3
lại là một ngày mới bắt đầu
Đức Duy vẫn ra ngoài mở tiệm hoa
Minh Trường - hắn
hello vợ
Đức Duy - em
nay anh qua phụ em hả?
Minh Trường - hắn
đúng rồi
Minh Trường - hắn
nay anh qua phụ em
Minh Trường đưa cho em một hộp đồ ăn
Minh Trường - hắn
anh mới mua á
Đức Duy - em
sao anh biết em chưa ăn
Minh Trường - hắn
nhìn cái mặt là biết rồiii
Minh Trường - hắn
ngày nào chả nhịn ăn
Minh Trường - hắn
thôi ăn đi
Minh Trường - hắn
anh dọn ra cho
Minh Trường - hắn
xin chào quý khách
Minh Trường - hắn
sao-sao mày qua đây?
nhìn qua thấy hắn đứng ở quầy
anh hơi sững người vì bất ngờ
Quang Anh - anh
thì tao qua mua bông
rồi giấu đi một ly nước ra sau lưng mình
ánh mắt hắn thì lại vô cùng rất khó hiểu vì sao anh qua đây
Quang Anh - anh
cho tao bông như mọi ngày đi
hắn vẫn nhìn anh với đôi mắt không tin
Minh Trường - hắn
bông sáp đúng không?
Đức Duy - em
ủa sao anh biết anh này hay qua đây mua hoa sáp?
Minh Trường - hắn
hả?...ờm..ơ..
Minh Trường - hắn
...à tại hồi xưa anh với nó hay đi mua bông
Minh Trường - hắn
nó thích bông sáp
Minh Trường - hắn
nó hay mua để tặng bạn gái nó
Quang Anh nhếch mài nghe những lời nói dối từ miệng hắn
Đức Duy - em
hèn chi ngày nào anh này cũng qua mua hoa sáp
Minh Trường - hắn
đúng rồi đó em
Đức Duy - em
vậy anh biết em thích hoa gì không?
Đức Duy - em
em hỏi là anh biết em thích hoa gì không?
Minh Trường - hắn
hoa hướng dương nhỉ..?
Minh Trường - hắn
thế em thích hoa gì anh quên rồi ta?
Đức Duy - em
anh lấy màu gì? - ý hỏi anh
Đức Duy - em
màu này đi đẹp nè
Đức Duy - em
anh chọn không?
không kịp để anh nói lời nào
hắn nhanh nhẹn lấy trên tay em hoa mà em mới hỏi Quang Anh rồi đi vào trong bó hoa
Đức Duy - em
ủa em đang hỏi mà?
Minh Trường - hắn
rồi của mày hết 199k
Minh Trường - hắn
sao thế?
Đức Duy - em
bình thường là anh đó hay nói chuyện với em
Đức Duy - em
nói gì tùm lum à
Đức Duy - em
nay không nói câu nào
Minh Trường - hắn
anh cũng chả biết
Minh Trường - hắn
mặc kệ nó đi
Đức Duy - em
em đang hỏi khách mắc gì anh lại tự lấy đại rồi tính tiền luôn vậy?
Minh Trường - hắn
thôi không sao đâu
Minh Trường - hắn
bạn anh, anh biết mà nó dễ lắm
Đức Duy - em
khách nào mà anh cũng vậy, người ta quánh cho anh bờm đầu đó
Minh Trường - hắn
💬: ê nay mày mua bông sáp làm gì?
Minh Trường - hắn
: tao có nhờ mày đâu
Quang Anh - anh
💬: thì bình thường mày kêu cứ mua
Quang Anh - anh
: chứ mày cũng có bảo với tao là nay không cần mua đâu?
Minh Trường - hắn
: vậy thôi giữ đi
Minh Trường - hắn
: xíu chiều tao qua lấy cũng được
Quang Anh - anh
💬: chào người đẹp!
Đức Duy - em
💬: cho hỏi là ai vậy?
Quang Anh - anh
: Quang Anh đây
Đức Duy - em
: biết anh tên Quang Anh rồi
Đức Duy - em
: nhưng mà anh là ai?
Quang Anh - anh
: em bảo biết tôi là Quang Anh
Quang Anh - anh
: mà em không biết tôi là ai?
Đức Duy - em
: anh tên Quang Anh thì tôi biết rồi
Đức Duy - em
: tại tên facebook hiện rành rành ra kìa
anh bất lực mà im lặng hồi lâu
Quang Anh - anh
: nhưng mà bộ em vẫn không biết tôi à?
Quang Anh - anh
trời ơi..bơ luôn kìa
rồi anh bất lực mà quăng điện thoại sang một bên
mỗi lần nghe thấy tiếng điện thoại
anh sẽ nhanh chóng dòm lấy nó
xem người nhắn phải là em hay không
Đức Duy - em
: nãy giờ tôi bận
Đức Duy - em
trả lời tin nhắn* : không!
Quang Anh - anh
trả lời tin nhắn* : không sao, không sao
Quang Anh - anh
: tôi nhớ hôm qua tôi đã nói rồi mà ta
Hiện không liên lạc được với người này trên Mesenger.
anh đâu dễ dàng bỏ cuộc như vậy được
Quang Anh - anh
: tôi Quang Anh nè
Đức Duy - em
: sao mà anh bám tôi hoài vậy?
