Sau khi Khổng Khiết Quân tan học cô và bạn cùng nhau ra về vừa bước chân tới cổng trường thì cô đã nhìn thấy anh đang đứng ở đó chờ mình.
" Này Khiết Khiết, công nhận anh trai của cậu rất đẹp đó " Ngô Hà Ny bạn cô nói.
" Dư thừa, điều đó ai ai cũng nhận ra " Vương Ngọc Liên tiếp lời.
Ánh mắt cô dừng ở trên người anh, hôm nay anh không đi làm nên chỉ mặc áo thun trắng đơn giản phối với quần đen dài cộng thêm áo khoác nữa nhưng lại rất nổi bật.
Nhan sắc của anh thì không có gì phải bàn thêm, khuôn mặt góc cạnh, mắt rõ hai mí, mũi cao... còn kha khá điểm nổi bật khác nữa, có điều tuy bình thường anh hơi ít cười nhưng lại luôn thu hút những ánh nhìn của người xung quanh.
Cô thậy thì từ nãy giờ không ít người đang nhìn anh, có gì mà nhìn chứ? Cũng bình thường thôi mà.
" Lần nào các cậu gặp anh trai tớ cũng đều khen như vậy, không chán à? " cô phản bác.
Vương Ngọc Liên và Ngô Hà Ny chơi thân với cô từ cấp 2 đến giờ cũng đã gặp anh vô số lần nhưng khi nhìn thấy anh thì hai người lại hết lời khen ngợi.
Nào là anh rất đẹp trai.
Nào là cũng muốn có người anh trai như Triệu Cửu Huân.
Rất nhiều rất nhiều, cô không thể nhớ hết được. Khổng Khiết Quân nghe đã thấy chán lắm rồi.
" Không chán, không chán chút nào " bọn họ cười nói.
Đúng là gặp Triệu Cửu Huân nhiều lần nhưng mỗi lần gặp thì thấy anh càng đẹp ra nên bọn họ mới khen thế thôi.
" Được rồi, tớ về đây, các cậu nhớ tới đúng giờ đó " cô lên tiếng nhắc nhở.
" Ừ, bọn tớ biết rồi "
Bởi vì hôm nay Vương Ngọc Liên và Ngô Hà Ny đều đến dự đám cưới của chị cô, ba người còn là phù dâu nữa.
Ban đầu cô còn định đi cùng hai người bạn mình nhưng Triệu Cửu Huân không cho nên thôi vậy chỉ đành hẹn nhau ở buổi tiệc.
Khổng Khiết Quân đi về phía anh, Triệu Cửu Huân đưa tay cầm balo giúp cô, anh mở cửa xe để cô vào trước.
Hai người không về Khổng gia mà chạy thẳng đến Đỗ gia nhà của chị cô. Tính thời gian thì khoảng gần 2 tiếng mới tới nơi.
Trên xe anh và cô nói chuyện qua lại khá vui, hầu như khi ở gần nhau Triệu Cửu Huân chưa bao giờ để bầu không khí phải rơi vào im lặng cả. Anh cũng thường bắt chuyện nói với cô trước.
" Em có đói bụng không? " anh lên tiếng hỏi.
" Em không đói nhưng lại buồn ngủ " cô đáp.
Tối qua thức khuya ôn bài nên thời gian cô ngủ khá ít đến sáng lại dậy sớm để đi học nên là bây giờ cô cảm thấy rất buồn ngủ.
" Nằm lên đây "
Triệu Cửu Huân đưa tay vỗ vỗ đùi mình ra hiệu cho cô, Khổng Khiết Quân nhìn hành động của anh vài giây rồi không suy nghĩ nhiều mà nằm lên đùi anh.
Chỉ là nằm thôi mà trước đây Khổng Khiết Quân rất nhiều lần ngủ trên đùi anh rồi, khi cô còn nhỏ hai người còn thân thiết hơn như thế nữa.
Đến khi trưởng thành thì cô mới dần hiểu rõ hơn nên Khổng Khiết Quân không còn suốt ngày bám theo anh cũng như bớt thân mật đi.
Một lát sau anh nhìn xuống cô cũng đã ngủ rồi, Triệu Cửu Huân dùng tay nhẹ nhàng chạm lên gò má cô sau đó đến mũi rồi tới đôi môi đỏ mọng kia.
