[Đam- Giả Tưởng ] Hội Chứng Trái Tim Thứ 2
chap3. Còn sống là tốt
tg : chào mọi người (☆▽☆)
Lâm An
( tựa lưng vào giường)
Bên ngoài cửa, tiếng bước chân lạch bạch vang lên
Trịnh Duy( cùng khoa)
( đẩy cửa)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Ayo, nghe nói trưởng khoa Lâm ngã ngựa ngay sau buổi họp bom tấn?
Lâm An
Có phải họp đâu. Thảo luận khoa học thôi.
Trịnh Duy( cùng khoa)
( đặt đồ lên bàn)
Trịnh Duy( cùng khoa)
( ngồi xuống)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Thảo luận khoa học mà làm anh bất tỉnh nhân sự, ác dữ.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Người bình thường stress làm đau đầu,
Trịnh Duy( cùng khoa)
Bác sĩ Lâm stress chơi luôn kiểu tim ngừng đập một nhịp.
Trịnh Duy( cùng khoa)
( nhún vai)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Ờ , còn sống
Trịnh Duy( cùng khoa)
Còn chưa kích hoạt trái tim phụ thì chưa đi được đâu.
Lâm An
Mấy cậu chỉ chờ tôi gặp chuyện để khịa thôi.
Trịnh Duy( cùng khoa)
<- giả bộ đau lòng
Trịnh Duy( cùng khoa)
Nói gì kỳ vậy.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Tôi thương anh tận đáy lòng luôn đó. Nên mới mua cháo gà á, tự tay lựa.
Lâm An
Có lừa độc gì trong đó không?
Trịnh Duy( cùng khoa)
( trễ môi)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Coi thường nhau quá.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Mà không ăn thì thôi, tôi ăn thay.
Trịnh Duy( cùng khoa)
( chống cằm)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Thiệt ra tụi tôi lo lắm á.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Anh gục xuống trước mặt mười mấy người.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Hân tái mặt, tôi cũng muốn xách anh chạy luôn.
Trịnh Duy( cùng khoa)
( cười)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Cái gì vậy
Trịnh Duy( cùng khoa)
Sống sót là tốt rồi.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Mà lần sau nhớ chọn chỗ ngã đẹp đẹp xíu.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Đừng ngay giữa sân khấu, mất hình tượng quá.
Trịnh Duy( cùng khoa)
( vỗ vai)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Thôi, anh lo dưỡng sức đi.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Trái tim phụ của anh chưa gặp định mệnh, anh chưa được ngất thêm đâu.
Ánh mắt anh xa xăm, như đang nghĩ về một điều gì đó rất xa.
Trịnh Duy( cùng khoa)
( nhìn anh)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Ể, đừng nói với tôi... anh cũng bắt đầu tin mấy chuyện trời ban số mệnh rồi nha?
Lâm An
Nhưng nếu có, chắc tôi không chối đâu.
Trịnh Duy( cùng khoa)
( cười )
Bên ngoài, trời đêm dịu dàng phủ xuống
Từng ngọn đèn bệnh viện lấp lánh như những vì sao nhỏ
Comments