Tìm được rồi

Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Nếu như cậu không có vấn đề gì thì có thể ra ngoài đi dạo một chút
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Có việc có thể tìm tôi
Mã Gia Kỳ chỉ nhìn cậu, không nói gì
Chân Nguyên vốn là một đứa trẻ hoà đồng, mỉm cười lên là mọi người xung quanh đều yêu quý. Lần đầu tiên trong đời bị lạnh nhạt như vậy, cậu không biết phải làm sao cho đúng.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Tôi còn có việc, cậu cứ tự nhiên nhé!
Nói xong đành rời đi. Trước khi đóng cửa phòng, con ngươi hổ phách vẫn cố nhìn lại người trong phòng một chút.
Cậu vừa đi vừa hoài nghi mình có nên cứu tên mặt lạnh này không?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Thôi kệ đi! Đi xem Hạo Tường rồi tính sau!
Cậu còn chưa vào đến phòng dưỡng thương đã nghe thấy tiếng hai người kia cãi nhau.
Cũng không sao, bọn họ vẫn luôn như vậy, được vài năm rồi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chân Nguyên, anh đến rồi!
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Nguyên..
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Hai người bao giờ mới thôi cãi nhau vậy?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cậu ta không gây sự cho em thì đã không cãi nhau
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Xem ra hồi phục khá nhanh nhỉ?
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Nên hồi phục nhanh chút! Có nhiệm vụ cho cậu rồi
Tống Á Hiên cùng Nghiêm Hạo Tường thuật lại những gì mình biết cho Chân Nguyên nghe một hồi.
Chỉ khi có Chân Nguyên, hai người kia mới thôi cãi nhau, nói chuyện đứng đắn một chút.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Thế lần này em với Tiểu Tô ra ngoài phải cẩn thận một chút!
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Em biết rồi!
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Yên tâm đi!
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Yên tâm? Lần này thiếu chút nữa phải đổi thủ lĩnh hiệp sĩ rồi!
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tôi vẫn ổn đấy thôi!
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cậu ở lại để ý Chân Nguyên chút!
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Anh có gì phải chú ý?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ngăn không cho anh lén rời khỏi làng tìm Đinh Trình Hâm
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Dù sao rừng tối cũng không an toàn
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Cũng đúng, năng lực bảo hộ được ban chỉ bảo vệ được ngôi làng.
Chân Nguyên rời khỏi làng, vòng bảo vệ sẽ yếu đi, chưa kể bản thân cậu cũng gặp nguy hiểm. Cậu không thể rời khỏi khu vực bản thân làm phép quá lâu, vòng bảo vệ không có chủ thể làm phép sẽ yếu dần.
Chưa kể, cậu cũng sẽ mất sức nếu rời khỏi vòng ma pháp quá xa.
Từ ngày nhận được ban phước, thực lực của Chân Nguyên có tăng lên nhưng cậu cũng cảm thấy thể lực mình có chút phụ thuộc vào nó.
Ban đầu cậu không chấp nhận điều này nhưng về sau cảm nhận được áp lực quá cao, nên cũng dần thích ứng với nó.
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Cậu nói như thế cậu đi thì an toàn vậy
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Lát nữa lấy một ít dược phẩm đi
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Đúng
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Với cả, đột nhiên có tiên tri về vua sói, em ra khỏi làng càng phải cẩn thận
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Lúc nãy vừa có tình báo từ các làng lân cận
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Các tiên tri của bọn họ không bị thương nặng cũng mất tích
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Em thấy có liên quan sao?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cũng không ngoại trừ khả năng
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Thế phải nhanh chóng tìm được A Trình thôi
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Hạo Tường, em phải cẩn thận đấy, không được gặp chuyện đâu!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cái người này cũng bướng bỉnh đi?
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Trông chừng kĩ vào!
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Anh ta thoát được hai lần rồi
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Tôi không rảnh đi tóm lại lần thứ ba đâu
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Biết rồi!
Lưu Diệu Văn là một bán sói.
Diệu Văn vốn là con người nhưng bị cha mẹ ruồng bỏ, coi là điểm gở. Vào đêm tuyết bị người thân của mình ném vào trong rừng, cậu được tộc sói cứu giúp, nên theo tộc sói mà sinh sống luôn.
Không lâu sau thì được tiêm dịch, biến thành bán sói để tăng khả năng chiến đấu và tự vệ. Hơn nữa cũng là vì tộc sói không nuôi những kẻ vô dụng.
