2# Tôi thương!
Bữa cơm chiều,không khí trong nhà vẫn như mọi ngày.Ông hội đồng thông thả gấp miếng cá bỏ vào chén,bà hội đồng chậm rãi húp muỗng canh.Em thì cuối mặt xuống chén cơm,len lén liếc nhìn ba má,tim đập thình thịch.
Sơn đứng hầu bên cạnh,tay thì cứ quạt cho em,nhưng trong lòng lại thấp thỏm không yên.Từ khi nhận bộ đồ của Cậu Hai,hắn cứ lo lắng ông bà sẽ nổi giận.Nhưng đến giờ,không một ai trong nhà lên tiếng.
Phạm Bảo Khang
*khều khều tay Hiếu*
Trần Minh Hiếu
"em sao vậy"*nhìn Khang*
Phạm Bảo Khang
"anh hầu kia mặc đồ của anh hai đúng hong"
Trần Minh Hiếu
"chắc em Hào cho đó,mà em ăn nhanh đi"
Thế là không ai nói với nhau câu nào nữa.
Mãi đến khi gần xong bữa,ông hội đồng mới đặt đũa xuống,giọng trầm trầm.
Ông Hội Đồng
Bộ đồ trên người mày...Cậu Hai cho phải hong?*nhìn Sơn*
Sơn giật mình,cúi gằm mặt,tay chân cứng đờ.Em cũng sững người lại,trong lòng em rối ren,chưa kịp lên tiếng thì bà hội đồng nhẹ nhàng cắt ngang.
Bà Hội Đồng
Tấm lòng của con nít,có gì đâu mà la nó*uống trà*
Ông hội hừ nhẹ một tiếng,uống ngụm trà rồi nói một câu.
Ông Hội Đồng
Làm gì thì phải có chừng mực,đừng để người ta cười vô mặt nhà này
Nói rồi,ông đứng dậy,chấp tay sau lưng bước ra ngoài.Bà hội đồng cũng chỉ liếc nhìn Sơn một cái,rồi tiếp tục dùng cơm.
Trần Phong Hào
*đá đá chân Sơn*
Phạm Bảo Khang
"anh Hiếu,hai người đó dễ thương ha"
Trần Minh Hiếu
"chắc cậu hai nhà ta có tình ý gì rồi"
Phạm Bảo Khang
"tình ý là gì ạ?"
Trần Minh Hiếu
"lơn lên sẽ biết"
Đặng Thành An
Anh Hiếu ơi,An qua chơi với anh nè*chạy vào*
Đặng Thành An
Là con trai duy nhất của nhà họ Đặng—một gia đình giàu có,quyền thế trong vùng.Ba làm quan,mẹ là người phụ nữ đoan trang,gia giáo.An lớn lên trong nhung lụa nhưng lại không hề kiêu kỳ,ngược lại rất hiền lành,lễ độ.Từ nhỏ đã thân thiết với ba anh em nhà Hội đồng,được ông bà Hội đồng quý mến,coi như con cháu trong nhà.Tuy xuất thân cao sang,nhưng An không nề hà việc giúp đỡ người khác,tính tình ôn hòa,dễ chịu,khiến ai gặp cũng có cảm tình.
Đặng Thành An
Con chào bà hội ạ*cuối đầu*
Trần Minh Hiếu
Má cho con xin đi chơi với em An nha*chạy lại chỗ An*
Bà Hội Đồng
Hai đứa đi cẩn thận*cười*
Trần Minh Hiếu
Dạ má*cười*
Nói rồi hai đứa nhỏ nắm tay nhau đi mất tiu.
Bà Hội Đồng
Rồi hai đứa này ăn xong chưa*nhìn Khang và em*
Trần Phong Hào
Dạ con ăn xong rồi*đứng lên*
Bà Hội Đồng
Sơn chuẩn bị nước cho cậu hai tắm đi*nhìn Sơn*
Trần Phong Hào
Đi đi*nắm tay Sơn kéo*
Nguyễn Thái Sơn
Cậu Hai từ từ*đi theo*
Bà Hội Đồng
Còn Khang,con ăn nhanh lên,má đợi*cười*
Sơn lọ mọ don dẹp ở sau bếp,còn Cậu Hai thì cứ đi theo sau líu lo mãi,Cậu kể đủ thứ chuyện trên trời dưới đất,hắn cũng bất lực,chỉ biết cười cho cậu vui.
