chương 4

t/giả
t/giả
Not support
t/giả
t/giả
để 3'21 có bị dài quá ko mn?
____
07:28
Tả Hàng
Tả Hàng
💬Em cảm thấy hơi mệt… Có thể hôm nay em không đi làm được. Anh nhớ ăn sáng nhé.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Đã xem – không trả lời
Tả Hàng nằm trên giường, cảm nhận từng cơn nóng bốc lên từ lòng bàn tay, từ trán, lan dần khắp người.
Cơ thể như đang bị nung chảy. Mỗi lần hít thở, lồng ngực như bị bóp nghẹt.
Cậu với tay lấy chai nước, nhưng lực không đủ. Chai nước rơi xuống sàn.
Âm thanh ấy vang vọng khắp căn phòng trống rỗng, lạnh lẽo.
Một mình.
Lúc này, cậu thật sự chỉ muốn được nghe giọng anh, chỉ một câu thôi cũng được
Nhưng suốt cả buổi sáng, ngoài tiếng mưa rơi bên cửa sổ, không có gì khác.
11:02
Cậu gọi cho anh giọng cậu yếu như sắp tan biến
Tả Hàng
Tả Hàng
📲Chí Hâm... anh đang ở đâu vậy?
Tút… Tút… Tút…
Tiếng cúp máy vang vọng trong không gian
Tả Hàng không nhớ rõ mình đã thiếp đi từ lúc nào. Chỉ nhớ trong mơ, mình cố bước ra ngoài gọi taxi, rồi ngã gục ngay cửa. Mọi thứ sau đó chỉ là một mảng mơ hồ.
09:15 tối
Chu Chí Hâm trở về. Anh vừa đi ăn tiệc với vài đối tác, bộ vest còn vương mùi nước hoa từ những cái ôm xã giao.
Vừa bước vào nhà, anh đã nghe thấy tiếng ho khẽ vang lên từ phòng khách.
Anh quay đầu lại, bắt gặp một hình ảnh khiến anh hơi khựng lại
Tả Hàng – gầy gò, mồ hôi nhễ nhại, môi tím tái – đang nằm co lại trên ghế sofa. Cậu không hề có chăn, chỉ ôm khư khư chiếc điện thoại đã sắp cạn pin.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Em làm gì vậy?
Tả Hàng mở mắt, ánh nhìn mơ hồ, giọng thều thào
Tả Hàng
Tả Hàng
Em… đợi anh...
Một giây im lặng.
Rồi cậu gục xuống ghế
Tại bệnh viện cậu bị sốt cao liên tục, kèm suy nhược và mất nước nghiêm trọng
Bác sĩ nói nếu không đưa đến kịp, có thể biến chứng thành viêm phổi cấp.
Chu Chí Hâm ngồi im lặng ở hành lang bệnh viện.Tay cầm ly cà phê nguội lạnh, mắt nhìn vô định.
Anh nhớ lại...suốt một ngày cậu nhắn tin cho anh, anh lờ đi, cậu gọi điện cho anh, anh cúp máy
Không phải vì bận. Chỉ là… không muốn trả lời.Anh vốn dĩ chưa bao giờ để tâm đến cậu quá nhiều.Chẳng hiểu sao hôm nay, trong lòng lại thấy hơi khó chịu.
[Sáng hôm sau – tại nhà]
Tả Hàng tỉnh dậy, vẫn còn mệt. Cậu nhớ lại việc được đưa vào viện, nhưng không nhớ rõ là ai đưa mình đi.
Cậu hi vọng… là anh. Nhưng khi bước ra khỏi phòng ngủ, điều đầu tiên cậu thấy — là sự vắng lặng đến rợn người.
Trên bàn chỉ có một mảnh giấy nhỏ
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
📃Tôi có việc, cô giúp việc sẽ đến dọn dẹp buổi chiều. Uống thuốc đúng giờ.
Không một lời hỏi han. Không một ánh mắt dịu dàng.Không một cốc nước, cũng không một cái chăn để lại.
Tả Hàng đứng bất động trước bàn ăn một lúc rất lâu.Đến khi nắng chiếu xuyên qua khung cửa sổ, cậu mới thở ra một hơi — mặn chát.
Tả Hàng
Tả Hàng
💬Lúc em cần anh nhất, anh không ở đây.
Tả Hàng
Tả Hàng
💬Lúc em muốn níu lấy anh, anh luôn buông tay trước.
Cậu lại xóa đi.
Vì cậu biết… gửi đi cũng chẳng thay đổi được gì.
Yêu một người không yêu mình… là một loại tự ngược.
Tả Hàng vẫn đang tự ngược như thế, từng ngày, từng đêm.
Cậu không cần ai nói ra.
Chỉ cần nhìn vào ánh mắt lạnh lùng của Chu Chí Hâm mỗi lần nhìn mình — cậu đã biết, tình yêu này… từ đầu đến cuối, chỉ là một phía.
Hot

Comments

Zhouc.wandr_

Zhouc.wandr_

Giờ mới để ý cái bài Tháp Rơi Tự Do đều hợp với mọi phim+truyện ngược=)))

2025-03-25

1

★𝙈𝙐𝙉★

★𝙈𝙐𝙉★

trời ơi , vừa đọc vừa nghe nhạc thấm vãi ra , khóc luôn rồi 😭

2025-05-08

1

Miee

Miee

Tui đọc mà khóc lunn rùii 😭

2025-03-24

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play