người tình trong bóng tối

Tối đó, Duy không ăn gì. Cậu thu dọn bàn ăn, cất từng hộp cơm vào tủ lạnh rồi lên phòng. Giường đôi thật rộng, nhưng Quang Anh vẫn nằm ở ghế sofa. Duy đứng nhìn anh trong bóng tối một lúc rất lâu, rồi lặng lẽ nói:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỉ cần được ở bên anh thôi..em đã thấy đủ rồi// chui vào chăn ,quay lưng lại phía anh nước mắt thấm ướt gối//
Sáng hôm sau, Duy vẫn dậy sớm như thường lệ. Nhưng khi cậu bước xuống bếp, đã thấy trên bàn có vài tờ tài liệu cùng một ly cà phê còn đang bốc khói. Quang Anh ngồi ở sofa, mắt dán vào màn hình laptop. Anh không nhìn cậu, chỉ lạnh lùng nói:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tối nay tôi không về ăn cơm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// cắn môi // dạ… em biết rồi
Cậu không dám hỏi lý do. Nhưng trong lòng… lại có một nỗi bất an len lỏi. Tối đó, Duy ăn cơm một mình. Trên bàn ăn chỉ có một đôi đũa, một cái bát. Căn phòng tối om, chỉ có tiếng đồng hồ tích tắc. Cậu bật TV lên cho đỡ trống trải nhưng chẳng còn tâm trí nào xem. Gần 11 giờ đêm, cổng mới mở. Duy chạy ra mở cửa thì khựng lại. Trước mắt cậu là Quang Anh… và Khánh Khánh cười một cách đầy khiêu khích khi thấy Duy:
Dương Bảo Khánh
Dương Bảo Khánh
Vẫn còn thức sao? Mong chồng về à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// lúng túng // em chỉ… sợ anh về muộn ,trời lạnh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// liếc cậu, mặt không cảm xúc// tôi đã bảo rồi. Đừng làm những chuyện vô ích
Dương Bảo Khánh
Dương Bảo Khánh
// khoác tay anh, giọng ngọt ngào// anh mệt chưa? Vào phòng em xoa bóp cho
Câu nói đó như một nhát dao đâm vào tim Duy. Cậu đứng lặng, đôi tay buông thõng. Quang Anh không đẩy Khánh ra, cũng không nói gì. Cứ thế cùng nhau bước lên phòng khách dành cho khách – nhưng cả hai đều biết, họ sẽ ngủ cùng nhau đêm nay. Một giờ sáng, Duy vẫn ngồi dưới phòng khách, tay cầm ly trà đã nguội. Tiếng cười khúc khích từ phòng trên vọng xuống. Tiếng kéo cửa, tiếng giường cọt kẹt nhẹ. Mỗi âm thanh đều như cứa vào da thịt cậu. Cậu cắn môi đến bật máu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đang ở cùng người khác… ngay trên căn nhà này, nơi em chờ anh về mỗi ngày…
Sáng hôm sau, Khánh rời đi rất sớm. Duy ra mở cửa thì thấy cổ áo hắn còn có vết son mờ. Hắn nhìn Duy, nhếch mép:
Dương Bảo Khánh
Dương Bảo Khánh
Đừng hy vọng. Anh ấy chưa từng muốn ở bên cậu. Người được anh ấy hôn, ôm, là tôi
Dương Bảo Khánh
Dương Bảo Khánh
// quay đi // dừng giành đồ với tôi. Cậu chẳng là gì cả
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// chôn chân tại chỗ// em.. chỉ muốn được ở bên anh ấy thôi
Hot

Comments

H.ju🍃

H.ju🍃

giường rộng đk? v cho em nằm vớiii /nhảy lên giường/

2025-04-19

9

Aiu của bé Níc Ky Níc Ko

Aiu của bé Níc Ky Níc Ko

vậy m xem q.anh là đồ à con khốn

2025-04-26

1

KẾT SE LÀ HẸN T/G Ở PHÚC LONG😇

KẾT SE LÀ HẸN T/G Ở PHÚC LONG😇

T đọc thành ly trà đá đã nguội

2025-04-25

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play