Ánh mắt anh cứ nhìn chằm chằm vào môi cô mãi không rời, anh lớn hơn cô 10 tuổi và khi anh gặp cô lần đầu tiên ngay tại buổi tiệc sinh nhật của cô, lúc đó Khổng Khiết Quân vừa tròn 5 tuổi.
Hai người có nói chuyện với nhau nhưng anh chắc chắn rằng cô sẽ không nhớ ra mình còn Triệu Cửu Huân thì ngược lại.
Anh nhớ rất rõ hình dáng mũm mĩm của cô trông rất đáng yêu, giọng nói lại êm tai, làn da trắng mọi thứ về cô hầu như anh không thể quên.
Và khi mẹ anh mất sau đó Triệu Cửu Huân bày mưu tính kế để được ba cô Khổng Duy Minh nhận nuôi, chính thức trở thành anh trai nuôi của cô.
Chưa gì Khổng Khiết Quân đã trưởng thành nhưng dù cô có bao nhiêu tuổi đi chẳng nữa thì Triệu Cửu Huân anh sẽ không để cô thoát khỏi bàn tay mình.
Anh có dặn tài xế chạy chậm lại một chút để cô có thể ngủ lâu hơn xíu nữa, tài xế là người của anh nên tất nhiên phải làm theo lệnh của anh rồi.
Xe dừng trước Đỗ gia, anh mới gọi cô thức Khổng Khiết Quân vẫn chưa tỉnh ngủ cô lười biếng nằm trên đùi anh thêm vài phút nữa rồi mới từ từ ngồi dậy.
" Ba mẹ, dì dượng, con đến rồi " cô bước vào phòng khách liền lên tiếng chào hỏi mọi người và anh cũng vậy.
" Hai đứa mau ngồi đi " Liễu Thuỵ Hà dì của cô tươi cười nói.
Cô ngồi xuống bên cạnh mẹ mình, Khổng Khiết Quân nhìn xung quanh phòng khách được trang trí rất bắt mắt.
Là ngày vui nên mọi thứ đều màu đỏ, hoa cũng là hoa thật. Quá đẹp đi.
" Cửu Huân và con đã ăn gì chưa? " mẹ cô hỏi.
" Chưa ạ, con vẫn chưa đói " cô đáp.
Cô đang muốn giảm cân đây này, dạo gần đây cô ăn hơi nhiều nên lại tăng vài kg rồi.
" Mau vào ăn đi, lát nữa con có đói cũng không rảnh để ăn đâu " dì cô tiếp lời.
Lát nữa còn phải đến nhà hàng để đón khách mời và khá lâu mới bắt đầu nhập tiệc nên bây giờ là thời gian thích hợp để ăn gì đó lót bụng.
Khổng Khiết Quân không cãi được nên đành phải đi tìm gì đó để ăn xong thì cô lên phòng tìm Đỗ Như Quỳnh chị cô.
" Khiết Khiết mau đến đây " Đỗ Như Quỳnh nhìn cô cười nói.
" Chị thật sự rất xinh "
Cô nhìn Đỗ Như Quỳnh khoác lên người chiếc váy cưới màu trắng thật sự rất rất đẹp.
" Dẻo miệng " Đỗ Như Quỳnh ngại ngùng đáp.
Váy phù dâu cũng đã chuẩn bị xong hết rồi nên Đỗ Như Quỳnh đưa cho cô mặc vào xem có hợp hay không.
Cô định đi vào phòng thay đồ thì hai người bạn cô Ngô Hà Ny và Vương Ngọc Liên cũng vừa tới.
" Hai em cũng mặc thử váy luôn đi để chị xem có đẹp không? " Đỗ Như Quỳnh nói.
" Vâng, tụi em thử ngay đây "
Một lát sau cả ba người mặc váy phù dâu bước ra đều cùng một màu hồng nhạt nhưng kiểu dáng thì mỗi người mỗi khác nhau.
Khổng Khiết Quân mặc váy trễ vai, nó cũng rất vừa vặn với cô. Đến giờ xuất phát cô và bạn mình giúp Đỗ Như Quỳnh nâng váy cưới để dễ dàng di chuyển hơn.
Khi vừa đi xuống anh nhìn thấy cô mặc váy hở hết cả vai thì Triệu Cửu Huân lập tức cau mày đúng là hôm nay cô có xinh đẹp thật nhưng anh lại không thích cô mặc như vậy.
