(ĐN Sakamoto Days) Máu Và Hoa
Chap 2: Về nhà
/Hành động/
"suy nghĩ"
*Trạng thái*
(Cảm xúc)
•Dịch nghĩa•
💬: tin nhắn
📞: điện thoại
<ngôn ngữ kí hiệu>
Hibiki Kiyoshiro
"nhớ lại thì...hắn còn chưa trả mình khác khăn thì phải"
muốn quay sang dòm cái bản mặt khó ưa đã bảo sẽ trả cậu khăn sau khi giặt sạch mà lại mặt dày giữ lấy. Nhưng sợ quay sang nhìn lại phải chạm trúng cái gương mặt điển trai cợt nhả kia thì ngượng chết đi được
Hibiki Kiyoshiro
"nhìn một tí cũng không vấn đề gì đâu nhỉ..."
Aira Eiko
/chỉ vào điện thoại/ để ý điện thoại đi
Hibiki Kiyoshiro
/nhìn xuống điện thoại/
Aira Eiko
💬: làm gì đần mặt ra thế?
thấy tin nhắn cô gửi cho mình như thế cậu chỉ biết liếc mắt lên nhìn như cái để đáp lại
Aira Eiko
tìm- tên- đó- à /chỉ tay vào môi/
Hibiki Kiyoshiro
/gõ phím điện thoại/
Hibiki Kiyoshiro
💬: sao tôi phải tìm hắn chứ?
Aira Eiko
💬: anh ta, ban nãy vừa nghe điện thoại xong đã vội đi rồi
Hibiki Kiyoshiro
💬: đã bảo là không có tìm hắn mà
Aira Eiko
💬: vội như vậy có khi đã hẹn với ai quan trọng lắm ha?
nhân vật phụ
hai đứa lo làm đi chứ
nhân vật phụ
lo làm chuyện riêng gì thế hả?
Hibiki Kiyoshiro
/cúi đầu/
nhân vật phụ
tập trung hơn đi đấy
Hibiki Kiyoshiro
"người quan trọng sao..."
tan làm cậu cũng vội dọn đồ mà về luôn không muốn day dưa gì thêm, theo thói quen cứ xong việc là kiểm tra tin nhắn nhờ vậy mà biết có tin nhắn từ một người- có thể coi là rất quan trọng với cậu
Hibiki Kiyoshiro
"kêu mình tới làm gì vậy...?"
Hibiki Kiyoshiro
"cũng lâu rồi không gặp chị ấy nhỉ..."
đứng trước cửa nhà cậu cảm thấy hơi bất an, tự nhủ được mời tới thì cũng đã nhận lời giờ cứ đứng đây lề mề làm trễ thời gian cũng không hay. Nên cậu cứ vậy xoay tay nắm cửa bước vào
Hibiki Kiyoshiro
"nee-san...đang làm cái gì vậy chứ?"
Hibiki Kiyoshiro
<chị đang tính làm gì nữa vậy?>
Aoi (Sakamoto)
à.../dừng tay/
Thấy chị bối rối cậu cũng hiểu chị mình dường như quên mất thủ ngữ như thế nào rồi
Dù sao thì nếu không dùng bất cứ ngôn ngữ nào một khoảng thời gian cũng sẽ rất dễ quen đi một vài thứ, nói gì đến việc hai chị em đã lâu rồi không gặp nhau
Aoi (Sakamoto)
ah..như này <chị đang chuẩn bị cho em gặp một người>
Aoi (Sakamoto)
<như này đúng không?>
Hibiki Kiyoshiro
/gật đầu/
Hibiki Kiyoshiro
<mà người chị bảo cho em gặp là ai cơ?>
Aoi (Sakamoto)
<đợi lát nữa sẽ nói>
Aoi (Sakamoto)
/đẩy đẩy cậu ngồi xuống ghế/
Hibiki Kiyoshiro
"là ai được chứ..."
