Cậu thở dốc, đôi mắt ngập hơi sương khi gã đẩy hai chân lên cao, ghì chặt hông cậu xuống đệm. Cả cơ thể run lên từng đợt, như linh cảm được khoảnh khắc sắp đến – khoảnh khắc không thể quay đầu.
Gã cúi người, áp trán vào cậu, hơi thở nóng rực phả sát môi. “Giữ lấy,” gã thì thầm, giọng khàn đặc, “đừng trốn.”
Và rồi…
Cậu thắt người lại, đôi mắt mở to, hơi thở nghẹn giữa lồng ngực.
Một cơn chấn động chạy dọc sống lưng khi gã đẩy sâu vào trong – từ tốn nhưng không thương lượng. Cảm giác như bị xé toạc trong một nhịp đầy, như có thứ gì đó quá lớn, quá nóng, quá trọn vẹn đang xâm chiếm, đang cắm rễ vào sâu tận bên trong cậu.
Cậu cong lưng, hai tay nắm chặt ga giường. Một tiếng nấc nghèn nghẹn bật ra khỏi môi – không hẳn là đau, mà là quá nhiều. Cảm xúc, khoái cảm, cảm giác bị lấp đầy đến tận cùng – khiến cả ý thức cũng chao đảo.
Gã không nói gì nữa. Chỉ cúi xuống, khóa lấy môi cậu – ngăn tiếng rên rỉ, ngăn cả chính mình khỏi nổ tung vì cảm giác đó. Bên trong cậu… ấm, mềm, và siết chặt như thể đang nuốt trọn lấy gã, khiến gã không thể rút ra, không thể dừng lại. Chỉ còn một cách: đi sâu hơn.
Từng nhịp đẩy sau đó trở nên chậm rãi mà ám ảnh – như gã đang trừng phạt, đang chiếm lấy từng centimet cuối cùng, khắc tên mình lên từng góc trong cơ thể cậu. Mỗi lần vào sâu, cậu lại siết chặt hơn, miệng bật ra những âm thanh nho nhỏ đầy bất lực và nghiện ngập.
Cơ thể họ chạm nhau ướt đẫm mồ hôi, hòa làm một – không còn ranh giới nào nữa. Chỉ còn tiếng da thịt va chạm, tiếng thở đứt quãng và cảm giác… bị xâm chiếm hoàn toàn.
Và cậu biết – từ giây phút gã “đâm vào” lần đầu tiên ấy… cậu đã không còn là mình nữa.
Comments
Skibidi Toilet Sigma
Gì dị chời
2025-04-09
0
Skibidi Toilet Sigma
Bà này nha
2025-04-09
1