mê/
---------
Lần này Tô Tân Hạo hôn mê suốt 3 ngày, ngay cả bác sĩ cũng nói thương tích quá nặng suýt thì không qua khỏi
Thế nhưng cậu vẫn tỉnh lại
Cũng chẳng biết là động lực nào hay là tiếng khóc của Tả Hàng quá ồn
Tả Hàng(em)
Tả Hàng(em)
Hạo Hạo!!!
Tả Hàng(em)
Tả Hàng(em)
Cậu tỉnh rồii /Sụt sịt/
Tả Hàng(em)
Tả Hàng(em)
Cậu làm tớ sợ ch@t mất huhu /😭/
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
.../Nhìn Tả Hàng nước mắt nước mũi tèm lem/
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Không sao mà tớ ổn
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Cậu cũng thật là... Lau nước mắt, nước mũi của cậu đi kìa! Gớm quá/Bất lực/
Tả Hàng(em)
Tả Hàng(em)
/Nghe cậu mắng mà lại cười + ôm lấy Tô Tân Hạo/
------------
Lần này vì vết thương nặng nên Tô Tân Hạo phá lệ được nghỉ ngơi 2 tháng mà không cần nhận nhiệm vụ mới
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
/Đang tập tễnh bước đi trong nhà/
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
.../Đột nhiên nhìn thấy Trương Ngọc đang chơi đùa ngoài sân/
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
/Vì để tránh mặt nhanh chóng quay hướng vào trong/
Nhưng Trương Ngọc đã nhìn thấy cậu
Trương Ngọc(cô)
Trương Ngọc(cô)
Anh Tân Hạo! /Gọi lớn/
Trương Ngọc(cô)
Trương Ngọc(cô)
/Chạy đến như một cơn gió/
Trương Ngọc(cô)
Trương Ngọc(cô)
Nghe nói hôm nay anh bị ốm em muốn đến thăm anh nhưng anh Vĩnh Trương sợ em gặp anh sẽ phát bệnh/ ấp úng/
Trương Ngọc(cô)
Trương Ngọc(cô)
Em xin lỗi...
-----------
Tác giả sạt boyy
Tác giả sạt boyy
Xin lỗi cái gì vậy bà chị=)))
Tác giả sạt boyy
Tác giả sạt boyy
Thôi khỏi nhé, anh t ko cần lời xl đó!😞
Tác giả sạt boyy
Tác giả sạt boyy
Thôi bye m.n đến đây thôi, hẹn m.n chap sau nha💞✨
Tác giả sạt boyy
Tác giả sạt boyy
Nhiều lúc lười ko ra chap mong m.n thông cảm:)))

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play