Nguyễn Thái Sơn
Cậu Hai ngồi đây đợi tôi chút,tôi ra kia một lác rồi tôi vô*nhìn em*
Trần Phong Hào
Anh đi nhanh nha,tui đợi á*cười*
Nguyễn Thái Sơn
Dạ*chạy ra ngoài
Em ngồi trên cái giường gỗ,giường dành cho những người hầu trong nhà nằm ngủ,đang ngồi đung đưa hai chân thì-
Bà Hồng,người hầu lâu năm,nhưng tính tình thì ngang ngược không được lòng ai.
Bà bất ngờ hất mạnh thau nước về phía chân em.Nước văng tung tóe,ướt hết cả giầy dép.
Trần Phong Hào
*giật mình*
Hồng
Cậu Hai cũng chỉ là con giữ thôi,có gì mà làm như lớn lắm!
Bà bĩu môi,ánh mắt đầy khinh thường.
Hồng
Trong cái nhà này,ai nấy đều xem trọng cậu Cả,cưng chiều cậu Út,chớ có ai để mắt tới cậu đâu!*liếc em*
Em mím chặt môi,bàn tay siết lại nhưng không dám phản kháng quá mạnh.Từ nhỏ em đã bị ghẻ lạnh hơn hai anh em của mình,nên mấy lời này chẳng xa lạ gì.Nhưng bị nói trắng ra như vậy lòng em vẫn nhói lên từng chút.
Bà Hồng thấy em không phản ứng thì càng lấn tới,giọng đay nghiến.
Hồng
Câu Hai cũng chỉ dựa hơi ông bà Hội mới được ở đây thôi...Cậu coi lại mình đi-
Một tiếng động lớn vang lên.
Bà Hồng chưa kịp nói dứt câu thì đã bị đẩy mạnh ra sao.Sơn đứng chắn trước mặt Cậu Hai,ánh mắt hắn trầm xuống.
Nguyễn Thái Sơn
Bà vừa nói gì?*cau mày nhìn bà*
Bà Hồng lảo đảo lùi lại,không tin nổi thằng hầu Sơn dám ra mặt chống lại mình.Bà ta gằn giọng.
Nguyễn Thái Sơn
Bà muốn nói cậu hai tôi không có ai thương?*nhấn mạnh từng chữ*
Nguyễn Thái Sơn
Vậy bà nhầm rồi,Cậu Hai là người tôi kính trọng,tôi thương!*nhìn bà ta*
Nguyễn Thái Sơn
Bà không đủ tư cách để nói mấy lời đó*quát*
Cậu Hai tròn mắt nhìn Sơn,trái tim cậu bất giác run lên.
Bà Hồng tức giận,định mở miệng chửi tiếp thì đột nhiên-
Ông Hội Đồng
Có chuyện gì mà ôn ào vậy?
Giọng uy quyền của ông Hội Đồng vang lên.Cùng lúc đó,bà Hội Đồng cũng từ trong nhà bước ra.
Ông Hội Đồng
Cái gì đây?*nhìn em*
Ông Hội đồng nhìn vũng nước dưới chân con mình thì tức giận không thôi.
Nguyễn Thái Sơn
Bẩm ông bà,bà Hồng hỗn xược với Cậu Hai,còn nói mấy lời không nên nói
Bà Hội Đồng nhìn lướt qua gương mặt tái mét của bà Hồng,rồi chậm rãi quay sang ông Hội Đồng.
Ông Hội Đồng
Nhà này không chứa loại người ở không biết tôn ti trật tự!*nhìn bà Hồng*
Ông Hội Đồng
Lôi ra ngoài đánh chết!*ra lệnh*
Bà Hồng hoảng sợ quỳ sụp xuống.
Hồng
Ông tha cho tôi,tôi hầu hạ trong nhà này bao nhiêu năm nay mà*khóc*
Bà Hội Đồng nhếch môi,giọng nhẹ tênh nhưng sắc bén.
Bà Hội Đồng
Vậy mà bao nhiêu năm nay,bà không học cách biết điều sao?
Ngay lập tức,gia nhân trong nhà kéo bà Hồng ra ngoài.Tiếng la hét của bà ta dần nhỏ lại,cho đến khi biến mất hẳn.
Lúc này,Bà Hội Đồng mới bước lại gần Sơn,nhìn hắn một lúc lâu.
Bà Hội Đồng
Sơn,con có vẻ rất coi trọng Cậu Hai?*dịu dàng*
Sơn không ngần ngại,cúi đầu đáp.
