Chapter 4:H-
Vẫn như thường lệ,tại một lớp học:
Giáo viên
Thiên Hạo!tiết học đã bắt đầu từ rất lâu,nhưng sách vở trên bàn của anh đâu!?
Giáo viên
Học hành càng ngày càng sa sút.
Giáo viên
Anh đứng lên trả lời câu hỏi trên bảng cho tôi!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/luống cuống/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Thấy vậy ,cô gạt bỏ mọi sự hận thù của quá khứ và đưa một tờ giấy có nội dung của câu trả lời cho anh/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Cầm lấy tớ giấy/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Thưa cô,câu trả lời là..../đọc răm rắp theo nội dung mà tờ giấy có/.
Giáo viên
Hừm,thôi được rồi,câu trả lời đảm bảo tương đối mức độ chính xác,anh ngồi xuống.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Mừng thầm/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Liếc sang phía Thiên Ngọc và nói nhỏ/Mày đừng nghĩ dăm ba cái sự giúp đỡ thương hại của mày mà rửa sách được những vết nhơ mà bà mẹ của mày đã tạo ra!
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Im lặng/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Nhìn sang Thiên Ngọc/,*ha~lại có trò vui rồi đây*.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Lại gần vị trí Thiên Ngọc ngồi/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Túm tóc Thiên Ngọc rồi giật ra đằng sau/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Hôm nay mày còn giúp đỡ tao,giả tạo quá nhỉ?
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Hay lại đang có mưu mô gì?
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Tớ..tớ...
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Chỉ....chỉ là đang...đang giúp cậu thôi mà.!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Mày còn dám bao biện!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Bóp cổ cô/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Ưm...thả...thả....thả tôi ra.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Không dễ dàng đến vậy đâu gái à..
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Tao phải khiến cho mày sống không bằng chết/càng ngày càng bóp cổ cô mạnh hơn/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Hơi thở+giọng nói thều thào càng ngày càng yếu ớt/.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Thiên...Thiên Hạo.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Gì/Quay sang nhìn+mặt lạnh/.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Tao...tao thấy mọi thứ hơi quá đáng...r...rồi đó.!
Nhật Đoàn
/Lao vào túm cổ áo Thiên Hạo/.
Nhật Đoàn
Tao đã cảnh cáo mày lần một.
Nhật Đoàn
Lần này tao quyết không tha cho mày.
Nhật Đoàn
Xem thử sau lần này,mày còn mặt mũi gì mà đến trường hay không!
Cả hai người lao vào đánh nhau.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Dừng...dừng lại đi.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Anh Nhật,không nhất thiết phải như thế đau.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Anh mau ngưng lại đi.
Tiếng chuông vào lớp vang lên.
Nhật Đoàn
Mày nhớ mặt tao đấy!
Thằng k.h.ố.n.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Ngày hôm nay đi học nhiều thứ mệt mỏi thật ấy*nghĩ thầm*.
Nhật Đoàn
/Từ đằng sau chạy đến+vỗ vai Thiên Ngọc/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Sao..sao vậy?
Nhật Đoàn
Chẳng là...anh thấy em đi một mình không ổn cho lắm.
Nhật Đoàn
Lỡ đâu tên Thiên Hạo kia lại gây hứng,lại làm cho em bị tổn thương.
Nhật Đoàn
Để mà tốt nhất thì...để anh đưa đón em về kể từ ngày hôm nay.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Nhật Đoàn à,em tự lo cho mình được,không cần anh phải sốt sắng lo lắng cho em như vậy đâu.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Nên là anh buông tha cho em đi.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Em tự giải quyết được mà.
Nhật Đoàn
Không nói nhiều,chiều nay em có lịch học đúng không nào,vậy thì chiều nay sẽ là ngày đầu tiên bắt đầu hành trình mà anh đưa em đi học.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Bất lực+có chút rung động/.
Chiều hôm ấy,đúng như lời hẹn,Nhật Đoàn đã đưa Thiên Ngọc đi đi về về,mọi thứ vẫn rất suôn sẻ.
Buổi tối hôm ấy,tại một căn dinh thự rộng lớn.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Mẹ đã làm quá nhiều chuyện sai trái!
Kỳ Kỳ(mẹ nữ9)
Con...con gái à...
Kỳ Kỳ(mẹ nữ9)
Không phải như vậy.
Kỳ Kỳ(mẹ nữ9)
mẹ không bao giờ làm những chuyện thất đức.
Kỳ Kỳ(mẹ nữ9)
Mẹ làm tất cả điều tốt đẹp là vì con cả thôi.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Vì con...vì con sao?
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Bấy nhiều lời mật ngọt,con nghe cũng thấy chán ngấy hết cả rồi.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Bỏ đi/.
Kỳ Kỳ(mẹ nữ9)
Này!Thiên Ngọc!con đi đâu vậy?
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Kệ tôi(mặt lạnh).
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Ừm,làm tốt lắm,cứ vậy mà phát huy!
Gián điệp
Vâng,thưa câu chủ.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Ông cứ theo dõi từng nhất cử nhất động của cô ta rồi thông báo lại cho tôi.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Còn tiền long,không thành vấn đề!
Thiên Ngọc vì quá giận mẹ,nên cô đã đi ra khỏi nhà
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Đâu ai cần mình nữa đâu cơ chứ.?*Nghĩ thầm*.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Bước vào quán bar/.
Gián điệp
/Quan sát từ xa/.
Gián điệp
📞:Máy chủ đang kết nối với đường dây bên kia.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Nhấc máy/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
📞Có thông tin gì mới sao?
