Chương 2

[1/3/2017]
Prem Warut
Prem Warut
//giật mình tỉnh dậy//
Prem Warut
Prem Warut
P'BOUN ĐỪNG MÀ
Cậu giật mình tỉnh dậy, nhìn căn phòng quen thuộc cậu cảm thấy rất mơ hồ
Prem Warut
Prem Warut
không phải mình đã chết rồi sao tại sao....
Prem Warut
Prem Warut
Chẳng lẽ nào.....
Prem Warut
Prem Warut
Mình trùng sinh rồi sao
Prem Warut
Prem Warut
đây là nhà mình
Prem Warut
Prem Warut
// nhanh chóng lấy điện thoại xem ngày tháng//
1/3/2017
Prem Warut
Prem Warut
là ngày hôm nay sao
Prem Warut
Prem Warut
Là ngày mình tự tử chỉ vì muốn ly hôn với Hia Boun sao
Prem Warut
Prem Warut
tại sao ngày đó mày lại ngu như vậy hả Prem
Cậu đang tự trách bản thân thì anh từ bên ngoài vào tay cầm một tệp giấy tờ
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Prem....
Boun Noppanat
Boun Noppanat
//lạnh lùng đưa tệp giấy cho cậu//
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Tôi đồng ý ly hôn
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Tôi đã kí rồi em kí đi
Cậu sững người khi nhìn thấy người con trai trước mặt
nước mắt của cậu không tự chủ được mà rơi xuống
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Em....em làm sao vậy? //hoảng loạn hỏi thăm//
Prem Warut
Prem Warut
//chạy tới ôm anh//
Prem Warut
Prem Warut
đừng đừng bỏ em chúng ta không ly hôn nữa
Prem Warut
Prem Warut
Ko ly hôn nữa được không....hức.....
Anh có hơi bất ngờ nhưng rồi cũng nhanh chóng lấy lại được ý thức
Boun Noppanat
Boun Noppanat
//dứt khoát gỡ tay cậu ra//
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Giấy đây em kí đi
Boun Noppanat
Boun Noppanat
chúng ta không thể nữa đâu
Prem Warut
Prem Warut
Đừng mà.....đừng
Anh không nói thêm lời nào quay lưng lạnh lùng rời khỏi phòng
Nhưng chính anh cũng đau, anh đau gấp trăm gấp ngàn lần
Nhưng làm sao đây anh sợ rồi thực sự rất sợ rồi
Sợ phải nhìn cái cảnh cậu vì người đàn ông khác mà không tiếc hi sinh bản thân mình
Lúc nhìn thấy cậu nằm trên vũng máu anh đã rất sợ hãi
Nó dường như đang ám ảnh anh đang dày vò anh, anh không thể nhìn thấy cậu như vậy nữa
Sau khi anh rời đi cậu đã nhanh chóng đuổi theo anh
Prem Warut
Prem Warut
//mở của bước vào thư phòng//
Prem Warut
Prem Warut
Hia
Boun Noppanat
Boun Noppanat
em ra ngoài đi chúng ta không còn gì để nói nữa
Prem Warut
Prem Warut
Hia em xin lỗi
Prem Warut
Prem Warut
Em biết sai rồi
Prem Warut
Prem Warut
đừng ly hôn được không
Prem Warut
Prem Warut
Anh đừng bỏ em.....đừng bỏ em mà
Prem Warut
Prem Warut
//vừa khóc vừa nói//
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Không yêu thì níu giữ làm gì
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Prem à vẫn câu nói đó
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Nơi này vẫn là nhà của em
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Công ty cũng có phần của em
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Chỉ là ở một thân phận khác mà thôi
Prem Warut
Prem Warut
Hia nếu hia không tha thứ cho em thì em sẽ.....//chưa nói hết câu//
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Sẽ làm sao
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Sẽ lại như hôm qua à
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Prem Warrut
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Em rốt cuộc muốn thế nào hả //lớn tiếng//
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Em nằng nặc đòi tôi ly hôn giờ lại ko muốn ly hôn
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Em coi tôi là trò đùa phải không
Prem Warut
Prem Warut
em không có ý đó anh......
Boun Noppanat
Boun Noppanat
RA NGOÀI TÔI KHỐNG MUỐN NHÌN THẤY EM LÚC NÀY NỮA
Boun Noppanat
Boun Noppanat
MAU RA NGOÀI
Vừa nói anh vừa đẩy cậu ra ngoài vô tình mạnh tay vừa ra cửa đã khiến cậu ngã ra bên ngoài
Anh muốn đỡ cậu nhưng rồi lại lạnh lùng đóng sầm cửa lại
Cậu bị ngã tay vì chống xuống nên hình như bị trật khớp cơn đau thể xác cậu cảm nhận được
Nhưng nó chẳng đáng gì so với nỗi đau dằn vặt trong lòng của chính bản thân cậu
Prem Warut
Prem Warut
Hia.....đừng tức giận đừng để bản thân khó thở sẽ không tốt cho tim của anh //nói bằng giọng khàn đặc//
Nói xong cậu về phòng ngồi xuống cạnh giường mà khóc nức nở
