[RHYCAP] Giữa Đại Lộ Đông Tây

[RHYCAP] Giữa Đại Lộ Đông Tây

đại lộ Đông Tây

Em ghé vào lề đường,tay run run khi dừng xe ngay vạch dành cho người đi bộ.
Cơn mưa bất chợt phủ xuống thành phố,mờ mịt như những kỉ niệm cũ chưa bao giờ nguôi ngoai trong lòng em.Đại lộ Đông Tây vẫn vậy,vẫn những dòng xe vội vã lao đi,vẫn những ánh đèn đường trải dài trong màn mưa
Chỉ có em là khác,em không còn là của những năm trước,không còn người bên cạnh để nắm tay đi hết con đường này
Năm năm trước,
Em và hắn có một lời hứa hẹn ở đây
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngày nào đó, khi anh đủ vững vàng,em có chờ anh không?
Hắn hỏi,giọng khẽ lẫn trong tiếng xe cộ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Em không trả lời,chỉ quay đi,vì em biết nếu quay lại,bản thân sẽ không đủ can đảm rời xa anh
Hắn năm đó còn quá trẻ,quá bồng bột,chỉ có những ước mơ viển vông và trái tim nhiệt thành
Còn em chỉ mong muốn một điều gì đó chắc chắn hơn
Em và hắn xa nhau từ ngày hôm đó,không một cuộc gọi,cũng không một tin nhắn
Vậy mà hôm nay,giữa mưa,em lại đứng ở đây.Vì điều gì em còn không rõ
Em đứng lặng giữa cơn mưa, bàn tay siết chặt quai túi như một thói quen khi em căng thẳng. Em đã nghĩ rằng hôm nay, giữa đại lộ Đông Tây, em sẽ gặp lại hắn. Nhưng dòng người cứ thế lướt qua, từng khuôn mặt xa lạ trôi đi trong làn mưa trắng xóa.
Em cười nhạt,đúng là ngốc thật
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Còn chưa chịu đi sao??
Giọng nói quen thuộc vang lên phía sau,kéo em ra khỏi dòng suy nghĩ.Em xoay người lại
Là Kiều-bạn thân em
Kiều không ngạc nhiên khi thấy em ở đây. Có lẽ Kiều đã đoán trước được chuyện này. Kiều bước đến, chiếc ô trên tay che khuất một khoảng mưa. Ánh mắt Kiều không trách móc, cũng không hỏi han quá nhiều, chỉ đơn giản là sự thấu hiểu của một người bạn thân đã chứng kiến em dằn vặt suốt những năm qua
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Mày vẫn hy vọng nó quay lại suốt bấy lâu qua?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Em im lặng,tại em không biết mình phải chờ đợi thế nào
Kiều khẽ thở dài,rồi bất ngờ dúi chiếc ô vào tay em
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Cầm đi.Đừng để bản thân bị ước nữa
Em bật cười
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao cảm ơn,chỉ có mày là thương tao thôi
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Thôi đi ông tướng,gớm quá
Em bật cười, nhưng ngay sau đó, cổ họng em nghẹn lại.Em siết chặt chiếc ô trong tay, cố gắng nuốt xuống cảm giác nhói đau quen thuộc
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày nghĩ..tao nên chờ nữa không?
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Mày chờ đã đủ lâu rồi!Ngốc ạ
Kiều kéo em ra khỏi đại lộ, dù em không phản kháng, nhưng bước chân vẫn chậm chạp như thể vẫn còn chờ một phép màu.
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Hôm nay có một quán mới mở, mày có muốn thử không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
có,đi thôi
Cả hai rời khỏi đại lộ Đông Tây, rẽ vào một con phố nhỏ hơn, nơi ánh đèn hắt ra từ những tiệm cà phê ấm áp
Cơn mưa vẫn rả rích rơi em và Kiều bước vào quán cà phê. Hơi ấm bên trong nhanh chóng xua đi cái lạnh từ ngoài đường, mùi hương cà phê rang xay thoang thoảng trong không khí.
Em đưa mắt nhìn quanh, mọi thứ ở đây có gì đó vừa lạ lẫm, vừa quen thuộc. Những chậu cây nhỏ đặt trên kệ gỗ, ánh đèn vàng dịu nhẹ, những bức tranh treo tường mang phong cách tối giản. Tất cả tạo nên một không gian ấm áp và yên bình,một kiểu quán mà em biết chắc hắn sẽ thích.