mãi nghĩ ngợi chị hai như này, người kia như nọ, cậu không để ý từ lúc nào bàn ăn đã dọn lên và người mà chị mình muốn giới thiệu cũng đã tới
Aoi (Sakamoto)
/hua tay trước mặt cậu/
Hibiki Kiyoshiro
/ngước lên/
Aoi (Sakamoto)
<nhìn mặt anh ấy đáng sợ vậy thôi chứ tốt lắm đấy>
Taro Sakamoto
hử? /nhìn hình động tay của cô/
Hibiki Kiyoshiro
/chống cằm/
Aoi (Sakamoto)
em trai em bị khiếm thính nên em đang dùng thủ ngữ giao tiếp thôi à
Taro Sakamoto
à...anh có biết qua thủ ngữ
Taro Sakamoto
"cái thằng Nagumo cứ hay hua tay múa chân mấy cái thủ ngữ không biết học ở đâu trước mặt mình.."
Taro Sakamoto
"đã vậy còn lảm nhảm mấy cái xàm xàm..."
Aoi (Sakamoto)
em ấy có thể đọc môi đấy
Hibiki Kiyoshiro
"đẹp trai, cao ráo..."
Hibiki Kiyoshiro
"tuy chị ấy xứng đáng với những người như thế nhưng mà..."
Hibiki Kiyoshiro
"cũng lại rất tốt bụng lỡ đụng vào điểm này kiểu gì cũng dễ dàng xiêu lòng"
Hibiki Kiyoshiro
/nhăn mặt/
Taro Sakamoto
coi bộ em trai em không thích anh rồi
Aoi (Sakamoto)
không phải đâu
Aoi (Sakamoto)
cơ địa mặt em ấy nhìn hơi cọc và dữ thôi chứ em ấy dễ thướng lắm
Hibiki Kiyoshiro
<chị quen anh ta ổn không đấy? em thấy không ưng lắm>
Aoi (Sakamoto)
<ổn mà, anh ấy tốt với chị lắm>
Aoi (Sakamoto)
<có một vài vấn đề nhưng cả hai đã giải quyết cùng nhau rồi>
Hibiki Kiyoshiro
"cái bản mặt quyết tâm đó của chị sắp đánh gục em rồi đấy.."
Aoi (Sakamoto)
/quay sang Sakamoto/ em ấy bảo trông rất tốt và chững chạc
đọc môi chị mình thì cậu biết chị ấy đã đánh tráo điều cậu nói mà bẻ sang hướng trả lời mang ý tốt hơn rồi
Taro Sakamoto
Vậy là cũng không có ý phản đối chuyện của chúng ta sao?
Aoi (Sakamoto)
<hai anh chị có dự định sẽ kết hôn đấy>
Hibiki Kiyoshiro
"tới khi gần kết hôn mới giới thiệu cho mình sao"
Hibiki Kiyoshiro
<nhà chị còn quyển sổ với cây bút nào không>
Aoi (Sakamoto)
ừm...để chị đi kiếm thử cái đã
chị Aoi đi cũng đồng nghĩa với việc chỉ còn hai người ngồi tại bàn ăn này
Taro Sakamoto
"dù sao cũng là người nhà với Aoi, mình cũng nên tạo ấn tượng tốt"
Taro Sakamoto
"nhưng mà làm thế nào mới được đây..."
Hibiki Kiyoshiro
"sượng quá..."
Aoi (Sakamoto)
/đặt giấy bút lên bàn/
Hibiki Kiyoshiro
/cầm lấy bút/
cả hai người kia đều im lặng mà dõi theo hành động tay của cậu, sau mỗi lần cử động tay là một nét chữ dần hiện rõ
"anh chắc là sẽ khiến chị ấy hạnh phúc chứ? Tuy chúng tôi không phải chị em ruột nhưng chị ấy rất quan trọng, thế nên chị ấy xứng đáng với những điều tốt đẹp nhất...nếu bên anh là hạnh phúc tôi sẽ ủng hộ"
Aoi (Sakamoto)
shiro-chan...