Lỡ người khác nhìn thì sao?
Triệu Cửu Huân không biết phù dâu sẽ có đồ riêng nên anh chuẩn bị sẵn váy cho cô rồi còn định kêu cô đi thay nhưng chưa gì cô đã thay trước.
" Anh Cửu Huân, em có đẹp không? " cô đi tới trước mặt anh cười tươi hỏi.
" Ừ, đẹp "
Định trả lời là không nhưng nói ra lại sợ Khổng Khiết Quân giận nên anh đành miễn cưỡng khen ngợi cô.
" Trời lạnh lắm em khoác áo vào đi "
Triệu Cửu Huân khoác áo của mình lên cho cô, hở cả vai như vậy vẫn là không nên để người khác nhìn thấy.
" Em không lạnh không cần phải mặc " cô liền từ chối.
Gì mà trời lạnh chứ? Còn kêu cô mặc áo nữa, muốn cô nóng chết sao?
" Nghe lời, mặc vào đi "
Cô từ chối nhưng anh vẫn một mực mặc vào cho cô, mặc kệ cô chịu hay không, anh hài lòng là được.
" Được rồi, em mặc "
Người đàn ông này sao lại khó tính như vậy chứ? Cứ nghe anh càu nhàu mãi cô đành phải chiều theo ý anh.
Cũng phải thôi anh đã gần 30 tuổi rồi vậy nên tính tình càng lúc càng khó.
Ông bà Khổng đi trước còn anh và cô theo sau, đến nhà hàng nơi đãi tiệc chỉ mất tầm 15 phút thôi. Khoảng hơn 6 giờ chiều thì khách mời dần dần có mặt.
" Cậu đừng mãi đứng nhìn người ta như vậy, không ai dám cướp của cậu đâu " Khương Quý nhìn anh nói.
Khổng Khiết Quân cùng bạn mình ngồi gần cô dâu Đỗ Như Quỳnh xem là chị cô có cần gì thì giúp còn Triệu Cửu Huân cũng chẳng đi xa đã thế luôn dán mắt ở chỗ cô.
" Lo mình đi " anh tặng Khương Quý bạn mình một ánh mắt như muốn ăn nuốt sống hắn.
Khương Quý lập tức cười lớn, nhóm bạn bọn họ có tất cả 4 người tính luôn cả chú rể ở kia và ai ai cũng hiểu rõ Triệu Cửu Huân đối với Khổng Khiết Quân như thế nào? Nên bọn họ thường xuyên trêu chọc anh.
Gu anh cũng quá lạ đi, đã gần 30 tuổi rồi nhưng vẫn thích trẻ con.
Sau khi làm lễ xong thì bắt đầu nhập tiệc, cô ngồi với bạn mình một chút lại được mẹ cô gọi đi để giới thiệu với vài người bạn của bà.
Khổng Khiết Quân được mời rượu càng không thể từ chối, cô đành uống vài ngụm, cô rất ít khi đụng tới những thứ này nhưng hôm nay là ngày vui của Đỗ Như Quỳnh nên cô phá lệ vậy.
Với lại ngày mai là cuối tuần nên cô có thể ngủ thoải mái không cần phải dạy sớm.
Khi Triệu Cửu Huân quay lại bàn của cô thì đã thấy khuôn mặt Khổng Khiết Quân ửng đỏ vì say rượu, là ai cho cô uống vậy?
" Anh Cửu Huân " cô nhìn anh cười ngốc.
Cô uống khá nhiều, đầu óc lúc này cũng quay cuồng nhưng khi nhìn thấy Triệu Cửu Huân thì cô lại gọi tên anh và cười như một đứa trẻ đang làm nũng.
" Cậu ấy uống hơi nhiều, tụi em có ngăn nhưng không được " Vương Ngọc Liên nói.
" Ừ " anh lạnh nhạt đáp lại.
Nhìn đồng hồ cũng không còn sớm nữa nên anh nói với ông bà Khổng một vài câu rồi ôm cô ra xe để trở về Khổng gia.
Khổng Khiết Quân dựa vào ngực anh, hai tay ôm chặt lấy thắt lưng anh không buông, Triệu Cửu Huân cũng ôm cô vì sợ cô ngã.
Cô rất thoải mái mà ngủ trong lòng anh, lâu lâu còn đổi tư thế nữa chứ. Về tới Khổng gia lại lần nữa Triệu Cửu Huân ôm cô lên phòng.
