#2 Thao túng tâm lý khách hàng
Trạng Anh mặc một bộ đồ màu nâu chất liệu khô xơ không hẳn là mềm mãi những đường kẻ dọc màu vàng làm nên sự đơn điệu hơn tay áo ngắn tới bắp tay cổ áo được tréo sang hai bên tạo nên sự hài hòa cột ngay ở chín giữa là một sợi dây thắc chắc được buộc ngay chính giữa thân áo chiếc quần vừa tới chân một màu xám xịt với hai đường kẻ ở ống quần một màu xám nâu đậm Điểm nhấn là mái tóc búi cột cao kết hợp một sợi dây buộc trên đầu tạo nên sự gắn kết của bộ đồ với chiều cao của Quang Anh một bộ đồ dân dã miền quê như tạo nên sự hấp dẫn lã thường.
Chạy tung tăng từ chở ra ngoài hẻm tay cầm một nắm xôi đang ăn dở, dù chưa biết chuyện gì nhưng một đống người chạy tới bắt chuyện.
Công tử
Ê thằng kia, đứng lại
Quang Anh : Trạng Anh
//Tay chị về hướng khác//
Quang Anh : Trạng Anh
Ê là nó gọi mày
Công tử
//khuôn mặt bực bội//
Công tử
Bây giờ tao hỏi mày nhá?
Công tử
Mày nhìn xem cái lọ này có quen không?
Công tử
Hôm qua mày nói với tao mấy cái lọ đại Phong mà về mở ra nó chỉ là lỏ tương
Quang Anh : Trạng Anh
//Kéo tay ra//
Quang Anh : Trạng Anh
Tôi bán cái gì á thì tôi nói cái đó
Quang Anh : Trạng Anh
Trên cái lọ này có ghi là đại phong
Quang Anh : Trạng Anh
Đúng không?
Tất cả mọi người chăm chú nghe Quang anh giải thích về vụ này.
Hắn ta khi nghe nói xong vội suy nghĩ.
Quang Anh : Trạng Anh
Đại phong là gió to mà gió to là phải đủ đình đủ chuà đủ đình đủ chuà
Quang Anh : Trạng Anh
thì ai lo?
Đủ đình đủ chuà có nghĩ là lốc xoáy gió mạnh.
Quang Anh : Trạng Anh
anh lo à Amh
Quang Anh : Trạng Anh
Anh lo à?
Quang Anh : Trạng Anh
Anh lo hả?
Quang Anh : Trạng Anh
Tương lọ chứ cái gì nữa , tương lọ chính là lọ tương đúng không?
Mọi người đồng thanh nói đúng rồi.
Quang Anh : Trạng Anh
Đó vậy mà cãi nãy giờ
Quang Anh : Trạng Anh
Thử đi?
Nói một loạt rồi bỏ những người đó ở lại đứng yên tại chỗ nhìn lọ tương ngay trước mắt.
Rồi từ từ cầm lọ tương lên và hít vào trong tên áo xanh vội lên tiếng.
Công tử
Ủa nhưng mà chúng ta mua lọ tương này giá này
Người thấy bất bình
Hơi nó chạy mất rồi
Liền đuổi theo Quang anh nguyên một đám người vừa chạy vừa bảo đứng lại.
Quang anh chạy từ trong ra ngoài ngõ đôi chân chạy nhanh rồi nhảy qua đóng gạo được đặt ở trong một chiếc xe kéo rồi vội chạy đi.
Cầm hai bao gạo ném thẳng vào mặt tên áo xanh hắn ta dường như sắp ngã xuống những tiếng kêu văn vạn bảo rằng trả tiền cho chúng tôi.
Những thân cây ở gần đó cũng không tha vội kéo ra để chẳng đường những tiếng reo hò của người bán xung quanh vội đứng yên lại vì không biết chuyện gì đang xảy ra
Những tên chạy theo để vượt Quang anh vẫn cứ nói đứng lại chạy qua một con đường cũng không hẳn là nhỏ ở đó tấp ngập người mua hàng .
Có người bán gạo có người bán vải có người bán rau rất nhiều thứ xung quanh đó tạo nên một bức tranh kỳ thú nhân thiên nhiên với tiến reo hò của những người bán hàng nhưng khi bị đi Quang Anh chạy lại làm vụt tắt.
Lưu ý : "hình ảnh hơi mờ"
Quang Anh : Trạng Anh
Tránh đường cho tôi ra
Mọi người đứng ở đó ngơ ngác nhìn một tên mặc áo màu nâu khá thông minh cầm bao gạo rồi vứt xuống đất.