Đức Duy - em
: rốt cuộc anh là ai?
Quang Anh - anh
: là người người nào cũng hay qua mua hoa sáp đây
Đức Duy - em
: ủa thế là anh à
Quang Anh - anh
: đúng rồi
Đức Duy - em
: vậy cho tôi xin lỗi
Đức Duy - em
: tôi không biết
Quang Anh - anh
: không sao
Quang Anh - anh
: em xinh, lỗi anh
Đức Duy - em
"cha nội này giỡn à?"
Minh Trường - hắn
em nhắn với ai mà khó chịu thế
Đức Duy - em
với cái anh hồi sáng mua hoa
Đức Duy - em
Quang Anh hay gì đó
Minh Trường - hắn
ủa sao em biết nó tên Quang Anh?
Đức Duy - em
đang nhắn với em đây
Minh Trường - hắn
em nhắn gì với nó?
Đức Duy - em
hình như hỏi em về hoa này kia
lý do mà em nói như vậy là vì em sợ chồng em nghĩ sai lệch mọi chuyện
nên không dám nói đúng sự thật là anh đang nhắn không đâu vào đâu, cụ thể là đang tán dốc chơi
Quang Anh - anh
💬: em xinh, lỗi anh
Quang Anh - anh
tin nhắn thu hồi*
Quang Anh - anh
: chết tôi lộn
Quang Anh - anh
: không gì đâu
Đức Duy - em
trả lời tin nhắn* : mà anh bảo là hôm qua đã nói rồi là sao?
Quang Anh - anh
: thật sự là cậu chẳng nhớ gì sao?
Đức Duy - em
"chết rồi mình làm gì hả ta...?"
Quang Anh - anh
: hôm qua cậu đi chơi vào quán bar một mình
Quang Anh - anh
: tôi thấy cậu uống nên tính lại nói chuyện
Quang Anh - anh
: ai dè cậu nhấp môi chút xíu đã sỉn
Quang Anh - anh
: rồi hỏi tôi là ai, trong khi tôi đã kêu tôi là Quang Anh rồi
Quang Anh - anh
: sau đó tôi đã phải đưa cậu về đó
đọc xong tin nhắn của anh
vì em đã say tới mức một người lạ chở về
ý là ở đây em đang bị quê đó
Đức Duy - em
💬: à... tôi xin lỗi
Đức Duy - em
: nếu hôm qua tôi có làm gì anh khó chịu
Đức Duy - em
: mong anh bỏ qua
Quang Anh - anh
"có gì mà khó chịu nhỉ?"
Quang Anh - anh
"dễ thương mà.."
Quang Anh - anh
: không sao rồi mà
Quang Anh - anh
: tôi đã bảo rồi
Quang Anh - anh
: em xinh, lỗi anh
Quang Anh - anh
tin nhắn thu hồi*
Quang Anh - anh
: trong ngày hôm nay cậu đã xin lỗi tôi bao nhiều lần rồi?
Đức Duy - em
: ơ thôi tôi thấy kì lắm
Đức Duy - em
: làm sai phải biết xin lỗi chứ
Quang Anh - anh
: muốn chuột lỗi không?
Quang Anh - anh
: gỡ block mess cho tôi đi
Đức Duy - em
: à đúng rồi tôi quên
Đức Duy - em
: mà chỉ vậy thôi hà?
Đức Duy - em
: vậy thôi thì tôi vẫn còn áy nấy lắm
Quang Anh - anh
: hmm... hay em cho tôi biết loài hoa em thích là hoa gì đi
Đức Duy - em
: tôi thích hoa tất cả loài hoa
Đức Duy - em
: vì chúng có những cái đẹp riêng, không thể so sánh hay xem là đẹp nhất được
Nguyễn Quang Anh đã tim tin nhắn*
Đức Duy - em
: ủa chỉ vậy thôi à?
Quang Anh - anh
: chứ muốn làm sao
Quang Anh - anh
: tôi đã thấy bình thường thì cậu cứ bình thường
Quang Anh - anh
: lỗi phải gì
Đức Duy - em
: à thôi tôi bán hoa đây
Đức Duy - em
: rảnh thì tôi sẽ nhắn
Quang Anh - anh
: ok baii người đẹp nhó
Minh Trường - hắn
chồng phải lên công ty rồi
Minh Trường - hắn
nhân viên mới bỏ anh có công việc
Minh Trường - hắn
anh đi nha
Minh Trường - hắn
anh có đặt trà sữa cho em
Minh Trường - hắn
xíu em ra nhận nha
Minh Trường - hắn
đừng buồn nha
mắt em cứ lia theo hướng hắn đi
hắn đi dần đi dần, xa và xa hơn
rồi em mới đảo mắt về cửa tiệm hoa của mình
những nỗi buồn tủi được hiện lên trong mắt em đầy chứa chan
tác giả
mời mn đoán ai là kendu ai là ktho😔
Comments
Kennju?
chỗ m giỡn hả Thơ
2025-04-17
2
Vân
Ủa QA lm j có bn gái ns ko nt ngượng mồm ah cha nội
2025-04-23
0
cái l.ồn biết nhảy🦅
2 bà nọi mới đi tim môii về hả =))))
2025-04-27
0