[CapRhy]Khúc Nhạc Vô Thanh
Chương 3
✧AryuuDayヅ
Bức màn không hạ
✧AryuuDayヅ
Cuộc đời anh vốn là một buổi diễn về một bi kịch đầy đau thương,kéo dài không có hồi kết...
✧AryuuDayヅ
Là anh,không xứng đáng được yêu à?
____________________________
Anh thức giấc,không phải là vì tia nắng ấm áp lúc sáng sớm như anh mong đợi mà là cơn đau đến tận xương tủy...
Nằm gọn trong lòng cậu,anh đau đến suýt hét lên một tiếng.
Nguyễn Quang Anh
//Rời khỏi vòng tay cậu//
Anh nhìn xung quanh căn phòng,rồi lại nhìn người nằm bên cạnh mình.
Không còn sức để thốt lên bất cứ câu nào nữa,cảm giác bất lực len lỏi trong từng tế bào thần kinh của anh.
Nguyễn Quang Anh
"Đau quá..."//Đi khập khiễng xuống giường//
Bắt tay vào dọn dẹp mọi thứ xung quanh căn phòng,anh mặc lại quần áo cho cả hai rồi đứng trước giường nhìn cậu.
Nguyễn Quang Anh
Chắc Duy không nhớ gì đâu...tốt nhất là vậy//Tiến đến bên cậu//
Nguyễn Quang Anh
//Hôn lên trán cậu//
Anh hôn cậu,nụ hôn như chuồn chuồn đậu trên mặt nước,phớt qua nhưng khiến ta lưu luyến...
Cạch một tiếng,anh bỏ đi để lại người mình dành 3 năm trời âm thầm yêu thương.
Hoàng Đức Duy
//Lơ mơ tỉnh//
Hoàng Đức Duy
Ưm...ơ?//Nhìn xung quanh//
Cậu gãi đầu,ngáp một cái rõ to rồi nhìn xung quanh,trên bàn có một ly nước lọc kèm theo mảnh giấy.
-Anh đi có việc,tiền phòng anh trả sau.Tí về nhớ mua đồ ăn sáng rồi uống thuốc ức chế,hôm qua mày phát tình may mà anh cho uống thuốc kịp đó!-
Ký tên : Bột
Hoàng Đức Duy
//Phì cười//
Hoàng Đức Duy
Anh tui quan tâm tui quá trời luôn!!Về thôi//Vui vẻ//
Bước đến trước gương,cầm trên tay là ly nước lọc anh rót,cậu khẽ uống một ngụm rồi nheo mắt...
Ly nước trên tay cậu rơi xuống đất,cậu sờ lên cổ mình sững sờ.
Hoàng Đức Duy
Cái...cái này...//Sờ lên vết cắn ngay yết hầu//
Hoàng Đức Duy
"Rốt cuộc...hôm qua là chuyện đéo gì vậy?!"//Hoảng//
Cậu lật đật gọi cho anh,mãi hơn một phút mới nối máy được.
Hoàng Đức Duy
📞:Anh ơi...hôm qua á...
Hoàng Đức Duy
📞:Em có bị ai cắn không,cái vết trên cổ em...//Mếu//
Nguyễn Quang Anh
"Chết mẹ,quên mất..."
Nguyễn Quang Anh
📞:Hôm qua mày ú a ú ớ đòi cắn anh như chó,nên anh cắn ngược lại...
Nguyễn Quang Anh
📞:Mày còn đòi đánh dấu anh mày nữa,bố mày là Beta đó!!
Hoàng Đức Duy
📞:Ủa vậy hả??
Hoàng Đức Duy
📞:Em xin lỗi anh nhiều,mốt em bao anh lại một chầu coi như chuộc lỗi nha!!
Nguyễn Quang Anh
📞:Khỏi đi...
Nguyễn Quang Anh
📞:Nếu là Hadilao thì anh nghĩ lại...
Hoàng Đức Duy
📞:Bao anh 10 chầu cũng được nữa!!Anh muốn gì em cũng làm!
Nguyễn Quang Anh
"Vậy yêu anh được không...?"//Mím môi//
_________________________
Về đến nhà,anh khóa cửa lại rồi nằm phịch xuống giường.
Giọt nước mắt anh kiềm chế bấy lâu giờ đây lăn dài trên gương mặt xinh đẹp,nhuốm trên đó một màu ưu buồn khó phai.
Anh không hiểu,là do anh thể hiện chưa đủ...Hay là do cậu nhận ra anh thích cậu nhưng làm ngơ.
Chắc có lẽ,là bản thân anh hèn nhát,chỉ dám đứng dưới sân khấu âm thầm thưởng thức vẻ đẹp ấy.
