iii.

NovelToon
nhà kho một màu đen nhẻm.
mùi tanh bốc lên nồng nặc.
_
-
-
ê có vụ mới nữa đó!
-
-
ê vụ này tao biết nè.
-
-
vụ hai bà chị khối trên hay gạ mấy em khối dưới làm người yêu bị giế.t đúng không?
-
-
chính xác!
-
-
mấy bà đó chế.t cũng đáng.
-
-
ai ở khối tụi mình cũng bị mấy bà đó gạ.
-
-
mấy bả biến thái một cách quá đáng.
-
-
đứa nào mấy bả nhắm tới mà chẳng bị chơi? ấ* d*m thật..
-
-
thôi cô vô rồi kìa.
giáo viên:
giáo viên:
được rồi các em trật tự.
giáo viên:
giáo viên:
vì gần đây có những vụ án mạng kì lạ ở xung quanh trường học và lần này là ở nhà kho.
giáo viên:
giáo viên:
nên nhà trường đã đưa ra thông báo học sinh được nghỉ học vài ngày để điều tra.
giáo viên:
giáo viên:
và kể cả học sinh cũng phải lấy lời khai cũng như khám xét.
*cạch
cậu nhóc tóc xoăn nhẹ nhàng bước vào với khuôn mặt lạnh tanh.
Ngọc Quý
Ngọc Quý
em xin lỗi vì vô trễ.
giáo viên:
giáo viên:
không sao, em về chỗ ngồi đi.
nói rồi cậu nhóc đi về bàn mà ngồi xuống.
những tiết học nhanh chóng trôi qua, cả hai cùng nhau lên sân thượng.
Lai Bâng
Lai Bâng
nhìn mệt mỏi vậy?
Lai Bâng
Lai Bâng
cậu bệnh à?
Ngọc Quý
Ngọc Quý
không có.
Ngọc Quý
Ngọc Quý
chỉ hơi đói chút thôi.
Lai Bâng
Lai Bâng
ồ, hôm nay tôi có đem đồ ăn cho cậu tiếp này.
Ngọc Quý
Ngọc Quý
cậu vẫn giữ lời hứa..
Lai Bâng
Lai Bâng
chứ sao! tôi không bao giờ thất hứa đâu nhé!
cậu nhóc cười mỉm, tuy chỉ nhẹ nhàng là thế nhưng nó đã lọt vào mắt của chàng trai kia.
Lai Bâng
Lai Bâng
cậu cười đẹp lắm.
Lai Bâng
Lai Bâng
cười nhiều vào nhé.
Ngọc Quý
Ngọc Quý
không đâu, xấu xí lắm.
Lai Bâng
Lai Bâng
không có mà, cậu dễ thương lắm đó.
anh chàng kia xoa lấy đầu của cậu.
Ngọc Quý
Ngọc Quý
đừng xoa nữa, rối tóc.
Lai Bâng
Lai Bâng
rối thì tôi chỉnh lại cho.
Lai Bâng
Lai Bâng
cậu đáng yêu lắm.
lần đầu trong đời cậu nhóc mới cảm nhận được sự ngại ngùng là gì.
khuôn mặt đỏ lên từng mảng bắt đầu nóng rang.
Lai Bâng
Lai Bâng
haha cậu đỏ mặt rồi kìa.
Ngọc Quý
Ngọc Quý
đừng cười nữa mà..
Lai Bâng
Lai Bâng
mà nè..cậu sống ở trại trẻ mồ côi từ nhỏ hả?
Ngọc Quý
Ngọc Quý
...
mặt cậu bỗng chùng xuống.
cảm thấy cậu bạn buồn bã vì câu hỏi Lai Bâng liền hoảng loạn mà định giải thích.
Lai Bâng
Lai Bâng
ơ ơ..c-cậu không cần kể cũng được..tôi chỉ tò mò chút..
Ngọc Quý
Ngọc Quý
không sao.
Ngọc Quý
Ngọc Quý
cũng không có gì bí mật cả.
Ngọc Quý
Ngọc Quý
tôi không nhớ về gia đình.
Ngọc Quý
Ngọc Quý
chỉ nhớ được trại trẻ nhận nuôi từ năm bảy tuổi.
Ngọc Quý
Ngọc Quý
sống đến giờ.
Lai Bâng
Lai Bâng
cậu cũng giống tôi nhỉ?
Lai Bâng
Lai Bâng
sống cô độc.
Ngọc Quý
Ngọc Quý
cậu cũng không có gia đình à..?
Lai Bâng
Lai Bâng
hah-
Lai Bâng
Lai Bâng
có cũng như không, không cũng như có.
Lai Bâng
Lai Bâng
ba tôi nghiện rượu mẹ tôi nghiện bạc, chị tôi thì sốc thuốc quá liều mà mất.
Lai Bâng
Lai Bâng
có ai xem tôi như người nhà đâu.
Ngọc Quý
Ngọc Quý
...
Lai Bâng
Lai Bâng
tôi cũng dọn ra ở riêng lâu rồi.
Lai Bâng
Lai Bâng
tự sinh tự diệt.
Ngọc Quý
Ngọc Quý
đ-đừng buồn..còn có tôi mà..
cậu nhóc rụt rè đặt bàn tay lạnh lẽo của mình lên bàn tay ấm nóng kia.
Lai Bâng
Lai Bâng
cậu lo cho cậu còn chưa xong nữa, nhóc à.
Ngọc Quý
Ngọc Quý
không phải..nhóc! tôi bằng tuổi cậu.
Lai Bâng
Lai Bâng
nhưng cậu nhìn nhỏ bé hơn tôi mà.
Ngọc Quý
Ngọc Quý
//lắc đầu lia lịa//
Lai Bâng
Lai Bâng
rồi rồi không phải nhóc.
cả hai cùng nhau ăn uống, cùng nói cười, cùng nhìn ngắm khung cảnh trường học từ phía trên xuống.
không biết từ khi nào trong lòng họ lại có nhau.
___

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play