yêu với chả đương.
biết trái tim rạo rực mong chờ giây phút được bùng cháy, em quay mặt về hướng khác, chốc chốc lại liếc lên đồng hồ rồi lại cụp xuống đôi chân vô thức khép chặt.
lan.
liệu người đẹp có phiền nếu tôi ngồi chung với em?
thái văn cơ.
ôi chao, mời ngồi.
em trưng ra một nụ cười giả tạo, liếc xéo người đàn ông đang ngồi xuống bên cạnh.
lan.
cảm ơn, thức uống yêu thích của tôi.
hắn tự nhiên nhận lấy chén rượu, không chút phòng bị, cứ như cả hai chưa từng cách xa nhau.
thái văn cơ.
này, đã ai nói với anh rằng anh không thể đụng vào đồ của người lạ mà không xin phép chưa?
lan.
không ai đặt ra cái luật ấy cả.
thái văn cơ.
tất nhiên rồi, một gã trai như anh cũng không biết quy tắc ngầm giữa các quý cô sao? nom thật hoang đường.
em nhún vai trêu chọc, mặc cho hắn cười khẩy, gạt phăng cái nhận định ấy đi.
trong phút giây bất mãn, giọng nói tươi tắn tựa ánh ban mai đã vạch ra thói quen sinh hoạt của hắn: luôn đến những quán rượu mỗi tháng một lần, ham mê cá độ vào những con ngựa chiến hoàn hảo, thích thú với những cơn say bất tận và luôn như vậy — luôn lắng nghe em lảm nhảm mặc dù đã biết rõ câu trả lời.
lan.
tôi tưởng từ khi chúng ta làm người tình của nhau thì em đã chủ động bỏ đi hết mấy thứ lễ nghĩa ấy rồi?
thái văn cơ.
chúng ta chia tay lâu rồi.
vẫn còn một phần ba chất lỏng đượm mùi cồn.
tiếng đàn dương cầm du dương và gót giày hôn nhẹ lên nền đá hòa quyện với những suy nghĩ lộn xộn trong đầu em. hắn nhìn em, người con gái có mi mắt trìu mến tựa sao sáng giữa nền trời đêm, không thể không cảm thấy niềm khao khát mãnh liệt chốn địa đàng.
thế giới này không có gì xứng đáng thuộc về hắn cả, ngoại trừ tình yêu hắn nung nấu bấy lâu nay dành đến cuối đời.
lan.
dẫu sao thì em biết tôi mến em như tương đã ngấu, dù đục ngầu ánh mắt, dù xấu xí hình hài vẫn vẹn toàn tình thâm. khổ nỗi em cứ tránh mặt tôi như vậy, tôi thật sự không thể dàn dựng cớ gặp mặt nổi.
thái văn cơ.
tôi không có ý định hàn gắn với anh đâu.
đáp lại sự ngạc nhiên của em, hắn chỉ nheo mắt đồng ý.
giọng điệu của em đủ để hắn biết bản thân em chứa chan chút hờn dỗi, châm biếm.
lan.
có thể lắm. nào ai dám để một bóng hồng đơn côi lẻ bóng, mục rữa trong mớ hỗn độn của thành phố này bao giờ? nếu là tôi, tôi sẽ chủ động bắt chuyện với cô ấy ngay, như em và tôi đây này.
thái văn cơ.
chúng ta đã xa nhau lâu như vậy mà anh vẫn chưa có người bên cạnh?
lan.
lúc đầu tôi đánh đồng là vì tôi vẫn còn tình cảm với em cho nên thật không công bằng với những người đến sau một chút nào. tình cũ ai mà chẳng nhớ nhung, nhưng nếu tất cả mọi người đều tìm bóng hình thân thuộc trong đoàn người như vậy thì còn đâu là tình yêu.
từ cao điểm bức tranh khắc kẽm trên tường gỗ, hắn yên lặng thưởng nhạc rung động đầy kịch tính, những tiếng thì thầm tách bạch nhũn nhặn. hắn hiểu ra rằng cái đau lòng vô vọng này không phải là do thiếu vắng em trong vòng tay mình mà là trong dàn hợp xướng kỷ hà giữa con phố đầy rẫy khôi nhà mái đỏ xám lẫn lộn ấy không có tiếng nói hắn luôn chờ.
trải qua nhiều ngày buồn tủi có nhau, trái tim điên loạn của hắn — thứ vốn đã khuyết một nửa nay lại cháy bùng lên một lần nữa.
những đốm lửa âm ỉ mãi mãi tưởng chừng như vô tận bỗng chốc rừng rực lên cả một khu vườn đầy hoa lá: khu vườn của em, của những đám rêu dại phủ kín tấm bia đá, của tiếng gào thét đầy đau khổ.