Nguyễn Thái Sơn
Dạ Cậu Hai là người tốt,con không cho ai ức hiếp cậu hai
Ông hội đồng nhìn cảnh này bất giác hừ nhẹ,nhưng giọng không còn gay gắt như trước.
Ông Hội Đồng
Được,có lòng trung thành như vậy cũng tốt*quay lưng*
Ông Hội Đồng
Từ nay,làm cho thật tốt*đi vào trong*
Bà nhìn cách Sơn bảo vệ con mình,trong lòng bà lại thấy an tâm hơn.Em trước giờ luôn cô độc,nhưng giờ có Sơn bầu bạn nên bà cũng yên tâm hơn.
Bà Hội Đồng
*lẵng lẽ rời đi*
Em hạ mắt xuống chân mình,hai bàn chân nhỏ xíu,ướt nhẹp đang co lại vì lạnh.
Bỗng nhiên có một bàn tay ấm áp xoa nhẹ má em.
Nguyễn Thái Sơn
Cậu có sao không...Tôi xin lỗi,tôi đi hơi lâu*nhìn em*
Sơn quỳ xuống,cẩn thận nắm lấy cổ chân em,rồi chậm rãi tháo đôi dép ướt ra.
Em thoáng giật mình,vội vàng kéo chân lại.
Trần Phong Hào
Để đó đi,tui tự-
Nguyễn Thái Sơn
Ngồi yên*lau chân cho em*
Sơn cắt ngang lời em,giọng điệu của hắn không cho phép em từ chối.
Em mím môi,nhưng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn để yên.
Sơn lấy khăn khô,chậm rãi lau từng kẽ ngón chân cho em.Hắn không nói gì,cẩn thận đến mức em cũng phải bất ngờ.
Nguyễn Thái Sơn
Nước lạnh lắm hả*ánh mắt đầy lo lắng*
Em khẽ ngật đầu,giọng nhỏ xíu
Trần Phong Hào
Lạnh lắm...
Sơn thở dài,rồi đặt tay của mình lên mu bàn chân em,truyền chút hơi ấm.
Sơn thấy chân Cậu Hai lạnh ngắt thì cau mày,hắn cởi luôn đôi dép của mình,kéo cậu lại gần rồi đặt chận em lên mu bàn chân mình.
Nguyễn Thái Sơn
Lạnh quá,để tôi ủ ấm cho
Trần Phong Hào
*tim đập loạn xạ*
Trần Phong Hào
Anh-bộ anh không lạnh hả?*nhìn hắn*
Sơn nhìn em,dịu dàng đáp.
Nguyễn Thái Sơn
Cậu lạnh quan trọng hơn
Em nghe xong thì đỏ mặt ngại ngùng,rụt rè đáp.
Trần Phong Hào
Nhưng mà...làm vậy lỡ anh lạnh thì sao?
Hắn im lặng vài giây,rồi cuối xuống xoa xoa cổ chân em rồi cười nhẹ.
Nguyễn Thái Sơn
Vậy cậu ủ ấm cho tôi đi
Em ngẩn ra,rồi bất giác cụp mắt,hai tai đỏ ửng.
Trần Phong Hào
Ai mà thèm...!
Miệng thì nói vậy,chứ chân em thì chẳng chịu rút về.Sơn chỉ biết cười rồi tiếp tục xoa chân cho em.
Nguyễn Thái Sơn
Lần sau đừng có đứng yên chịu trận nữa,nghe chưa*nhìn em*
Trần Phong Hào
Anh lo cho tui dữ vậy hả?*nhìn hắn*
Sơn dừng động tác,ngẩng đầu lên nhìn em một lúc lâu.
Hắn đáp ngắn gọn,nhưng ánh mắt đầy chân thành.
Em chớp mắt,trái tim tự nhiên đập mạnh một cái.
Trần Phong Hào
Vậy từ giờ lo cho tui hoài đi,chịu hong?*nhìn hắn*
Sơn bật cười,ngón tay vô thức siết nhẹ cổ chân em.
Từ xa,bà Hội Đồng đứng nép sau cánh cửa,lặng lẽ quan sát hết thảy.Nhìn cách Sơn chăm sóc Cậu Hai từng chút một,bà khẽ cười tủm tỉm.
Comments
aaaa
chờ chap mới của sốp ạ 💓
2025-03-24
1
cụ u50 nhưng thích đọc sét🥰🔥
im đi con mụ già này
2025-03-24
1
cụ u50 nhưng thích đọc sét🥰🔥
bộ này ai cũng dthw hết á😭😭💖💖
2025-03-24
1