13.ᴄʀᴀᴢʏ ғᴏʀ ʟᴏᴠᴇ: Sự việc năm ấy

_____________________________
9 năm trước:
Gia đình với 2 cô con gái nhỏ tinh nghịch và ngập tràn điều hạnh phúc. Lúc đấy tôi và chị gái tôi Thiều Nhật Hà, luôn được mọi người gọi là 2 nhóc tiểu quỉ vì chúng tôi nghịch lắm, chiều nào cũng đi trộm xoài hoặc có hôm ăn trộm thuốc của ông Năm để chơi trò bác sĩ với mấy đứa trong xóm
Xóm tôi lúc đó cũng khá giả, tuy không giàu về tiền bạc cho lắm nhưng họ giàu tình người. Các cô chú ở đó thích trẻ con và đặc biệt là con gái nên 2 chị em tôi được mọi người ưu ái nhiều lắm. Ngoài chị em tôi ra thì còn một anh bạn nhỏ nữa cỡ 10 tuổi, nhà cậu ấy ở cuối xóm. Thân hình có chút mũm mĩm trông đáng yêu, cậu ấy hay trộm bánh của tiệm tạm hóa Ông Chín để đem cho chị em tôi. Nói chị em vậy thôi chứ cậu ấy thích chị tôi hơn vì chị Hà dịu dàng và điềm tĩnh hơn tôi. Tính tôi rất dễ tức giận, mà giận quá thì mất khôn nên có lần tôi lỡ đánh cậu bạn đó và cậu ấy bắt đầu sợ tôi từ lúc đó
Sự bình yên đó vẫn kéo dài từ ngày này sang ngày khác cho đến một ngày. Một đám 𝘨𝘪𝘢𝘯𝘨 𝘩𝘰̂̀ kéo vào xóm tôi, chúng đi tống tiền từng nhà một, lúc đó nếu tôi nhớ không lầm là buổi chiều lúc chị em tôi từ trường huyện đi bộ về nhà. Một cảnh tượng in sâu vào tâm trí tôi đến tận bấy giờ, mọi người trong xóm tôi bị 𝘤𝘩𝘦́𝘮 𝘨𝘪𝘦̂́𝘵 một cách tàn nhẫn, 𝘮𝘢́𝘶 văng tung tóe lên những bức tường, tôi sợ hãi chạy nhanh vào nhà để tìm bố mẹ mà quên mất chị hai mình, đó là sai lầm lớn nhất của cuộc đời tôi
: Bắt nó lại nhanh lên!
Thiều Nhật Hà
Thiều Nhật Hà
Mấy người là ai vậy hả? Thả tôi ra!//vùng vẫy//
Tôi nghe thấy tiếng chị hai liền hớt hãi chạy ra
Thiều Nhật Hạ
Thiều Nhật Hạ
Chị hai!
: Vẫn còn một đứa kìa, tóm nó luôn đi, bắt được 2 con nhỏ này rồi thì tha hồ mà 𝘩𝘪́𝘵
Thiều Nhật Hà
Thiều Nhật Hà
Bé út..mau chạy đi, chạy lên huyện báo cảnh sát nhanh lên!
'𝘽𝙖̆̀𝙣𝙜'
Bọn 𝘬𝘩𝘰̂́𝘯 đó đã dùng súng 𝘣𝘢̆́𝘯 thẳng vào đầu chị hai tôi khiến chị 𝘵𝘶̛̉ 𝘷𝘰𝘯𝘨 ngay lập tức, 𝘮𝘢́𝘶 chảy ra như thác đổ, cảnh tượng kinh hãi ấy tôi không bao giờ quên được. Mùi 𝘮𝘢́𝘶 𝘵𝘢𝘯𝘩 nồng nặc của những người dân vô tội, chứng kiến cảnh chị hai của mình bị bọn 𝘬𝘩𝘰̂́𝘯 𝘯𝘢̣𝘯 đó bắt lại mà không làm được gì..
Tôi sợ hãi quay đầu chạy về phía cuối xóm, một bàn tay nhỏ kéo tôi vào một góc khuất rồi lượm vài trái dừa khô quăng xuống sông để đánh lừa bọn chúng. Tôi nhìn anh bạn nhỏ đấy chằm chằm, tôi thấy được những giọt nước mắt còn đọng lại trên má cậu ấy cũng đoán được chuyện gì vừa xảy ra
.
Vài tiếng sau cảnh sát đã đến và bắt được bọn 𝘨𝘪𝘢𝘯𝘨 𝘩𝘰̂̀ kia. Chắc là những người may mắn còn sống sót đã báo cho cảnh sát rồi..
Sau vụ việc đó bố mẹ tôi và tôi chuyển đi nơi khác để sinh sống, bố tôi bị mất đi một bàn tay sau sự cố năm ấy. Còn anh bạn nhỏ kia thì tôi không biết ra sao nữa, tôi mong rằng cậu ấy vẫn còn sống và đang hạnh phúc cùng gia đình. Nếu hôm đó không có cậu ấy thì chắc bây giờ tôi đã 𝘤𝘩𝘦̂́𝘵 từ đời nào rồi
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play