Chỉ đến khi ánh mắt em dừng lại ở quầy pha chế, trái tim em mới bất giác hẫng đi một nhịp. Người đàn ông đang đứng sau quầy, tay thành thạo chuẩn bị đồ uống, không ai khác ngoài hắn.
em sững sờ, còn Kiều thì im lặng nhìn em, như thể đã biết trước điều này.
Hắn cũng đã nhìn thấy em. Thời gian như chậm lại trong khoảnh khắc ấy. Không có những lời chào hỏi ngỡ ngàng, không có phản ứng quá bất ngờ,chỉ là một ánh mắt chạm vào nhau, giữa những điều chưa từng được nói ra.
Em không biết phải làm gì, chỉ có thể đứng yên, cảm nhận trái tim mình đang đập mạnh hơn bình thường.
Hắn là chủ quán cà phê này. Và em đã bước vào, hoàn toàn không hay biết.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hai vị đây muốn uống gì?
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Cho một ly cacao nóng,một ly cà phê sữa đá!
Em khẽ khuấy ly cacao, hơi nóng tỏa lên mờ mờ trên mặt kính.Em cầm lên, nhấp một ngụm nhỏ,vị ngọt vừa đủ, không quá gắt, cũng không quá nhạt. Giống như cách hắn luôn hiểu em, dù cho năm năm đã trôi qua.
Em đặt ly xuống,lần này em mới giám nói chuyện với anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh mở quán này từ bao giờ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gần hai năm rồi
Hai năm. Nghĩa là khi em vẫn còn chần chừ giữa quá khứ và hiện tại, hắn đã bắt đầu một hành trình mới.
Kiều ngồi bên cạnh chống cằm, ánh mắt lướt qua cả hai nhưng không nói gì, chỉ lặng lẽ uống cà phê. Kiều luôn như thế,không bao giờ chen vào những điều mà em cần tự mình đối diện.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạo này em vẫy ổn chứ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em ổn,lúc nào cũng vậy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy thì tốt rồi
Hắn khẽ nhìn em,dịu dàng nói
Tiếng mưa bên ngoài dần thưa hạt. Kiều vươn vai, phá vỡ không gian lặng lẽ.
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Mưa sắp tạnh rồi,về thôi,nhé?
Em gật đầu, lấy túi xách đứng dậy. Em quay lại nhìn hắn, ngập ngừng trong giây lát, rồi khẽ nói,
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nước ở đây rất ngon
Hắn khẽ cười
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lần sau lại ghé
Lần sau?
Em không biết có lần sau không, nhưng em thích cách hắn nói điều đó nhẹ nhàng, không ép buộc, không tạo áp lực. Như thể nếu em muốn, em có thể quay lại bất cứ lúc nào.
Bước ra khỏi quán, hơi lạnh ngoài trời lập tức vây lấy em. Kiều bước bên cạnh, bất chợt hỏi
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Sao?Mày thấy thế nào
Em nhìn lên bầu trời, những đám mây đang tan dần, nhường chỗ cho ánh đèn đường phản chiếu xuống mặt đường ướt nước.
Em mỉm cười nhẹ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao nghĩ,tao có thể bước tiếp
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Trời ạ,ngốc ơi là ngốc,sau này có mệnh hệ gì thì đừng quay về khóc lóc với tao
Kiều nói giọng đầy trêu trọc
Em khẽ cười
______________________________
ig:huonglinggg 
tt:_mynameisxutin_
ig:huonglinggg tt:_mynameisxutin_
Híii
ig:huonglinggg 
tt:_mynameisxutin_
ig:huonglinggg tt:_mynameisxutin_
đây là lần đầu tui viết truyện ạ
ig:huonglinggg 
tt:_mynameisxutin_
ig:huonglinggg tt:_mynameisxutin_
Có gì sai sót mong mn giúp đỡ tui nhen🥲
Hot

Comments

Thanhh Nhànn

Thanhh Nhànn

rất hay lun á bà

2025-03-19

3

𝙇𝙖𝙢𝙗𝙭𝙞𝙣𝙜𝙞𝙪🐑

𝙇𝙖𝙢𝙗𝙭𝙞𝙣𝙜𝙞𝙪🐑

Chờ một người mà mình thương thì bao lâu cũng xứng đáng hết ạ, không bao giờ là đủ

2025-03-22

3

𝙇𝙖𝙢𝙗𝙭𝙞𝙣𝙜𝙞𝙪🐑

𝙇𝙖𝙢𝙗𝙭𝙞𝙣𝙜𝙞𝙪🐑

Hoá ra anh chẳng đi đâu xa, vẫn ở đây nhưng chẳng muốn cho em biết?

2025-03-22

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play