Gián điệp
📞Cô ta đang đi đến quán bar,thưa cậu chủ!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Ừm/tắt máy/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Ha~Nay còn dám đến nơi như vậy có một mình sao*Nghĩ thầm*.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Ngày hôm nay,tao sẽ cho mày tàn đời luôn*Nghĩ thầm*.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Uống bia/Ực....cuộc đời...thật..thật tệ!
Nhật Đoàn
/Từ xa bước đến/.
Nhật Đoàn
Này!Sao em lại ở đây!?
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Sao...sao anh lại ở đây?
Nhật Đoàn
Tôi đang hỏi em đấy,con gái một thân một mình,bước vào nơi nguy hiểm này làm gì?
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Giải sầu.
Nhật Đoàn
Thú vị nhỉ,vậy để tôi"giải sầu cùng em".
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Em không cần anh vào lúc này.
Nhật Đoàn
Nhưng ở đây một mình sẽ rất nguy hiểm đấy cô nương à.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
As,vậy thôi,cạn ly/rót cho anh một ly bia/.
Hai người uống đến mức say mèm
Trịnh Tạ(cha nam9)
Cốc....cốc...cốc/gõ cửa phòng/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Ai vậy?/Nói vọng ra/.
Trịnh Tạ(cha nam9)
Là bố,bố có chuyện cần nói với con.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Cửa không khoá,vào đi.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Has,phiền phức*Nghĩ thầm*.
Trịnh Tạ(cha nam9)
/Mở cửa+bước vào/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Bố có chuyện gì cần nói với con sao?
Trịnh Tạ(cha nam9)
Bố càng ngày càng tuổi già sức yếu.
Trịnh Tạ(cha nam9)
Con thấy đấy chứ,công ty nhà ta đang trên đà phát triển.
Trịnh Tạ(cha nam9)
Cả cuộc đời của bố đã dồn hết tâm huyết vào nó.
Trịnh Tạ(cha nam9)
Vì nhà ta,vì con.
Trịnh Tạ(cha nam9)
Ta chỉ có mỗi con,sau này quyền kế thừa không là con thì là ai?
Trịnh Tạ(cha nam9)
Bố đang có dự định để con sang nước ngoài du học.
Trịnh Tạ(cha nam9)
Chỉ có con đường ấy mời rèn rũa cho con các tố chất để thừa hưởng công ty này sau khi ta mất.
Trịnh Tạ(cha nam9)
Con cứ suy nghĩ.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Ông nghĩ tôi thèm khát cái công ty của nhà này lắm hay sao?
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Tôi đã nói rất nhiều rồi,không đi là không đi!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Môi trường học ở đây đang tốt.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Mời ông ra ngoài giúp tôi!
Trịnh Tạ(cha nam9)
Chẳng khác gì là tao đang nuôi ong tay áo!
Trịnh Tạ(cha nam9)
/Bực tức bỏ ra ngoài/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Tch, phiền phức thật!*Nghĩ thầm*.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Đi xuống nhà lấy rượu/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Không giải quyết được nỗi buồn,thì ta dùng rượu để làm lu mờ nó đi.Ha~nực cười thật!
Nhật Đoàn
Thiên Ngọc,ngồi đây đợi anh một chút nhé!
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Ừm.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Anh ta là đang thực sự yêu mình sao..*Nghĩ thầm+hoài niệm về những gì Nhật Đoàn đã giúp đỡ cô*.
Nhật Đoàn
📞:Thiên Hạo,tao đã hoàn thành xong nhưng gì mày đang cần,mày biết mày cần phải làm gì rồi chứ?
Tạ Thiên Hạo(nam9)
📞:Không phải lo,tao chuyển khoản ngay đây!
Nhật Đoàn
*Nhận được thông báo điện thoại*📳:Tài khoản đã được chuyển khoản:** *** ***.
Nhật Đoàn
📞:Được rồi anh bạn.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
📞:Ha~Giờ thì mày chơi nát nó cho tao.
Nhật Đoàn
📞:Đơn giản,hàng này còn là hàng ngon nữa~
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Cúp máy/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Tiếp tục uống rượu/
Nhật Đoàn
Bé cưng~anh quay trở lại rồi đây.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Say đến mức ngủ thiếp đi trên sofa/.
???
Anh cần chúng tôi trợ giúp gì?
Nhật Đoàn
Cho tôi một phòng vip.
???
/Đưa thẻ phòng/của anh là phòng 2 0 5 .
Nhật Đoàn
/Đặt cô xuống giường/.
Nhật Đoàn
Lỡ nó chống đối mình thì sao nhỉ?*Nghĩ thầm*.
Nhật Đoàn
Đành phải dùng thần dược*nghĩ thầm*/Lấy một viên thuốc k.í.c.h d.ụ.c và cho cô uống/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Ưm~e...em nóng~.
Nhật Đoàn
/Bước đến cởi từng cúc áo của cô ra/.
Nhật Đoàn
📳:Tiếng chuông cuộc gọi.
Nhật Đoàn
Chết tiệt,ai lại gọi vào thời điểm này cơ chứ!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
📳:Mày gửi địa chỉ quán bar,sau đó đi về đi,việc còn lại để tao.
Nhật Đoàn
📳:Tao đâu dễ để mất miếng mồi ngon đâu?
Tạ Thiên Hạo(nam9)
📳:Gấp đôi số tiền ban đầu,được chứ?
Nhật Đoàn
📳Đại ca muốn gì cũng được hết!
Nhật Đoàn
/Gửi địa chỉ+ số phóng cho Thiên Hạo/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Lái xe đến địa chỉ được gửi/.
Comments