Phần 1. Chương 3:

Dương Vũ lúc sau quả nhiên đến dẫn người đi. Mang theo một đám xã hội đen.

Người làm vườn bị áp giải lên xe mang đi.

Dương Vũ nán lại một chút vì Dương Linh chạy xuống nhà.

Dương Linh ôm lấy gã, dụi dụi. Dương Vũ nhấc bổng em trai lên hỏi:”Không sao chứ?”

Dương Linh đáp:”Không sao ạ, bác sĩ riêng của anh ấy đã mang thuốc đến cho em uống rồi, em cũng dùng cơm rồi”

Dương Vũ xoa xoa đầu cậu nói:”Đợi anh quay về sẽ mang nguyên nhân hạ độc của tên đó đến nói cho em nghe, chơi tiếp đi”

Dương Linh ngoan ngoãn gật đầu.

Dương Vũ hôn nhẹ lên trán em trái rồi thả xuống, quay đầu liền nhanh chóng rời khỏi nhà Lục Hoạ.

Dương Linh ở lại nhà Lục Hoạ ba ngày ba đêm. Đến ngày thứ tư, Dương Uyển lái xe đến đón cậu.

Dương Linh lon ton chạy từ bên trong ra cổng, tay còn ôm theo một chú mèo mang bộ lông xám trắng. Dương Uyển mở cửa ghế phụ, Dương Linh ngồi vào, mỉm cười nói:”Chị, cảm ơn”

Dương Uyển xoa đầu cậu hỏi:”Chơi có vui không?”

Dương Linh gật đầu, lại giơ con mèo trong tay lên nói:”Đây là mèo Maine Côn, Lục Hoạ đã tặng em đó”

Dương Uyển xoa xoa đầu con mèo trong tay cậu rồi nói:”Dương Vũ quay về rồi, chúng ta cũng nên về thôi”

Dương Linh gật gật đầu ngay.

Dương Uyển ngồi vào ghế lái, khi cánh cửa đóng lại, cô nói:”Lát nữa cứ bảo quản gia đi lấy đồ nuôi mèo cho em, mèo này chăm khá kì công đấy, em có muốn thuê hẳn một bác sĩ thú ý tư nhân về nhà không?”

Dương Linh đáp:”Được ạ”

Dương Uyển nhấn màn hình trong xe, gửi đi một đoạn tin nhắn cho quản gia.

Lúc bọn họ về đến nhà, quản gia mở cửa, ông nói:”Thiếu gia, đồ ngài muốn sắp được mang đến rồi”

Dương Uyển gật gật đầu rồi bế theo mèo của mình vào trong.

Dương Vũ đang ngồi trên so-fa. Cậu lao đến, ngồi xuống bên cạnh hắn, hai tay giơ mèo của mình lên rồi nói:”Anh, mèo nè, Lục Hoạ đã mua cho em đó”

Dương Vũ gật đầu, nhìn mèo con rồi hỏi:”Tên nó là gì?”

Dương Linh đáp:”Là bảo bối đó”

Dương Vũ bị cái tên cậu đặt làm cho sững sờ. Dương Linh dụi đầu vào mèo của mình nói:”Tên của nó là Bảo Bối”

Dương Vũ bị cậu làm cho bật cười, giống mèo to xác, độ dài có thể hơn một mét này bị cậu đặt cho một cái tên thật khó hiểu.

Dương Linh chu môi khó chịu bảo:”Anh không được cười, cậu ấy rất dễ thương mà, gọi là Bảo Bối cũng đâu có sai đâu, cậu ấy chính là Bảo Bối của em, sau này em sẽ chăm cậu ấy”

Dương Vũ đáp:”Được rồi, em là đại bảo bối, còn nhóc con này là tiểu bảo bối”

Dương Linh nhích đến, tựa đầu vào vai Dương Vũ hỏi:”Anh ơi, sau này em có thể nuôi thêm mèo không?”

Dương Vũ đáp:”Có thể nhưng hơi khó đây, mèo em đang nuôi có thể rụng rất nhiều lông, em không chăm tốt nó thì đừng nghĩ đến việc chăm thêm, nếu không thì em đã bận chăm nó lại càng bận thêm, có khi còn bận đến mức không thể ra ngoài đấy. Linh à, em là mèo lười rồi, em còn nuôi thêm một con mèo có tính cách năng động nữa, em sẽ hết lười biếng sao hửm?”

Dương Uyển ngồi xuống cạnh Dương Linh, vươn tay liền túm lấy cổ mèo trong tay cậu đến trước mặt mình.

Dương Linh vội vàng gọi:”Chị”

Dương Uyển nhìn con mèo trong tay rồi bảo:”Nhỏ thật đấy, con mèo này sau này trưởng thành thật sự có thể tiến hoá đến mức độ hơn một mét à?”

Quản gia nói:”Tôi đã tra một thông tin, mèo này quả thật có thể dài mức đó, hơn nữa chúng lại ăn rất nhiều, có thể ăn thịt sống, hạt bình thường khó mà làm chúng no, để ăn giải trí thì ít ra có thể”

Dương Linh vươn tay, lấy lại mèo từ tay chị gái, đặt xuống nền nhà rồi nói:”Chị không được bắt nạt Bảo Bối đâu”

Dương Uyển nhào đến, Dương Linh bị làm cho nằm lên đùi anh trai. Dương Uyển nằm trên người cậu, cô nói:”Bảo bối cục cưng, em nỡ lòng nào nói chị gái của em như vậy chứ, chỉ là lâu quá không gặp em, em liền thương con mèo đó hơn chị sao”

Dương Vũ xoa xoa đầu hai đứa em, gã nói:”Hai cái đứa ngốc này. Uyển, em đừng có so sánh bản thân với động vật. Em là người là chị gái cùng chung huyết thông với Linh, đó chỉ là thú cưng nhỏ của em trai em thôi, đừng có mà ghen lung tung như vậy”

Dương Uyển phồng má tức giận nói:”Không biết đâu, ở đây Linh phải thương em nhất”

Dương Linh vươn tay ôm lấy cô nói:”Em thương chị mà”

Dương Vũ hỏi cậu:”Anh thì sao, hửm?”

Dương Linh đáp:”Anh cũng thế, em thương hai người nhất luôn”

Dương Vũ nhếch môi cười.

Mùa hè kết thúc, sau mùa thu là đến mùa đông. Mà cũng đồng thời, sinh nhật của Dương Linh cũng đã đến.

Tiệc sinh nhật của Dương tiểu thiếu gia hiển nhiên là không nhỏ.

Chỉ là nhân vật chính không thấy đâu. Ở một góc khuất gần cầu thang là một nhóm alpha đang đứng tụ tập. Có Vân Ninh và những người khác.

Lục Hoạ thì đang đứng ở góc khác nói chuyện với Dương Vũ.

Khương Cảnh Đình cũng không thấy ở trong bữa tiệc, Lục Hoạ hỏi Dương Vũ.

Dương Vũ lạnh nhạt đáp:”Vãn Trạch đi theo Linh rồi, em ấy có việc gấp, lát nữa sẽ quay lại thôi”

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play