Nguyễn Quang Anh
//Cắn chặt môi khóc//
Nguyễn Quang Anh
"Duy...Anh yêu em"
Đến bây giờ,anh vẫn chẳng thể nói ra lời yêu...
Reng reng - tiếng chuông điện thoại vang lên,đánh thức anh khỏi những tiếng nấc nghẹn ngào.
Anh bước khỏi giường,siết chặt tay để ngăn bản thân bật khóc.
Bắt máy,anh run rẩy cầm điện thoại lên - Là Đăng Dương gọi đến.
Trần Đăng Dương
📞:Quang Anh,đi chơi không?
Nguyễn Quang Anh
📞:Tao...tao hơi bận òi...mày rủ đứa khác đi...
Trần Đăng Dương
📞:Ngước cái mặt lên,khóc à?//Cau mày//
Nguyễn Quang Anh
📞://Sụt sịt//
Trần Đăng Dương
📞:Không có khóc nữa,tao mua bánh qua chơi với mày!!
Hắn nói rồi cúp máy,vội vàng đi đến nhà anh ngay trong buổi sáng.
Chưa đầy 30 phút,hắn đã đứng trước cửa nhà anh cùng một bọc đồ ăn,nào là bánh kẹo,gấu bông có đủ.
Trần Đăng Dương
//Mở cửa bước vào//
Trần Đăng Dương
Quang Anh...Tao tới rồi nè...?//Tiến đến//
Nguyễn Quang Anh
//Nằm sấp xuống giường,vai run run//
Trần Đăng Dương
//Chạm vào anh//
Giật mình một cái,anh nghiêng người né tránh hắn.
Ánh mắt còn mang chút sợ hãi,đôi mắt lưng tròng nhìn hắn.
Nguyễn Quang Anh
Hức...hức...đừng chạm vào tao,tao...tao dơ lắm//Nức nở//
Nguyễn Quang Anh
Tao...tao dơ bẩn lắm...mày...hức...đừng ghét tao//Khóc nấc//
Trần Đăng Dương
Mày nói gì vậy?!
Trần Đăng Dương
Nghe này...mày không có dơ,mày sạch sẽ,xinh đẹp lắm!!//Lau nước mắt cho anh//
Trần Đăng Dương
Cái...cái này...?!-
Hắn nhìn xuống cổ áo anh,vết bầm tím đỏ đủ cả nằm rải rác trên cơ thể trắng ngần của anh.
Hơn cả thế...còn có một viết cắn rõ rệt nằm sau gáy của anh,là vết đánh dấu tạm thời.
Nguyễn Quang Anh
Hức...hức,mày thấy mà phải không?!!
Nguyễn Quang Anh
Hôm qua...hức...tao với Duy...//Bấu tay//
Trần Đăng Dương
Sao mày dại dột vậy...?
Trần Đăng Dương
Đó là thứ mày gìn giữ suốt 23 năm,mày trao cho nó dễ vậy sao?
Anh không đáp lại,chỉ dựa vào vòng tay hắn mà khóc nấc lên.
Mọi cố gắng,nổ lực của anh giờ có lẽ tan nát hết rồi...
Mãi đến lúc một lâu sao,anh mới dần dần bình tĩnh lại.
Nguyễn Quang Anh
Ha...tao không biết nữa...
Nguyễn Quang Anh
Có lẽ vì tao yêu Duy...yêu đến mức quên mất bản thân tao//Cười khổ//
Trần Đăng Dương
"Ước gì người mày yêu là tao nhỉ...?"
Trần Đăng Dương
"Mày sẽ không phải đau đến như vậy vì tao..."//Vỗ về anh//
Nguyễn Quang Anh
Mày thấy...tao có phải là điên rồi không?//Mắt ngấn nước//
Trần Đăng Dương
Mày không điên...
Trần Đăng Dương
Quang Anh,mày nói thật cho tao biết nha//Lo lắng//
Trần Đăng Dương
Hôm qua ấy...
Trần Đăng Dương
Bọn mày có sử dụng biện pháp an toàn không?
_________________________
✧AryuuDayヅ
Not phải DươngKiều đâu
✧AryuuDayヅ
Còn hai bộ DooGem cũ á...
✧AryuuDayヅ
Thật ra là ban đầu chỉ định drop thôi
✧AryuuDayヅ
Mà nhìn ngứa mắt quá,lỡ tay xóa...
✧AryuuDayヅ
Chắc sau này viết lại,sửa lại tí văn cho nó tình😔
Comments
komi kisa👻
anh tinh tế quá, xứng đáng 9 điểm 1 điểm trong lòng em❤
2025-03-28
0
komi kisa👻
năm nay ảnh 24 rồi á sốp, qua snh rồi á sốp
2025-03-28
1
Lại Là CapRhy
Thôi Bống ơi anh yêu người khác đi Bống😅
2025-05-24
1