[AllTanjirou] "Thuốc Phiện"
Chương 1: Học viện Kitanai
Đường phố lúc này còn khá vắng vẻ, thỉnh thoảng mới có một vài chiếc xe chạy qua. Những chiếc đèn cao áp đã tắt, ánh sáng xanh dịu nhẹ bao trùm không gian, gợi một cảm giác mát lành. Không khí thanh vắng. Thỉnh thoảng, vang động tiếng rao của những người bán hàng rong. Tiếng rao của họ vang động khắp không gian. Những tiếng rao này là đặc trưng riêng chỉ có ở buổi sớm nơi thành thị. Trên vỉa hè, các ông, các bà, các cô chú mặc quần áo thể thao đang đi bộ tập thể dục trông thật khỏe khoắn.
Mặt trời lấp ló sau những bụi cây phía đông. Những tia nắng vàng nhẹ nhàng xuyên qua các kẽ lá, khẽ đánh thức vạn vật khỏi giấc ngủ say. Cây lá rì rào thức dậy chào bình minh. Những giọt sương long lanh phản chiếu ánh mặt trời, như hạt ngọc sáng lấp lánh. Những chú chim nhỏ hót líu lo trong những tán cây hai bên đường. Các nhà đã tắt đèn, vội vã chuẩn bị cho một ngày mới với bộn bề công việc. Những hàng ăn sáng bắt đầu nhộn nhịp đón khách. Ánh nắng vàng, êm dịu trải dài, bao phủ khắp nơi. Đường phố sáng bừng, báo hiệu một ngày mới tốt đẹp. Từ các nhà, các ngõ, xe cộ đổ ra đường, tấp nập. Ai cũng vội vã, hối hả. Tiếng còi xe inh ỏi, màu áo trắng đồng phục học sinh chen lẫn màu khăn quàng đỏ, làm cho đường phố buổi mai càng thêm rực rỡ sắc màu.
Cậu bé khoác lên mình bộ đồng phục gọn gàng, áo sơ mi trắng phẳng phiu và chiếc dài, tạo cảm giác chỉnh chu, lịch sự. Chiếc cặp sách đeo ngay ngắn trên vai, không quá nặng nhưng chứa đầy những quyển sách ngay ngắn.
Gương mặt cậu sáng sủa, ánh mắt bình tĩnh, toát lên vẻ chững chạc hơn so với tuổi. Bước chân đều đặn, không vội vã mà vừa đủ nhanh để kịp giờ tới lớp. Cậu đi trong im lặng, thỉnh thoảng ngước nhìn hàng cây xanh rì hai bên đường, như đang thưởng thức vẻ đẹp của buổi sáng.
Mỗi khi gặp người quen, cậu nhẹ nhàng cúi đầu chào, đôi môi khẽ mỉm cười. Cậu không nói nhiều, nhưng sự điềm đạm toát lên từ cách cậu bước đi và thái độ của mình khiến người ta cảm nhận được một sự trưởng thành sớm trong tâm hồn cậu.
Dưới ánh nắng nhẹ đầu ngày, hình bóng cậu in dài trên con đường nhỏ dẫn vào cổng trường, hòa cùng không khí trong lành và yên tĩnh buổi sớm, tạo nên một khung cảnh bình yên đến lạ.
Tanjiro điềm đạm rảo bước tới trường, mái tóc đung đưa trong gió, cùng lúc đó, vài cánh hoa anh đào nhẹ nhàng rớt xuống
Danh tiếng của một ngôi trường danh giá được xây dựng từ lịch sử lâu đời, thành tích nổi bật và giá trị đóng góp cho cộng đồng. Những ngôi trường này thường có bề dày truyền thống, trải qua nhiều thập kỷ phát triển và là nơi nuôi dưỡng các giá trị cốt lõi về tri thức, đạo đức và tinh thần học hỏi. Học sinh của trường luôn đạt thành tích xuất sắc trong các kỳ thi quốc gia, quốc tế và nhiều lĩnh vực như khoa học, văn học, nghệ thuật hay thể thao. Cộng đồng cựu học sinh của trường bao gồm những cá nhân thành đạt, giữ các vị trí quan trọng trong xã hội, tạo nên mạng lưới kết nối rộng lớn và giá trị. Không chỉ có đội ngũ giáo viên tận tâm, giàu kinh nghiệm, ngôi trường còn tiên phong áp dụng các phương pháp giáo dục hiện đại, chú trọng phát triển toàn diện từ kiến thức đến kỹ năng sống. Danh tiếng của trường còn gắn liền với những đóng góp tích cực cho xã hội thông qua các chương trình nghiên cứu, thiện nguyện và phát triển cộng đồng. Tất cả những yếu tố này tạo nên uy tín và vị thế của trường, trở thành biểu tượng cho chất lượng giáo dục và niềm tự hào của học sinh, phụ huynh và xã hội.
