[Chainsaw Man - OC] Hy Vọng.
Khế Ước 2.
Mặt trời đã lên cao, những tia nắng xuyên qua kẽ lá, phủ xuống mặt đất một màu vàng nhạt.
Những gì xảy ra tối qua hiện về rõ ràng.
Và... giọng nói thì thầm trong đầu ả.
Quần áo có vết rách, và không có máu.
Không đau đớn, không cảm giác gì khác thường.
Như thể tất cả chỉ là một giấc mơ.
Cảm giác ấy quá chân thực.
Ả siết chặt nắm tay, đứng dậy.
Mọi thứ xung quanh vẫn bình thường.
Chỉ có một thứ không bình thường.
Ả cúi đầu, nhìn bàn tay mình.
Cảm giác lành lạnh vương trên đầu ngón tay.
Không khí có mùi... khác lạ.
Một mùi hăng hắc, nhàn nhạt nhưng ám ảnh.
Nhưng trong một thoáng, ả có linh cảm-
Ả đã không còn là chính mình.
Rồi ả quay người, bước về phía con đường quen thuộc.
Mọi thứ trông vẫn như cũ.
Nhưng cảm giác trong lòng ả-
Gió thổi nhè nhẹ, mang theo hơi lạnh buổi sớm.
Ả kéo chặt áo, cất bước trên con đường mòn dẫn về làng.
Dưới chân, tuyết bắt đầu tan, để lộ nền đất ẩm ướt.
Cảm giác lạ lùng trong lòng vẫn chưa tan.
Không có vết thương. Không có dấu vết của trận chiến.
Thường thì sau một đêm như vậy, cơ thể sẽ kiệt sức, bụng sẽ cồn cào.
Nhưng bây giờ... không có gì cả.
Cảm giác lạnh lạnh trên đầu ngón tay vẫn chưa biến mất.
Ả siết chặt bàn tay, cố phớt lờ nó.
Con đường về làng vẫn như cũ.
Vẫn những cánh đồng trải dài.
Vẫn những mái nhà nhỏ thấp thoáng đằng xa.
Mọi thứ trông thật yên bình.
Như thể không có gì thay đổi.
Chỉ có bản thân là không còn như trước nữa.
Ả hít sâu một hơi, bước nhanh hơn.
Trở về làng. Trở về cuộc sống bình thường.
Có lẽ chỉ là một cơn ác mộng.
Ả vẫn chưa đánh mất bản thân.
Comments