[Jujutsu Kaisen][AllGojo] Son Phấn Khó Lau.

[Jujutsu Kaisen][AllGojo] Son Phấn Khó Lau.

Hồi 1: Kiếp hồng nhan.

Cảnh báo: Ooc, lệch nguyên tác, cổ trang truyện...
Thụ: Y. Công: Hắn, gã, lão, chàng...
•---•
Canh ba giờ Tuất, bóng hình nhỏ nhắn lấp ló sau tấm lụa mỏng, lạc bước buẩn thẩn vào chốn lầu xanh. Phố đèn đỏ tuy nhộn nhịp, rực rõ lại chẳng để xua đi lại lạnh cóng len lõi trong tâm.
"Ngũ Điều Ngộ, một kỹ nữ có tiếng của phố đèn đỏ"
Xuất thân trong một gia đình sa cơ lỡ vận, bị bán vào lầu xanh từ nhỏ. Nhan sắc tuyệt thế, cử chỉ thanh cao tiên tử, nhanh chóng trở thành "hoa khôi" của lầu...
Lần đầu y đến nơi phồn hoa đây, y chẳng biết dục vọng là gì, cũng chẳng biết vì sao mình lại ở đây. Chỉ rõ rằng chỉ cần y còn ở lại, phụ thân và mẫu thân sẽ không cần trốn chạy vào mỗi đêm, mẫu thân sẽ không gào khóc trong căn nhà xiêu vẹo, phụ thân cũng sẽ không bị đánh đến cả cơ thể tím tái.
Y không hiểu bán thân là gì, chỉ biết bản thân được dạy phải mỉm cười, phải biết rót rượu cúi đầu, phải phục vụ thật ngoan ngoãn. Y ngoan, không phải vì y muốn, mà vì... "nếu phản kháng, mẹ sẽ đau..."
.
Y cố gắng lê lết cơ thể kiệt quệ này vào thùng gỗ, tiếng cười rộn rã bên tai, xúc giác nóng bức truyền vào da thịt khiến y không khỏi nhíu mày. Cơ thể vô thức cuộn tròn trong dòng nước dần lạnh đi, hắn nhắm nghiền mắt, cầu khấn thần linh đây chỉ là một giấc mơ dài...
Ngũ Điều Ngộ
Ngũ Điều Ngộ
*Rốt cục... Ta đã sai ở đâu...?*
Ánh mắt vô hồn khẽ nhìn vào thân thể trắng ngần của y, nơi những vết cắn còn vương m*u, nơi vết bầm còn chưa lành lặn. Da thịt trần trụi lộ rõ trước ánh trăng mờ nhạt, run rẩy trước cái tê buốt của đêm đông. Không một mảnh y phục che thân, không một hơi ấm vỗ về... Chỉ còn lại là tiếng gió rít qua khung cửa, như ru y vào trong giấc ch*t không tên.
Mắt mờ dần, tầm nhìn mờ nhạt như lớp sương bạc phủ kín đáy hồn. Thân thể rũ rượi như chiếc xác hoa rơi, một kiếp hồng nhan bạc phận. Đời người không thương, người đời chẳng tiếc.
Giày xé tâm y chẳng chút lưu tình, như thể y sinh ra là để gánh chịu đoạn kết bi ai...
.
Gió rít từng cơn như ai oán, khe khẽ luồn qua tấm phên mỏng, lướt làn da tím tái, để lại cái lạnh thấu xương tủy. Y không còn sức để run rẩy, thân thể đã lả đi bị một vòng tay to lớn đỡ lấy. Cái ấm áp mà y mơ thấy mỗi đêm giờ đã nằm ngay trước mắt y. Cổ họng y khô khốc, nước mắt cũng chẳng thể rơi.
Ánh sáng mờ mịt le lói khiến y chẳng nhìn rõ thân ảnh đằng ấy là ai, hoà trong hương gỗ ẩm và tàn tro. Y chẳng rõ đây là mơ hay thật, chỉ mong rằng nếu nó là mơ xin rằng y đừng tỉnh dậy...
_Hết_
Hot

Comments

_Hayrisu_

_Hayrisu_

đoán vội t/g chuyên N.văn

2025-04-19

0

No.?

No.?

tại sao nó là hay vẩy hả

2025-04-12

0

_Hayrisu_

_Hayrisu_

tuy lòng thành nhỏ nhoi như mong rằng tác hãy nhận vote này ạ

2025-04-19

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play