Hạ Tuấn Lâm là một trong những người sói tinh anh, hoá thành dạng người từ rất sớm. Nhưng bọn họ không phải sói vương nên trên người vẫn lưu lại một vài đặc điểm của giống loài.
Hạ Tuấn Lâm giao nhiệm vụ cho trông coi các nhà tiên tri lại cho Lưu Diệu Văn rồi tiếp tục đi tìm tung tích của vị vua đã thức tỉnh còn đang ở bên ngoài rừng tối của tộc.
Đúng!
Không sắp thức tỉnh mà là đã tỉnh rồi.
Hắn chỉ căn dặn hai câu, rồi biến mất.
Sói đầu đàn không nói nhiều mà biết mất. Phò tá lo lắng là đúng.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Hôm qua chúng tôi vừa doạ chạy một hiệp sĩ
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chỉ có điều, hình như anh ta lấy được kí hiệu của anh rồi thì phải?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đinh Trình Hâm?
Đinh Trình Hâm trừng mắt nhìn bán sói trước mặt, tay bị xích không làm gì được, sức lực đã suy giảm.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Người và sói bao năm nay vẫn đang yên ổn, các người muốn làm gì?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chúng tôi không hại người
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Mỗi dấu vết do sói để lại đều là của tộc mấy người còn muốn chối!
Lưu Diệu Văn đăm chiêu nhìn Đinh Trình Hâm, trong đầu nghĩ nghĩ.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Không ngờ anh không chỉ cứng đầu còn ngang ngược
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Con người luôn tự tiện vu oan cho tộc khác vậy sao?
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Vu oan! Hụ… hụ…
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Được rồi!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Anh ăn đi, không có độc!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ai nói anh xông vào rừng của chúng tôi làm gì
Đinh Trình Hâm vẫn trừng mắt nhìn thanh niên trước mặt.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Không có độc!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chỉ cần anh nói, anh đến rừng tối làm gì, chúng tôi sẽ thả anh đi!
——
Dân làng
Dân làng
Cậu thanh niên, muốn ăn gì không?
Mã Gia Kỳ không đáp, chỉ yên lặng đứng giữa sân quảng trường làng, nhìn cờ kí hiệu.
Là mặt trăng và mặt trời.
Dân làng
Dân làng
Đừng quản người ta nữa! Cậu Trương nói chúng ta làm việc bình thường là được rồi!
Nghe đến hai chữ ‘cậu Trương’, hắn có một chút phản ứng rồi lại quay về trạng thái trầm lặng nhìn lá cờ bay trong gió.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Mã Gia Kỳ?
Âm thanh có phần quen thuộc thu hút sự chú ý của hắn. Là cậu, đang đứng cách hắn một đoạn.
Bên cạnh là một cậu thiếu niên, đem theo kiếm.
Hắn thấy Trương Chân Nguyên nói với cậu thiếu niên kia hai câu rồi lại gần hắn.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Cậu thấy thế nào rồi?
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Vẫn ổn!
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Đây là đâu?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Đây là làng Thái Nguyệt, Thái trong thái dương, Nguyệt trong Nguyệt lượng, mặt trăng.
Mã Gia Kỳ gật đầu. Lá cờ mặt trăng và mặt trời tượng trưng cho tên gọi của ngôi làng.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Cuối cùng cũng tìm được rồi!
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Hửm?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Cậu nói gì cơ?
Hắn nói rất nhỏ, Chân Nguyên không nghe rõ.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Không có gì!
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Là cậu cứu tôi?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Ừm!
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Cậu… đêm hôm không ở nơi an toàn
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Ra ngoài bị sói cào
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Không sợ chết sao?
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tôi cũng không nhớ rõ
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Trước khi mất sự tỉnh táo, nhìn thấy lá cờ này nên chạy đến
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
May cho cậu, chỉ là cào không phải cắn
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Nhà cậu ở đâu?
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Không nhớ nữa!
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
(nghĩ thầm) Mất trí nhớ luôn rồi sao? Có chút phiền rồi đây!
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Hay là tôi bảo phù thuỷ cho cậu ít thuốc hồi phục vết thương nhé?
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Không cần!
Hắn nhận ra sự theo dõi của Tống Á Hiên và Nghiêm Hạo Tường ở phía xa liền từ chối ý tốt của Trương Chân Nguyên.
Chủ yếu là do hắn cảm thấy, ngoại trừ người trước mặt hắn, giờ hắn không tin được ai.
Hắn cũng không biết tại sao nữa.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Chúng ta từng gặp nhau chưa?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Chúng ta có từng gặp nhau sao?
——

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play