Đặt cô xuống giường anh đi tới tủ quần áo của cô lấy bộ đồ ngủ tiếp đó là lấy nước lau người giúp cô.
Triệu Cửu Huân để cô nằm nghiêng sau đó nhẹ nhàng kéo khoá váy cô xuống, cởi bỏ chiếc váy phù dâu đang mặc trên người cô.
Anh dùng khăn ướt lau từ cổ sau đó là đến ngực trượt dài đến bụng, ánh mắt anh không hề né tránh hay ngại ngùng, cứ như điều này anh làm đã quen rồi vậy.
Đúng thôi, anh ở gần cô từ nhỏ kia mà cái gì không nên thấy cũng đã thấy rồi, đến khi cô lớn lên quả thật không còn như lúc nhỏ nữa nhưng anh lại có cách riêng của mình.
Đợi đến lúc cô ngủ say thì Triệu Cửu Huân mới lẻn vào phòng ôm cô mỗi đêm đều như thế. Tuy chưa đi đến bước cuối cùng nhưng cơ thể của Khổng Khiết Quân anh hiểu rất rõ.
Mặc đồ ngủ vào cho cô, Triệu Cửu Huân lại không vội rời đi mà vẫn ngồi yên đó ngắm nhìn cô đang say giấc. Tay anh bất giác chạm lên đôi môi của cô.
Có biết anh đã yêu cô từ lâu rồi không? Có biết mỗi khi ở gần Khổng Khiết Quân anh đã phải nhịn thế nào không? Thật sự rất rất khổ sở.
Anh xác định rõ tình cảm của mình dành cho cô khi ấy Khổng Khiết Quân chỉ mới 16 tuổi, Triệu Cửu Huân nghĩ rằng cô vẫn còn quá nhỏ để nói chuyện yêu đương.
Nên anh chỉ đành thể hiện tình yêu của mình qua hành động kèm theo sự quan tâm, dịu dành đối với cô.
Chờ cô lớn thêm xíu nữa anh sẽ tự mình nói ra.
Nhìn đôi môi đỏ mọng của cô như đang mời gọi anh bấy giờ Triệu Cửu Huân không kìm lòng được nữa mà cúi xuống ngậm lấy đôi môi của cô dày vò.
Anh thật muốn nuốt tất cả vào bụng
" Ưm.... Cửu Huân "
Cô cảm nhận được ươn ướt nên đã hé mắt mình ra nhưng hoàn toàn chưa tỉnh rượu, cô nhìn thấy khuôn mặt anh thì khẽ gọi một tiếng.
" Ừ, anh đây "
Trả lời cô xong anh lại cúi xuống tiếp tục hôn, anh không ngừng mút mút cánh môi cô nhưng Cửu Huân hôn rất nhẹ nhàng.
Khổng Khiết Quân cảm thấy khó thở nên đã đẩy anh ra nhưng ngọn lửa trong người Triệu Cửu Huân đang cháy thì làm sao có thể tha cho cô.
" Quân Quân, ngoan nào "
Tất cả mọi người đều gọi cô Khiết Khiết nhưng chỉ riêng anh lại thích gọi cô Quân Quân hơn, nghe rất êm tai.
Thấy cô nghe lời như vậy anh liền nở nụ cười hài lòng, anh hôn hết môi rồi lại xuống tới chiếc cổ trắng mịn của cô.
Sau khi anh cảm thấy đủ rồi thì mới chịu dừng lại, anh nằm xuống bên cạnh ôm cô vào lòng mình.
Lúc nãy ông bà Khổng có nói sẽ về rất muộn nên ann không cần phải lo nếu ông bà có về thì cũng không lên đến tận phòng đâu.
Updated 28 Episodes
Comments
So Lucky I🌟
Cô gái của anh không phải không đẹp mà anh chỉ muốn giấu đi sự đẹp đẽ ấy để dành riêng cho bản thân thôi. Anh gian manh thật, bao nhiêu năm qua anh lại âm thầm ăn đậu hũ hàng đêm của ngta. Sói chờ ngày thỏ đủ lớn rồi sói một phát tái chanh đây mà🤣🤣🤣🤣
2025-03-29
13
Trầnn Yếnn Linhh
Anh đúng là Cao thủ kh bằng tranh thủ mà/Facepalm//Facepalm/
2025-03-29
2