Hibiki Kiyoshiro
/đặt bút xuống/
ngay lúc cậu đặt bút xuống Sakamoto đã trong chớp mắt chộp lấy cây bút và giấy về phía mình mà ghi
"đó là điều đương nhiên, và anh sẽ khiến cô ấy hạnh phúc dù có đánh đổi gì đi nữa"
Aoi (Sakamoto)
anh à...cảm động quá đi mất
Hibiki Kiyoshiro
/cười nhẹ/
Hibiki Kiyoshiro
<nếu hai người cưới nhau thì em có thể giúp một chút>
Hibiki Kiyoshiro
/gật đầu/
Aoi (Sakamoto)
/quay sang Sakamoto/ em ấy bảo có thể giúp chúng ta vài thứ trong đám cưới đấy
Taro Sakamoto
cảm ơn cậu vì điều đó
Hibiki Kiyoshiro
"nghiêm túc cảm ơn tới vậy à..."
ngồi lại ăn với hai anh chị được một lúc cậu cũng xin phép về nhà dù sao ở lại cũng chỉ làm mất không gian riêng của họ thôi, họ ở bên nhau như thế cũng tốt chỉ có cậu một mình cũng được
Hibiki Kiyoshiro
"lúc mình rời đi đã là 11 giờ hơn rồi nhỉ..."
Hibiki Kiyoshiro
"chắc giờ cũng gần nửa đêm rồi"
Hibiki Kiyoshiro
/khựng lại/
Hibiki Kiyoshiro
"chỗ này..."
Hibiki Kiyoshiro
/nhìn vào con hẻm/
Hibiki Kiyoshiro
"...là nơi mình và anh ta gặp nhau thì phải"
Hibiki Kiyoshiro
/lắc đầu/
Hibiki Kiyoshiro
"sao lại nghĩ đến tên đó làm gì chứ"
Hibiki Kiyoshiro
/quay đầu ra sau/
Hibiki Kiyoshiro
"N-Nagumo...!"
Nagumo Yoichi
/dụi đầu vào hõm cổ cậu/
Hibiki Kiyoshiro
/ngọ nguậy/
Hibiki Kiyoshiro
"không ổn!"
Cả hai quá chênh lệch, chiều cao, thân hình, thể lực anh ta tất cả đều hơn cậu chống cự coi như vô ích
Hiểu được điều đó cậu đành bỏ cuộc để đỡ tốn sức
Hibiki Kiyoshiro
"điên rồi"
Nagumo Yoichi
/kéo người cậu xoay đối diện mình/
Nagumo Yoichi
anh xin lỗi làm em giật mình rồi
Hibiki Kiyoshiro
/lắc đầu/
Nagumo Yoichi
không tha thứ luôn sao...
Hibiki Kiyoshiro
/lấy điện thoại ra/
Hibiki Kiyoshiro
💬: ý là 'không sao'
Hibiki Kiyoshiro
/nhìn anh/
Nagumo Yoichi
sao em về trễ vậy?
Hibiki Kiyoshiro
💬: gặp người nhà thôi
Hibiki Kiyoshiro
💬: anh cũng vậy còn gì
Hibiki Kiyoshiro
"sao tự nhiên trầm quá vậy"
Nagumo Yoichi
tự nhiên anh muốn đến chỗ này vì nghĩ biết đâu sẽ gặp em
Nagumo Yoichi
thấy em anh còn tưởng mình bị ảo giác rồi cơ
Nagumo Yoichi
không ngờ lại gặp được...may thật đấy
Hibiki Kiyoshiro
💬: anh mệt à?
Nagumo Yoichi
không hẳn lắm...
Nagumo Yoichi
chỉ là hơi cô đơn thôi
Hibiki Kiyoshiro
💬: muốn về nhà tôi chứ? /giơ điện thoại trước mặt anh/
Nagumo Yoichi
pft....! /ôm mặt/
Hibiki Kiyoshiro
/giật mình/
Nagumo Yoichi
tại anh thấy sướng quá...
Hibiki Kiyoshiro
"đừng có che miệng lại chứ không đọc môi được!"
Comments
con sứa zô tri (•ω•)
tui còn tưởng ổng bắt đầu lên cơn :))
2025-04-16
2
con sứa zô tri (•ω•)
đại ka trước khi cưới vợ cx ngol lắm chứ đùa
2025-04-16
2