Nhớ đến mức nào?

Bữa tối trôi qua trong không khí ấm áp. Nàng vừa ăn vừa huyên thuyên kể về những chuyện nhỏ nhặt trong ngày, còn cô thì lặng lẽ lắng nghe, thỉnh thoảng lại gắp thức ăn vào bát cho nàng
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Chị này, ngày mai đi công tác chị có nhớ em không? *chớp chớp mắt, nhìn cô đầy mong chờ*
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
*nhẹ nhàng lau vết sốt dính trên khóe môi nàng, cưng chiều đáp* Nhớ chứ. Rất nhớ!
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Nhớ đến mức nào? *nghiêng đầu, ánh mắt tinh nghịch*
Cô nhìn nàng một lát rồi bất ngờ cúi sát xuống
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Nhớ đến mức muốn mang em theo luôn *thì thầm*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
*mặt nàng lại đỏ bừng* Chị lại trêu em!
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
*bật cười, nhẹ nhàng xoa đầu nàng* Nhưng mà thật đấy, xa em chị không quen đâu
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Vậy đừng đi nữa! *nắm lấy tay cô, lắc nhẹ*
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Công việc mà, sao mà không đi được *dịu dàng nắm tay nàng, đặt lên môi hôn nhẹ*
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Nhưng chị hứa, xong việc sẽ về ngay với em!
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Chị nói đó nha! Không được trễ đâu!
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Chắc chắn không trễ
Nàng hài lòng gật đầu, tiếp tục ăn. Nhưng nghĩ đến chuyện phải xa cô tận một tuần, lòng nàng bỗng thấy có chút trống trải
Sau bữa tối, cô thu dọn bát đĩa còn nàng thì lon ton đi pha trà. Một lát sau, nàng bước đến bên ghế sofa, đặt hai tách trà xuống bàn, rồi nhẹ nhàng chui vào lòng cô
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Chị này, mai chị đi rồi, tối nay ôm em ngủ nha? *dụi đầu vào ngực cô, giọng nói nhỏ dần như đang làm nũng*
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
*cười khẽ, siết chặt vòng tay ôm lấy nàng* Ngốc, mỗi tối chẳng phải chị vẫn ôm em ngủ sao?
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Nhưng hôm nay đặc biệt hơn! Vì mai chị đi rồi!
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Được rồi, đặc biệt thì đặc biệt *dịu dàng vỗ nhẹ lưng nàng*
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Hôm nay chị sẽ ôm em cả đêm
Nàng hài lòng rúc sâu vào vòng tay cô, miệng khẽ cong lên thành một nụ cười mãn nguyện
Trong phòng ngủ, ánh đèn ngủ dịu dàng hắt lên bức tường, tạo nên một không gian ấm áp. Nàng cuộn tròn trong chăn, nép sát vào người cô
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Chị này…
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Hửm?
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Chị có thấy em phiền không?
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
*hơi sững lại, sau đó bật cười, kéo nàng càng sát hơn* Ngốc! Trên đời này có ai lại thấy vợ mình phiền chứ?
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Nhưng mà em hay làm nũng lắm
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Vợ chị mà, em muốn làm nũng bao nhiêu cũng được
Nàng mím môi, trong lòng ngọt ngào không tả xiết. Nàng siết chặt tay ôm lấy cô, vùi mặt vào cổ cô, khẽ nói
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Chồng ~ em yêu chị lắm ah!
Cô nhẹ nhàng hôn lên trán nàng, giọng nói trầm ấm vang lên giữa đêm khuya
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Chị yêu em! Mãi mãi yêu em, bé con của chị!
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
*mỉm cười, nhắm mắt lại*
Cô dịu dàng ôm nàng vào lòng, bàn tay khẽ vuốt nhẹ lưng, từng cử chỉ đầy yêu thương như muốn xoa dịu mọi mệt mỏi, giúp nàng dễ dàng chìm vào giấc ngủ
Cô nhẹ nhàng ôm nàng chặt hơn, cảm nhận hơi thở đều đều và cơ thể nhỏ bé đang dần thả lỏng trong vòng tay mình
Hơi ấm của nàng, nhịp tim dịu dàng ấy khiến cô cũng thấy an yên lạ thường
Dần dần, mí mắt cô cũng trở nên nặng trĩu
Trong không gian tĩnh lặng, dưới ánh đèn ngủ mờ ảo, cả hai cùng chìm vào giấc ngủ - bình yên và trọn vẹn trong vòng tay nhau
Hot

Comments

Kẻ phản diện

Kẻ phản diện

Mặt nạ này hở mắt vs mồm à:)?

2025-04-23

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play