( ´ー`)

Sau cuộc gặp gỡ ban đầu, cả Gojo và Geto đều cảm thấy có điều gì đó không đúng về Yuuji. Cậu ta không chỉ lạnh lùng mà còn có sự tự tin, tinh quái mà những học sinh bình thường chẳng thể nào có được. Nhưng dù sao, cậu vẫn là học sinh mới và họ chẳng mấy bận tâm.
___
Một tuần trôi qua, Yuuji vẫn duy trì thái độ hờ hững, chẳng mấy khi tham gia vào những hoạt động của học viện.
Đôi khi, cậu chỉ ngồi một mình, nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi mắt thâm sâu như thể đang suy nghĩ về điều gì đó xa vời.
Trong một buổi sáng đẹp trời, Yuuji đang dạo bước trong sân trường thì gặp lại Gojo, lần này không phải đối mặt qua kính râm, mà là khi Gojo đang đứng trò chuyện với một vài học sinh khác.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Yuuji, lại đây!//gọi lớn//
Làm Yuuji khẽ nhướng mày nhưng vẫn bước đến.
Yuuji đưa tay vén mái tóc hồng nhạt, đôi mắt vẫn lạnh như băng khi nhìn Gojo.
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
Có chuyện gì?
Gojo nở nụ cười nghịch ngợm, giọng nói như thể có chút điều gì đang ẩn giấu.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Này, nhóc, tôi phát hiện ra một điều thú vị đấy.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Cậu thực sự bao nhiêu tuổi?
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
Tôi không thấy cần phải trả lời câu hỏi này.//nhìn thẳng vào Gojo, hơi ngạc nhiên//
Gojo cười tươi, nhưng vẫn không từ bỏ.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Chắc là cậu nhỏ tuổi lắm, đúng không?
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Lúc nào cũng như một đứa nhóc...
Yuuji mỉm cười nhẹ, nhưng cái mỉm cười ấy không hề dịu dàng chút nào.
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
Lạ thật, tôi chẳng thấy mình nhỏ tuổi chút nào?
Gojo trông có vẻ bất ngờ, nhưng vẫn tiếp tục.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Vậy cậu có biết tôi là ai không?
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Cái thằng mà cả trường đều sợ?
Yuuji thở dài, giọng đều đều.
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
Ừ, anh là Gojo Satoru.
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
Cả trường đều biết anh, nhưng tôi chẳng mấy hứng thú với mấy chuyện này.
Một cái nhún vai, rồi Yuuji quay đi.
Lúc này, Geto đứng một bên, theo dõi câu chuyện giữa hai người.
Hắn đã để ý rất lâu, và nhận ra rằng cậu học sinh này không hề bình thường. Geto bước tới, ánh mắt của hắn sắc như dao.
Geto Suguru
Geto Suguru
Yuuji, đừng làm tôi mất kiên nhẫn!
Geto nói khẽ, nhưng giọng điệu lại lạnh lùng đến rợn người.
Yuuji quay lại nhìn Geto, mắt vẫn không có chút cảm xúc.
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
Tôi đã bảo rồi, đừng làm phiền tôi.
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
Tôi không có hứng thú với chuyện của các anh.
Geto Suguru
Geto Suguru
Thế à?//khẽ mỉm cười//
Geto Suguru
Geto Suguru
Nhưng tôi nghĩ cậu không phải là người đơn giản đâu.
Geto Suguru
Geto Suguru
Có phải cậu đang giấu gì đó không?
Yuuji nhìn Geto với ánh mắt không hề thay đổi.
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
Tôi không có giấu gì cả.
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
Còn các anh, có thể tự nghĩ về tôi thế nào cũng được.
Đúng lúc đó, Shoko Ieiri – người luôn giữ một thái độ trầm tĩnh, bước đến với tách cà phê trên tay. Cô nhìn Yuuji với vẻ mặt không hề thay đổi, nhưng lại có chút tò mò trong ánh mắt.
Shoko Leiri
Shoko Leiri
Thế nào, Yuuji?
Shoko Leiri
Shoko Leiri
Các bạn này có làm phiền cậu không?
Yuuji liếc nhìn Shoko, rồi trả lời bình thản.
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
Không phiền gì cả, chỉ là hơi nhàm chán...
Shoko nở nụ cười nhẹ, nhưng không nói gì thêm.
___
Một tuần nữa trôi qua, Gojo vẫn không thể bỏ qua được cảm giác kỳ lạ về Yuuji. Cậu ta quá lạnh lùng, quá bình thản, quá... trưởng thành so với độ tuổi mà cậu giả vờ là.
Một buổi chiều, Gojo và Geto cùng Shoko đứng trước phòng của Yuuji.
Geto Suguru
Geto Suguru
Chắc chắn là cậu ta có điều gì giấu chúng ta rồi.//nói, vẻ mặt nghiêm trọng//
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Đúng vậy
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Cậu ta không thể là học sinh bình thường được. Cảm giác này, tôi chưa bao giờ sai.
Shoko Leiri
Shoko Leiri
Thôi đi, đừng cố đoán mò.
Shoko Leiri
Shoko Leiri
Cứ để cậu ấy là cậu ấy đi.//nhún vai//
Shoko Leiri
Shoko Leiri
Chúng ta sẽ sớm biết thôi.
___
Cuối cùng, vào một buổi chiều khi Yuuji đang đứng một mình trên sân thượng, Gojo không kìm được tò mò và bước đến gần.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Yuuji, tôi biết cậu đang giấu điều gì đó.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Tại sao cứ mãi làm một học sinh như thế này?//lên tiếng, giọng đầy nghi hoặc//
Yuuji không quay lại, vẫn đứng yên, tay đặt vào túi áo.
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
Thế giới này quá nhàm chán.
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
Nếu tôi không giả vờ làm một học sinh, thì chẳng có ai để làm trò vui.
Câu trả lời lạnh lùng ấy khiến Gojo im lặng, nhưng trong lòng anh lại có một nghi vấn càng thêm rõ ràng.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Vậy… cậu là ai?
Yuuji không vội trả lời. Cậu xoay người lại, đôi mắt nhìn thẳng vào Gojo.
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
Tôi là Yuuji Itadori, chú thuật sư vĩ đại nhất mà không ai nhận ra.
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
NovelToon
all
all
...
Cả Gojo, Geto và Shoko đứng lặng người.
Họ không ngờ rằng cậu học sinh này lại là một chú thuật sư vĩ đại, bị phong ấn bởi chính bản thân mình từ ngàn năm trước, và bây giờ… cậu ấy đã quay lại.
all
all
"Chú thuật sư vĩ đại nhất trong các thế hệ… lại hóa thân thành học sinh nhỏ tuổi?"
Yuuji mỉm cười, ánh mắt vẫn lạnh lẽo như cũ.
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
Cái thế giới này chưa bao giờ đáng để tôi phải lãng phí thời gian.
Yuuji Itadori
Yuuji Itadori
Nhưng thôi, nếu các anh đã muốn thấy, tôi sẽ không ngại... giải trí một chút.
___
Vậy là, cái tên Yuuji Itadori đã không còn là một học sinh bình thường nữa. Cậu ta là kẻ từng một tay khuynh đảo thế gian, và giờ đây - cậu đã trở lại.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play