Chapter 3:
Nhân vật phụ
Cậu chủ,mời cậu lên xe.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Tch,đến trường lại phải gặp con rác rưởi*nói nhỏ*/nghiến răng/.
Nhân vật phụ
Cậu chủ sao vậy,hãy mau lên xe,lại sắp muộn học rồi.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Lên xe/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Không biết nay lại có trò vui gì để làm với nó nữa đây~*nghĩ thầm*.
Nhân vật phụ
Đã đến trường học,mời cậu chủ xuống xe.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Ừm,cảm ơn ông.
Thiên Hạo ngỡ ngông cuồng,nhưng đâu đó..lòng trắc ẩn của hắn ta vẫn còn
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Bước vào lớp học/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Khựng lại trước bàn học của mình/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Tức giận+đá mạnh vào bàn/Đứa nào,là ai làm!?
Trên bàn là nhưng đường vẽ nguệch ngoạc,như là ai đang cố tình trêu ngươi hắn vậy.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Là thằng chó nào trong chúng mày/gằn giọng/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Khựng lại.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Mày là thằng nào,chán sống sao,hả!?
Nhật Đoàn
Nghe cho rõ,tao là Nhật Đoàn,chồng yêu của Thiên Ngọc~.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
*Sửng sốt*.
Nhật Đoàn
/Kéo Thiên Ngọc lại gần+ôm eo/
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Anh.../có kháng cự nhưng không đáng kể/.
Nhật Đoàn
Mày nghe cho rõ,còn đả động vào Thiên Ngọc,đừng trách tao xé tan xác mày ra!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Chà~chúng mày cũng đồng tâm ý hợp đấy nhỉ*Khó chịu*.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Vậy thì ngày hôm nay,tao sẽ cho mày biết,Thiên Hạo tao là ai!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Lao vào túm cổ áo Nhật Đoàn/.
Hai người đánh nhau trước sự chứng kiến của hàng chục cặp mắt.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Này!
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Hai người...hai người đừng xô xát nữa!
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Ôm lấy người Nhật Đoàn+kéo Nhật đoàn ra/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Các người còn đứng nhìn gì chứ,mau can ngăn!
Bạn bè trong lớp
Cuối cùng cũng tách được hai tên côn đồ ra.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Mày cứ chờ,chờ cái ngày mà tao buông tha cho con Thiên Ngọc.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Như là chờ ngày thời sự có tập cuối vậy!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Cười phá lên/.
Nhật Đoàn
Ha~để tao xem/bỏ đi/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Anh...anh Đoàn..!
Nhật Đoàn
*Không quan tâm+rời đi*.
Cả một tiết học,cô cảm thấy tội lỗi vì cô là nguyên nhân gây ra vụ việc này
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Lại gần+ túm tóc cô/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Là mày,mày là người đầu tên cho thằng ranh đấy gây sự với tao.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Rách việc/giứt mạnh tóc cô/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Con c.h.ó!
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Ư....hức.....
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Tha....tha.....tha cho...tha cho tớ..!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Ha~mày nghĩ tao sẽ buông tha cho loại người như mày sao?
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Có tí sắc rồi đi quyến rũ thằng khối trên đấy,mày cũng chỉ giống như bà mẹ của mày thôi!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Để xem,hôm nay tao có trò gì này..~
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Rút trong túi ra con dao găm/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Tròn mắt/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Tiến lại gần cơ thể của cô/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Hạ Tiến,giữ nó lại cho tao!
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
/Nhăn mặt/,mày...mày định giết người à!?
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Tao đâu để cho nó chết dễ dàng như vậy được/cầm con dao găm,rạch một đường trên cánh tay của cô/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Đ....Đau...C....Các người d..dừng lại đ....đi....!
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Nhắm nghiền mắt chịu đựng/.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
/Với tay cầm lấy chiếc hộp bút chưa khoá kéo trên bàn học của cô+ném mạnh/.
Đồ đạc bên trong văng tứ phía
Có một chiếc vòng tay gốm sứ bị vỡ ra làm nhiều mảnh
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Cậu...chiếc vòng của tôi/trầm mặt/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Thật quá đáng/Quát lớn/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Cậu hành hạ tôi chưa đủ sao!?
Cô dường như đã quá sức chịu đựng
Chiếc vòng ấy là kỉ vật duy nhất mà người bà quá cố đã để lại cho cô...?
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Chạy đến+nhặt từng mảnh vở của chiếc vòng/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Nước mắt dàn dụa/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Bà....bà ơi...c....con...con xin lỗi...
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Quay sáng nhìn về phía Thiên Hạo bằng một ánh mắt đầy sự căm phẫn/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Thằng khốn nạn!
Cái tát như là thể hiện nỗi uất ức của cô bấy lâu nay
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Mày dám!
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Này!Thiên Hạo,hôm nay đến đây là đủ rồi,mày dừng lại đi!
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Ngồi sụp xuống bàn học+khóc nức nở/.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Này!/Khều tay/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Gì/Liếc/.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Mày..mày có thấy chúng ta đang quá đáng lắm không?
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Đó là chiếc vòng mà người bà quá cố đã để lại cho nó..
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Giờ mình làm thế,chẳng khác nào...
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Chẳng khác nào cái đầu mày ấy!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Loại như nó,bị vậy còn nhẹ.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Tốt nhất mày nên im mồm vào đi.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
/im lặng/*vẻ mặt tội lỗi+lo lắng*.
Trịnh Tạ(cha nam9)
Thằng con bất hiếu!
Trịnh Tạ(cha nam9)
Tao đã nói biết bao nhiêu lần,ít nhất mày phải học hành cho đoàng hoàng,tử tế,đừng để cái thằng cha già này bị bẽ mặt như vậy chứ!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Cúi xầm mặt xuống/.
Trịnh Tạ(cha nam9)
Lại là những cuộc gọi từ giáo viên của mày,mày để tao bị gọi riếc,mày không thấy chán à!?
Trịnh Tạ(cha nam9)
Cái nhà này,sau này lên công hay xuông thất là nhờ vào mày cả.
Trịnh Tạ(cha nam9)
Nhưng kể cả học,mày cũng học không đến nơi đến chốn!
Trịnh Tạ(cha nam9)
Thiên Hạo,con còn không mau chẩn chỉnh,đừng để cha phải mạnh tay!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Tôi biết rồi/mặt lạnh+đi về phòng/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Ngồi thẫn thỡ trên bàn học/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Sáng nay...chiếc vòng của nó..*nghĩ thầm*.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Đột nhiên nghĩ về quá khứ/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Chậc,nó là cái thá gì nà mình phải quan tâm/chửi thề/.
Là đang cảm thấy tội lỗi hay sao đây~
Comments
Alucard
Cảm giác như đang được sống trong câu chuyện luôn á! 🌟
2025-04-08
0