[Jujutsu Kaisen][AllGojo] Son Phấn Khó Lau.
Hồi 3: Lời ước hẹn nơi dâm tà.
Cảnh báo: Ooc, lệch nguyên tác, cổ trang truyện...
Thụ: Y.
Công: Hắn, gã, lão, chàng...
Chương này khá ngắn mong các hạ thông cảm.
Ngũ Điều Ngộ
Nô gia biết thân biết phận... Không dám trèo cao với công tử...
Ngũ Điều Ngộ
Ngài là người đầu tiên... Không chạm vào ta...
Một đêm lại trôi qua, đúng như Ngũ Điều Ngộ nghĩ ngày nam nhân này cũng lại bỏ Ngộ lại sau đêm say.
Nhưng lạ thay, nước mắt không còn rơi, cơn đau thắt cũng chẳng hiện hữu... Trong một khắc, có lẽ y đã tin tưởng ngài công tử lạ mặt ấy... rồi lại thôi... y không phải không tin, mà y sợ, sợ sẽ lại bị lừa dối, sợ rằng trái tim héo mòn sẽ mang thêm một vết rạng nứt...
Sự mâu thuẫn giữa chính ta với ta, rõ ràng Ngộ muốn tin, muốn dang tay bắt lấy cái tia sáng đang le lói trong chính Ngộ, nhưng rồi chần chừ, lại cứ chần chừ như sợ những lời ong bướm kia chỉ là sự lừa dối...
Tú bà
Ồ Ngộ đó à con, tắm rửa đi sắp có khách nữa rồi.
Ngũ Điều Ngộ
V- vâng... con đi ngay đây bà.
Kể từ ngày bị bán vào kỹ viện, có lẽ tú bà là người thân thiết nhất của Ngộ trong những năm tháng đơn độc, một phần vì bà thương con cháu, một phần là vì... Ngộ kiếm được rất nhiều khách quan cho quán...
Ngộ đẹp, Ngộ biết điều đó, vì thế mà Ngộ lại càng thêm chán ghét gương mặt này... Gương mặt khiến người ngoài chỉ dừng lại ở cái vỏ bọc bên ngoài, quên mất rằng y cũng là một con người mà đối y tựa một thân thể rối không hơn không kém.
Vẻ đẹp ấy, nó không còn là chính Ngộ nữa, nó là lưỡi dao mà Ngộ tự cứa vào chính mình...
Rồi bất ngờ vị công tử nọ lại xuất hiện, gương mặt quen thuộc khiến Ngộ bỗng chốc nghĩ về những lời mà mình vô tình nói ra khi yếu đuối...
Hạ Du Kiệt
Ta muốn người này.
Bàn tay to lớn chỉ vào phía y.
Y khẽ giật mình như vừa bị bắt trộm không lâu, ánh mắt lẫn tránh bóng hình ấy tựa hồ mong rằng ánh mắt ấy là đang dành cho một người khác-không phải ta.
Nhưng hiện tại bước chân không nhanh không chậm ấy lại đang hướng về Ngộ một cách thật rõ ràng, sự lẩn tránh không mấy khéo léo kia của Ngộ khiến không ít tì nữ cùng kỹ nữ lấy làm lạ. Bởi lẽ Ngộ là người khá trầm lặng, chẳng bao giờ thể hiện thứ cảm xúc gì với người ngoài, huống hồ...
Y khẽ cất gọi, giọng nói run run như gió thoảng qua tai.
Hạ Du Kiệt
Mới có vài ngày không gặp mà nàng đã quên ta rồi sao?
Vị công tử kia im lặng đã lâu cuối cùng cũng lên tiếng, trong chất giọng trách móc lại ẩn ý sự trêu ghẹo...
Comments