Ngôi trường mà cậu sắp nhập học cũng là một ngôi trường danh giá nhất nhì cả nước Nhật Bản. Ngôi trường trú ngụ tại Tokyo, thủ đô của đất nước.
Như bao học sinh khác, cậu khao khát có đuợc chương trình giáo dục hàng đầu nên đã chi hàng trăm triệu đồng để khoác lên bộ đồng phục ấy, một chiếc áo sơ mi trắng cùng với cà vạt xanh đỏ, bên ngoài là bộ vest màu xanh lam cùng với chiếc quần dài màu nâu nhạt
Nhưng ngoài việc đó ra, cậu còn một nhiệm vụ rất quan trọng mà cậu phải thực hiện ở ngôi trường này nữa
Cậu đứng trước cổng trường, hít một hơi thật sâu, rồi bước vào
Bảng tên của trường được dát vàng, nó nằm lơ lửng trên cao, như nhìn xuống từng học sinh bước qua cổng vậy.
Ba chữ vàng sáng lung linh dưới ánh nắng ban mai.
"Học viện Kitanai"
Kamado Tanjiro
Nếu mình nhớ không lầm, thì lớp học của mình nằm ở tầng ba nhỉ?
Kamado Tanjiro
Ước gì trường có thang máy nhỉ, leo bộ làm cho mình cảm thấy thật mệt mỏi
Cậu leo từng bậc từng bậc đi lên, từng bước chân nhẹ nhàng nhưng nó hoàn toàn trái ngược với những hơi thở nặng nhọc của cậu
Cuối cùng cậu đặt chân lên tầng ba của trường học. Cậu đứng vịn thanh nắm cầu thang một hồi, mồ hôi nhễ nhại cùng với nhịp thở đứt quãng
Kamado Tanjiro
A7? Vậy là đi thẳng rồi quẹo phải à?
Cậu lần mò theo lối đi và rất nhanh chóng, cậu đã tìm thấy biển lớp ghi tên A7
Cậu nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào nhưng từ trên cao, một xô nước rơi xuống
Cậu thuần thục né ra và bắt lấy nó, không để cho bất kì giọt nước nào rơi ra khỏi xô
Kamado Tanjiro
Xin chào, tôi là Kamado Tanjiro, hân hạnh được quen biết mọi người
Bí ẩn chx đc bật mí
1: Phản ứng cũng nhanh đấy, tôi nghĩ là cậu xứng đáng sát cánh cùng với bọn tôi
Bí ẩn chx đc bật mí
1: Không biết là cậu đây luyện tập bao lâu rồi nhỉ?
Kamado Tanjiro
Tôi mới luyện tập được có hai tháng nên tốc độ vẫn còn chậm lắm nhưng cảm ơn vì lời khen
Bí ẩn chx đc bật mí
1: Xin tự giới thiệu tôi là
Tokito Muichiro
Tokito Muichiro, lớp phó học tập
Bí ẩn chx đc bật mí
2: Giới thiệu đủ chưa? Vô chỗ ngồi đi, giáo viên sắp vào rồi đấy
Bí ẩn chx đc bật mí
Học sinh mới, cậu ngồi cạnh tôi
Tokito Muichiro
Mồ, xui cho cậu thật đấy, phải ngồi cạnh anh trai khó tính cọc cằn của tôi
Tokito Yuichiro
Muichiro, mày có về chỗ cho tao không..?
Tokito Muichiro
Vâng em về liền~
Cậu bước xuống ngồi cạnh cậu trai cọc cằn ấy, để cặp xuống và chờ đợi giáo viên vào
Tokito Yuichiro
Tôi là Tokito Yuichiro, lớp trưởng
Tokito Yuichiro
Đồng thời là hội phó hội học sinh
Tokito Yuichiro
Cậu nên làm quen với thằng em trai của tôi đi, nó sẽ trở nên dai dẳng và khó chịu hơn hồi nãy đấy
Kamado Tanjiro
Cảm ơn vì đã nhắc nhở
Cánh cửa mở ra, giáo viên bước vào
Cô giáo
Xin chào các em học sinh, cô nghe nói không lầm thì lớp hôm nay có học sinh mới nhỉ?
Kamado Tanjiro
Vâng, em tên là Kamado Tanjiro ạ
Cô giáo
/lật danh sách lớp/
Cô giáo
Chào mừng em đến với lớp học nhé
Cô giáo
Quay lại bài ngày hôm nay, tuần trước chúng ta đã học tới đâu rồi nhỉ?
Tokito Muichiro
Tuần truớc học tới lượng giác rồi ạ
Cô giáo
Vậy tuần này ta học đồ thị thời gian, tốc độ và quãng đường nha
Cậu đưa mắt ra ngoài cửa sổ, nhìn những chú chim hót líu lo ngoài kia, nhin ông mặt trời đang mỉm cười với cậu
Những tia nắng vàng chiếu vào trong lớp làm sáng bừng khuôn mặt thanh tú ấy. Gió khẽ đưa trong những lọn tóc đỏ của cậu. Tất cả tạo nên một khung cảnh thật yên tĩnh và thanh bình.