nhưng rồi chỉ hắn mới nhận ra, nếu hắn muốn em được hạnh phúc, hắn sẽ để em đi.
dù là ngày mai hay mãi mãi về sau, chốn ngục tù sẽ nối chân màn đêm đi tới bất kì đâu chúng chạy tới. vậy nên, bây giờ, chỉ một chút nữa thôi, bàn tay hắn vô thức nắm chặt lấy em.
thái văn cơ.
sao thế, anh sợ tôi bị người khác bắt đi mất à?
tình yêu cô độc đôi khi sẽ làm cả hai bị vấy bẩn. nhưng biết sao đây, chính hắn cũng không thể thoát được cửa tử ái tình.
lan ấy à? hắn ta là một con người quái gở.
hắn theo bản năng tiến tới chỉnh lại cổ áo tẽ ra. cái cảm giác tê tê từ những ngày mới quen cứ ám ảnh lấy em hoài, thành niềm thôi thúc để mặc hắn tùy ý giúp đỡ. có thể là do em không biết cách từ chối hoặc theo ý niệm hoài bão, em chưa bao giờ nghĩ đến việc nói không với hắn.
mỗi khi cả hai bất đồng quan điểm hoặc thậm chí cãi nhau về điều đó, hắn luôn im lặng nhìn em với ánh mắt do dự.
bản thân em đã định sẵn rằng không một ai có thể chịu đựng cuộc sống như vậy. sẽ không một ai chịu yêu một cái bóng — biết rằng sẽ luôn ở đó nhưng dường như không bao giờ có thể chạm vào hay nhận lại.
thái văn cơ.
đợi đã… tôi tự hỏi hai ta có thể đi dạo bên hồ nước phía tây công viên chăng?
thái văn cơ.
tôi không muốn về nhà ngay lúc này.
lan.
miễn là em muốn, tôi sao cũng được.
việc trốn chạy khỏi quá khứ cùng hắn nom thật dễ dàng, tựa ngậm cánh hoa lê tuyết đăng đắng dưới vòm họng nhưng lại chẳng thể xóa tan dư vị bằng đủ thứ đường cát.
lan là một con người quái gở.
chúng không ngọt ngào cũng bởi hắn đã tham gia vào quá trình định hình em từ những nụ hôn đầu tiên, cái ôm đầu tiên, cho đến đêm đầu tiên không còn trong trắng. mỗi lần nhìn thấy đôi mắt hắn lướt qua mình, nhịp đập non nớt lại thắt chặt, như thể hắn đang nắm giữ một phần linh hồn vô định. vạn vật xung quanh bỗng chốc lặng đi và em nhận ra rằng cuộc sống có thể thay đổi chỉ trong chớp mắt, giữa những khao khát và lo âu tê dại.
thái văn cơ.
anh thật quái gở.
em nghĩ mọi chuyện sẽ diễn ra như mình tưởng tượng: hắn sẽ ôm em vào lòng âu yếm. nhưng rồi rốt cục cũng chỉ là ảo mộng.
khi em nhận ra rằng hắn sẽ không thực hiện bước tiếp theo, những tia sáng trong lòng em dần ngấm ngầm tắt.
hắn không nói gì, chỉ đơn giản là tách các ngón tay ra và đan xen chúng với nhau, sau đó đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên mu bàn tay.
lan.
mỗi khi ra ngoài, tôi đều cầu nguyện rằng lần này tôi sẽ trở về an toàn rồi được ôm chầm lấy em như đang tôn thờ một tín ngưỡng.
lan.
tôi đã vô số lần định bụng sẽ tìm kiếm em nếu tôi vạ đâu không thể tiếp tục với khoảng trống đáng sợ này nữa.
lan.
em rời đi không một lời từ biệt, tình yêu vĩnh cửu của tôi, tôi nhớ em rất nhiều.
chính nỗi đau cũng là một phần của tình yêu.
thái văn cơ.
anh thực sự khiến tôi ghê tởm.
Comments
thừa hoan.
cái trope nghê vân hay viết nó cứ theo kiểu love-hate-love-hate ấy nhỉ? nhiều lúc thấy tình tiết máu cún quá nhưng vì nể quả đầu mộng mơ của ông nên không nói vào =))
2025-05-08
0
uh ok.
giá như bồ cũ tớ nghĩ được như này thì cả hai sẽ không phải chịu khổ rồi không =))) chẳng ai muốn làm con tốt thí cho người ta cả.
2025-03-25
0
💌
trả lời kiểu này thì k bt phản bác kiểu j luôn:)))
2025-05-01
0