2

Ánh đèn mờ nhạt
Tiếng nhạc xập xình
Những cái la đầy hưng phấn
Những nụ cười hoang dại
Và mùi nước hoa của những cô nàng anh chàng
Nồng nặc và khó chịu
Yoo Jae Yi ngồi một góc trong quán bar, nhâm nhi một ly cocktail quen thuộc
Chậm rãi, thưởng thức vị ngon của nó, chẳng chút nao núng cứ ngồi im và quan sát
Nàng, đã gặp lại em
Một mối tình dang dỡ thuở thiếu thời
Và hôm nay, nàng đã gặp được em, không có sự tình cờ nào cả, tất cả đều là do nàng sắp đặt
Nàng đã theo em từ rất lâu khi em vừa bỏ đi rời xa nàng
Khi em vừa phát hiện mình mang thai
Và khi em đau đớn nằm trên bàn sinh
Rồi bây giờ là khi em trở về cùng đứa bé
Yoo Jae Yi khẽ cười
Nàng không nghĩ nàng đã theo em lâu như vậy
Một cô gái chỉ vô tình gặp nàng ở thời điểm cuồng nhiệt nhất, cứ ngỡ khi đó chỉ là nhất thời nhưng rồi khi em rời đi nàng mới ngỡ ngàng nhận ra em quan trọng hơn bất kì thứ gì trên đời
Nhưng sau tất cả, nàng có gì để níu giữ em?
Sau bao nhiêu tổn thương trong quá khứ nàng có gì để cầu xin em quay lại?
Không có gì cả
Nhưng rồi, ông trời lại tạo ra một bất ngờ mà ngay cả nàng cũng chẳng lường trước được. Woo Seulgi đã mang thai và đứa bé sẽ chẳng là của ai khác ngoài nàng cả
Trời ạ, chẳng ai biết lúc đó Yoo Jae Yi đã hạnh phúc đến thế nào đâu, nhìn tấm ảnh khám thai của em trong tay, nàng hưng phấn vô cùng
Nàng chỉ muốn ngay lập tức xuất hiện và ôm chặt lấy em vô lòng bày tỏ tất cả nỗi niềm mình đang che giấu
Nhưng không thể
Yoo Jae Yi chỉ dám lặng lẽ quan tâm em. Hàng tháng vào ngày 20 nàng sẽ gửi một số đồ dùng cần thiết đến cho em, từ thực phẩm đến đồ dành cho mẹ bầu và bé
Sau đó nàng sẽ lại lặng lẽ nắp vào một chỗ nào đó quan sát em
Khi đó em còn nghi ngại nhưng dần dần em đã chấp nhận
Ngày 8 tháng 6, bé Joo Yeong ra đời
và nàng là người đã đưa em đến bệnh viện, nhưng chắc có lẽ em không biết đâu nhi
Đứng bên ngoài phòng sinh, nàng lo lắng vô cùng khi nhìn thấy em đang phải vật vã với cơn đau
Tiếng em la lên vì đau đớn càng khiến nàng cuống cuồng sợ hãi
Hai tay bấu chặt vào cửa kính, căng thẳng đến tột độ
Mãi cho đến khi tiếng khóc của đứa bé vang lên, cũng là lúc nàng vỡ òa trong nước mắt. Những giọt nước mắt hạnh phúc rơi trên mặt nàng, đứa bé đó đã ra đời, con gái của nàng và em đã ra đời
Nàng, đã biết mình yêu em, yêu nhiều hơn tất cả
...
/Cạch/
Woo Seulgi
Woo Seulgi
Cục cưng à đi tắm thôi nào, rồi mẹ con mình đi ăn nhá
Woo Seulgi mỉm cười bế Yeong lên, bé ngoan lắm, hai tay câu cổ em xin xỏ
Woo Joo Yeong
Woo Joo Yeong
Tắm xong mình ăn gà rán nha mẹ
Woo Seulgi
Woo Seulgi
Không được rồi, trời tối rồi sẽ khó tiêu lắm
Woo Joo Yeong
Woo Joo Yeong
Nhưng mà, nhưng mà em muốn ạ
Bé giương đôi mắt tròn xoe nhìn em.
Ôi mẹ ơi, làm sao em chịu nổi đây
Cục cưng của em đáng yêu quá đi mất
Woo Seulgi
Woo Seulgi
Chậc, cục cưng nhìn mẹ như vậy làm sao mẹ chịu nổi
Woo Joo Yeong
Woo Joo Yeong
Ạ?
Woo Seulgi
Woo Seulgi
Nhưng mà mình đi ăn phở nhé, còn gà rán thì không
Woo Seulgi bẹo má Yeong và mỉm cười
Bé Yeong hậm hức không đồng ý nhưng làm gì được bây giờ, chỉ có thể xuôi theo người mẹ thân yêu thôi không thì có khi bé bị mẹ quăng ra khỏi nhà luôn mất
Bé sợ nhắm á
...
.
.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play