chap2

Cách cô ấy nhấn nhá cái tên của Seul Gi khiến sống lưng cô lạnh toát. Không biết tại sao, cô có linh cảm đây sẽ là một học kỳ rất dài.
Sau vài ngày ngồi chung bàn, Seul Gi nhanh chóng nhận ra một điều: Jae Yi không phải là kiểu người dễ lờ đi.
Ban đầu, cô tiểu thư này chỉ đơn giản là quan sát cô bằng ánh mắt đầy thích thú, như thể đang nghiên cứu một sinh vật lạ. Nhưng dần dần, những hành động của Jae Yi bắt đầu vượt xa sự tò mò đơn thuần.
Seul Gi đang ghi chép bài thì cảm giác một sợi tóc rơi xuống mặt mình. Cô nhíu mày, liếc qua bên cạnh—Jae Yi đang cầm một lọn tóc của cô trên tay, xoay xoay giữa những ngón tay thon dài của mình.
Yoo Jae Yi
Yoo Jae Yi
*giọng có vẻ thích thú* Tóc cậu mềm hơn tôi tưởng đấy
Seul Gi giật nhẹ lại mái tóc của mình.
Woo Seul Gi
Woo Seul Gi
Cậu rảnh quá à?
Nhưng Jae Yi chỉ cười, không có vẻ gì là định dừng lại. Cô ta nghiêng người lại gần, khuỷu tay đặt lên bàn, chống cằm nhìn Seul Gi đầy lười biếng.
Yoo Jae Yi
Yoo Jae Yi
Cậu lúc nào cũng né tránh tôi thế nhỉ?
Seul Gi đáp mà không cần suy nghĩ.
Woo Seul Gi
Woo Seul Gi
Vì cậu phiền.
Bình thường, nói thế với một tiểu thư quyền thế như Jae Yi có lẽ sẽ bị xem là hỗn láo. Nhưng thay vì giận, Jae Yi lại bật cười.
Yoo Jae Yi
Yoo Jae Yi
Phiền? Tôi chỉ đang thể hiện sự quan tâm thôi mà. Hay là cậu không quen có người chú ý đến mình?
Seul Gi lặng người
Đây không phải là lần đầu tiên Jae Yi nói mấy câu khiến cô cảm thấy có gì đó… sai sai. Giống như một con mèo chán chường tìm được món đồ chơi mới, Jae Yi cứ luôn tìm cách tiếp cận cô, trêu chọc cô, thậm chí là… chạm vào cô nhiều hơn mức cần thiết.
Như bây giờ…..
tay Jae Yi đang đặt lên mu bàn tay S, nhẹ nhàng đến mức gần như có thể nói là vô tình
Woo Seul Gi
Woo Seul Gi
C..cậu….
Seul Gi vừa định gạt tay ra thì Jae Yi đột nhiên ghé sát lại, giọng nói trầm xuống một chút.
Yoo Jae Yi
Yoo Jae Yi
Tôi đang nghĩ… sẽ thú vị lắm nếu chúng ta thân nhau hơn nhỉ?
Tim Seul Gi đập lỡ một nhịp.
Cô không chắc là Jae Yi chỉ đang đùa, hay thật sự có ý đồ gì khác. Nhưng một điều cô có thể chắc chắn: cuộc sống của cô từ đây sẽ không còn yên bình nữa
Giờ ra chơi
Seul Gi vừa định lén chuồn ra sau trường tìm một góc yên tĩnh để ngủ trưa thì đã bị một bàn tay giữ lại.
Yoo Jae Yi
Yoo Jae Yi
Đi đâu thế?
Seul Gi thở dài. Không cần quay lại cô cũng biết ai đang đứng sau lưng mình.
Jae Yi cười đầy ẩn ý, nhưng lần này cô ta không đi một mình. Hai người khác đứng ngay sau cô, nhìn Seul Gi với ánh mắt đầy hứng thú.
Choi Kyung
Choi Kyung
Cậu đây à? Cuối cùng cũng gặp được.
Người đầu tiên lên tiếng là một cô gái tóc ngắn, gương mặt sắc sảo nhưng nụ cười lại đầy tinh quái—Kyung.
Người còn lại là một cô gái với mái tóc nâu dài mềm mại, ánh mắt có chút lười biếng nhưng vẫn không giấu được sự tò mò—Yeri.
Yeri nghiêng đầu nhìn Seul Gi, giọng điệu nhẹ nhàng
Joo Yeri
Joo Yeri
Jae Yi nói về cậu nhiều lắm đấy.
Seul Gi cảm thấy lông tơ sau gáy dựng đứng.
Cô nhanh chóng phủ nhận.
Woo Seul Gi
Woo Seul Gi
Tôi không làm gì cả
Kyung bật cười.
Choi Kyung
Choi Kyung
Chính vì cậu không làm gì mà bọn tôi thấy cậu thú vị đấy.
Jae Yi khoanh tay, vẻ mặt đầy hài lòng khi nhìn bạn bè mình dồn sự chú ý vào Seul Gi
Yoo Jae Yi
Yoo Jae Yi
Này, đừng có dọa cậu ấy. Seul Gi vẫn còn nhút nhát lắm
J nói với vẻ trêu chọc, ngón tay chạm nhẹ lên vai Seul Gi
Woo Seul Gi
Woo Seul Gi
//Gạt tay Jae Yi ra, lùi lại một bước//
Nhưng động thái đó chỉ càng khiến ba cô tiểu thư kia thích thú hơn.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play