Tiếng nói của cô giáo đã bị lấn át bởi những âm thanh thủ thỉ bên tai cậu, nó làm cho cậu cảm thấy thật buồn ngủ. Cậu đã cố không ngáp để che giấu sự thiếu ngủ của mình, nhưng ôi chao, cậu bạn cùng bàn đã để ý điều đó.
Yuichiro nhận ra, đơn giản vì anh cũng từng là một nguời bị thiếu ngủ trầm trọng. Nhờ Muichiro ép anh ngủ sớm nên một thời gian sau anh cũng đã phục hồi tình trạng ấy.
Giờ nhìn thấy cậu bạn mới gặp vấn đề giống mình, anh không kiềm được mà quay sang bên cạnh nhắc nhở cậu.
Tokito Yuichiro
Này, tôi biết là cậu buồn ngủ nhưng cậu nên chú ý bài đi. Trường của chúng ta không dạy dư kiến thức đâu, mọi thứ đều được ứng dụng một cách triệt để trong đề thi đấy.
Tokito Yuichiro
Ở nhà ráng ngủ sớm đi, thức khuya nhiều không tốt đâu
Tokito Yuichiro
Cậu còn là học sinh mới nữa đó, làm cho giáo viên để ý vào ngày đầu tiên không phải là điều tốt đâu. Hơn nữa, cậu có thể tuột sau chương trình học trên lớp đấy, tốc độ giảng bài của giáo viên ở đây nhanh lắm.
Kamado Tanjiro
Không sao đâu, trước hôm thi rồi tôi ôn bài cũng được, chứ bây giờ thì không tài nào tôi mở mắt nổi nữa rồi
Cậu gục xuống dưới bàn và thoáng chốc cậu đã say giấc nồng
Nếu là người khác thì Yuichiro sẽ báo cáo với giáo viên nhưng hôm nay anh quyết định mặc kệ cậu trai trẻ ấy
Cậu ngủ trên bàn mang một vẻ đẹp bình yên và tự nhiên, như thể cả thế giới xung quanh lặng đi để cậu có được phút giây nghỉ ngơi trọn vẹn. Gương mặt cậu nghiêng nhẹ, tựa lên cánh tay làm gối, làn da sáng nổi bật dưới ánh nắng nhè nhẹ len qua cửa sổ lớp học. Hàng mi dài khẽ rung lên theo từng nhịp thở đều đặn, đôi môi khép hờ, toát lên sự ngây thơ và hồn nhiên của tuổi học trò. Tóc cậu hơi rối, vài lọn nhỏ xòa xuống trán, tạo nên vẻ phóng khoáng nhưng không kém phần đáng yêu.
Yuichiro liếc nhìn khuôn mặt cậu, nó gợi cho anh một mảnh kí ức trong đầu nhưng anh không thể tài nào nhớ được mình đã từng gặp cậu ở đâu chưa vì trông cậu vừa lạ vừa quen
Tokito Yuichiro
"Cậu ta trông quen mắt nhỉ? Thôi kệ đi, việc của mình thì mình lo còn cậu ta thì mặc kệ."
Thế rồi anh hướng mắt lại lên bảng, chăm chú lắng nghe bài giảng. Mặc dù anh đã lỡ mất vài phần nhưng vì trí thông mình và những buổi học thêm trước đó nên anh cũng nhanh chóng bắt kịp bài.
Muichiro từ đằng sau đã nhìn thấy anh trai của mình và cậu học sinh mới. Bây giờ anh cảm thấy khá thú vị với cậu học sinh mới này vì thông thường người anh trai máu lạnh của cậu chẳng bao giờ đối tốt với ai cả.
Tokito Muichiro
"Kamado...Tanjiro nhỉ? Thú vị thật đấy"
Tokito Muichiro
/chống cằm lên bàn và ngồi nghe giảng/
Liệu đây sẽ là khởi đầu cho một năm học đầy gian nan hay chỉ là dấu hiệu của một tình bạn chớm nở?
Chỉ có thời gian mới trả lời được điều đó...
Tác giả infinity rizz
Hello
Tác giả infinity rizz
Bật mí: A7 chính là lớp của sốp ở trên trường
Tác giả infinity rizz
Còn sốp học trường nào chắc mọi người còn phải đoán dài dài
Comments
Nhi YuniiChan
mới vô giật cả mìnhhhh! Chỗ này chị nghĩ nên chia ra ý, sợ nhiều quá trong một khung độc giả chán chứ chị bth kkk
2025-03-15
1
Nhi YuniiChan
Bạch Nguyệt Quan!!
Tôi ghế đầu nhé không được dành!!!!
2025-03-15
1
Sharshun
Này hnhu có trog lí 10 nek
2025-03-16
1