Tiếng hò reo của mỗi người cùng tiếng chạy tạo nên một âm thanh vui tai nhưng chưa kịp dừng lại
một chàng thanh niên với bộ tóc mái ngố của mình trên đầu hắn có hai đôi sừng nhọn hoắc mặc bộ đồ đầy màu sắc.
rồi anh ta cuối đầu xuống đẩy thật mạnh vào bụng ông mặc áo màu vàng hắn ta ngã xuống văn ra những người khác ở đằng sau cũng chảy lại nhưng không biết làm sao tất cả mọi người đều ngã xuống đất và.
người đó chính là hùng huỳnh ngước mặt lên tỏ vẻ ra mình là người Hùng huỳnh.
Hùng Huỳnh
mỗi khi quang anh gặp rắc rối nơi đó hùng ra tay giải quyết
Hùng Huỳnh
//Đôi mắt nhíu mày xuống làm vẻ mặt là mình làm được việc//
Quang Anh : Trạng Anh
Chạy đi, coi chừng
Đột nhiên có một tên mặc áo màu nâu ở đằng sau cầm một cái bình làm bằng đất đưa lên cao khuôn mặt quang anh lúc đó hốt hoảng.
Đột nhiên từ từ chiếc bình đó hạ xuống nghe một tiếng.
Chiếc bình vỡ tung ra thành nhiều mảnh hùng huỳnh gương mặt không có chút gì gọi là đau đớn bình thản quay ra đằng sau.
Đột nhiên tên đó không dùng lại vội cầm chiếc bình đang được đặt ở đằng đó.
Vẫn là cách thức đó nhưng Quang anh chạy lại.
Chiếc bình chưa kịp đập xuống thì Quang Anh kéo tay và nói.
Quang Anh : Trạng Anh
Sao ngu như bò z chạy đi
Gương mặt hắn ta cắn vào môi của mình để chuẩn bị ra một cú cực mạnh.
Quang Anh : Trạng Anh
Thôi chạy đi lẹ
Nhưng lần này cũng chẳng giống như lần trước hùng huỳnh đã có sự chuẩn bị một cú đá chân vào bụng hắn ta chiếc bình nằm ở trên cao rồi bị văng ra.
Quan anh thấy sắp có biến nên vội cầm tay hùng huỳnh rồi chạy đi mất.
Quang Anh : Trạng Anh
Chạy nhanh lên
Hùng Huỳnh
/Cắt tiến hỏi//
Hùng Huỳnh
Trên lông dưới lông tối lòng thành một là cái gì?
Quang Anh : Trạng Anh
Là con mắt á
hai người vui vẻ chạy nhưng vẫn cứ hỏi nhau rồi lại cười.
Hùng Huỳnh
Vậy mà tao tưởng con khác, haha
Mỗi người một hướng Hùng huỳnh thì chạy về bên trái còn Quang anh thì chạy về bên phải những tên lúc nãy vẫn cứ chạy theo chia về hai hướng.
Băng qua một cánh đồng toàn là những bông hoa giải chẳng có ai để ý Hùng huỳnh vẫn cứ chạy.
Hùng Huỳnh
kêu chạy là chạy kêu hút là hút hả
Hùng Huỳnh
tụi bay có hai chân mà chạy như loài bốn chân z đó
Hùng Huỳnh
làm người không muốn muốn làm trâu làm chó người ta biểu cái gì thì làm cái đó Ngu như con bò
Vừa chạy vừa chửi những tên đang đuổi theo Hùng hùng chảy cho đến khi chẳng còn thấy dấu vết nhưng còn Quang anh thì sao chạy qua những con sông nước bắn tung tóe.
Tiếng hò reo của những kẻ chạy sau từ con sông rồi lại chạy qua cánh đồng lúa nhưng rồi đột nhiên Hùng huỳnh dừng tay thổi kèn con vẹt thân yêu của anh ta chảy tới vỗ thẳng vào mặt.
Tên mặc áo màu vàng hắn ta lăng đùng xuống đất may có vài tên ở phía sau đỡ kịp thời.
Người thấy bất bình
Có sao không công tử
Người thấy bất bình
Những người đứng ở bên sông nhìn thấy dòng sông nước ngập đến đầu gối liền vội quay đầu đi về Đi trên những con đường lúa chật hẹp.
Hùng huỳnh cắt tiếng gọi chú vẹt của mình.
Hùng Huỳnh
Đa tạ nàng chim các nưng
Hùng Huỳnh
Ừ, tối nay ta sẽ đãi nàng đồ ăn ngon sâu róm xào me
Hùng Huỳnh
Ừ sâu long thì sâu lòng, zô
Chú vẹt đuổi chạy theo chủ nhân của mình mọi thứ dường như ổn định chẳng còn ai đuổi bắt những người họ nữa ở một đằng khác.
Trên một con sông rộng lớn với những lá sen màu trắng tươi mát tưởng trưng cho sự tinh khiết những chú bướm gửi thấy mùi thơm của những lá sen.
Kiền vay quanh trên dòng sông đầy những hoa sen có một chàng thiếu nữ Đang chèo thuyền chạy ngang qua.
Comments