Cậu biết bản thân đã khiến cho chàng trai ấy tổn thương quá nhiều
Hiện tại cậu chỉ muốn bù đắp cho anh mà thôi
Đang trong lúc đau khổ thì điện thoại cậu đột nhiên vang lên
📱
Prem Warut
Prem Warut
//nhìn tên ánh mắt trở nên sắc lạnh//
Prem Warut
Prem Warut
📱alo
Korn
Korn
📱Em yêu Boun đã đồng ý ly hôn với em chưa
Prem Warut
Prem Warut
📱vẫn chưa
Korn
Korn
📱vậy em phải nhanh lên để chúng ta có thể ở bên nhau
Korn
Korn
📱à mà không phải em lấy được tài liệu rồi sao
Korn
Korn
📱mau mang tới cho anh
Prem Warut
Prem Warut
📱được thôi chỗ cũ em sẽ mang tới cho anh
Cậu nghe điện thoại xong gương mặt từ đau khổ giờ trở thành một gương mặt sắc lạnh vô cùng lạng lùng đến đáng sợ
Cậu đứng lên đi tắm thay quần áo và chuẩn bị ra ngoài gặp hắn
Cậu tự nhủ sẽ từ từ cho hắn nếm trải mùi vị của sự trả thù của cậu là như thế nào
___________________
vệ sĩ của Boun -kin-
vệ sĩ của Boun -kin-
Thiếu phu nhân cậu đi đâu vậy
Prem Warut
Prem Warut
Tôi có vc phải ra ngoài lát nữa anh nhớ bảo Hia xuống ăn cơm và uống thuốc nhé
vệ sĩ của Boun -kin-
vệ sĩ của Boun -kin-
Nhưng.....
vệ sĩ của Boun -kin-
vệ sĩ của Boun -kin-
à thôi tôi biết rồi ạ
Prem Warut
Prem Warut
Được cảm ơn anh
vệ sĩ của Boun -kin-
vệ sĩ của Boun -kin-
"thiếu phu nhân à rốt cuộc tại sao cậu lại chẳng thể quay lại nhìn thiếu gia dù chỉ một lần"
vệ sĩ của Boun -kin-
vệ sĩ của Boun -kin-
Hazzzz
vệ sĩ của Boun -kin-
vệ sĩ của Boun -kin-
//đi lên thư phòng//
*cốc cốc cốc*
vệ sĩ của Boun -kin-
vệ sĩ của Boun -kin-
Thiếu gia thiếu phu nhân ra ngoài rồi
Boun Noppanat
Boun Noppanat
//mở cửa// phái người đi theo em ấy đừng để em ấy gặp nguy hiểm
vệ sĩ của Boun -kin-
vệ sĩ của Boun -kin-
Rõ ạ
vệ sĩ của Boun -kin-
vệ sĩ của Boun -kin-
//rời đi làm vc//
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Ựm.....//ôm ngực khó thở//
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Prem nếu như anh chết đi có phải em sẽ không ghét anh nữa không.....
_____________________
Tại một nhà hàng sang trọng
Korn
Korn
Prem anh ở đây
Prem Warut
Prem Warut
//bước tới//
Prem Warut
Prem Warut
Anh tới lâu chưa
Prem Warut
Prem Warut
//giả bộ cười//
Korn
Korn
Anh cũng mới tới
Korn
Korn
đồ đâu em
Prem Warut
Prem Warut
Sao vây, chẳng lẽ anh muốn gặp em chỉ vì thứ trong tay em à
Korn
Korn
Đâu...đâu có em cũng biết anh yêu em ntn mà //ấp ũng//
Prem Warut
Prem Warut
"yêu ư thật ghê tởm"
Prem Warut
Prem Warut
được rồi em biết mà
Prem Warut
Prem Warut
đây đồ anh cần đây
Prem Warut
Prem Warut
//đưa USB cho Korn//
Prem Warut
Prem Warut
Đây là dự án phía đông anh cần
Korn
Korn
Ôi anh cảm ơn em //định nắm tay cậu//
Prem Warut
Prem Warut
//rụt tay lại//
Prem Warut
Prem Warut
thôi em về đây nếu để anh ta biết được sẽ lại nhốt em đấy
Korn
Korn
Uk về đi nhớ cẩn thận yêu em
Prem Warut
Prem Warut
"buồn nôn"
Prem Warut
Prem Warut
được
Sau đó cậu bắt xe về nhà, vừa định vào nhà thì bắt gặp ánh mắt tức giận của anh
Prem Warut
Prem Warut
Hia
Boun Noppanat
Boun Noppanat
Prem à tại sao vậy hả
Boun Noppanat
Boun Noppanat
công ty là do ba mẹ chúng ta gây dựng tại sao em lại muốn dâng cho người khác hả
Prem Warut
Prem Warut
Em ko có....em.....
Boun Noppanat
Boun Noppanat
ĐỦ RỒI
Boun Noppanat
Boun Noppanat
EM LÀM TÔI CÀNG NGÀY CÀNG CĂM GHÉT EM
Hai từ "căm ghét" in sâu vào trong lòng cậu như một con dao vô hình đâm thẳng vào tim cậu
Cậu đứng bất động rồi nhìn anh bước vào nhà cậu vẫn đứng bên ngoài
Quản gia Lee
Quản gia Lee
Thiếu phu nhân, con mau vào nhà đi trời sắp mưa rồi
Quản gia Lee
Quản gia Lee
mau lên đi con
Prem Warut
Prem Warut
Bác Lee tại sao vậy ạ
Prem Warut
Prem Warut
Tại sao Hia ko chịu nghe con giải thích vậy ạ
Prem Warut
Prem Warut
con....con ko....hức....có mà
Quản gia Lee
Quản gia Lee
Ôi đứa trẻ đáng thương vào nhà đi con mưa ướt hết rồi
Prem Warut
Prem Warut
Bác vào trước đi con muốn ở bên ngoài đợi Hia
Prem Warut
Prem Warut
Khi nào Hia nghe con giải thích con sẽ vào nhà
Hot

Comments

Foquita Retrasada

Foquita Retrasada

Chờ đợi mãi không thấy tác giả ra chap :(

2025-03-29

1

Thỏ BounPrem🐱🥦🐷GeminiFourth

Thỏ BounPrem🐱🥦🐷GeminiFourth

típ đi bòa

2025-03-30

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play