[ RhyCap] Hẹn Em Ở Ngày Thứ 8..
lễ cưới vì nghĩa vụ?
Tác giả
Bộ này chắc cỡ 20 chap là end rồi
Tác giả
Tại vì còn hai bộ nữa mà lười ra chap quá=>
Tác giả
Bộ này buồn lắm nheee
Tiếng mưa rơi rả rích trên mái kính của sảnh lớn khiến không khí trong lễ cưới thêm phần lạnh lẽo. Duy ngồi trước gương, chỉnh lại cà vạt mà tay không ngừng run. Bộ vest trắng được may riêng cho cậu ôm lấy dáng người gầy gò. Đôi mắt trong gương đỏ hoe, nhưng cậu không cho phép bản thân khóc. Không phải hôm nay.
Vì hôm nay là ngày cậu cưới... người cậu yêu.
Quang Anh.
Cái tên ấy là cả bầu trời của Duy suốt ba năm qua. Là người đàn ông khiến trái tim cậu rung động chỉ với một ánh nhìn. Là người mà dù có lạnh lùng, dù có vô tâm đến đâu, Duy vẫn không ngừng hướng về.
Nhưng trớ trêu thay, cuộc hôn nhân này không bắt đầu từ tình yêu. Nó là kết quả của một thương vụ giữa hai gia tộc lớn – nhà Duy và nhà Quang Anh. Một bản hợp đồng hôn nhân được ký kết, và cậu, như một món hàng, bị đẩy vào cuộc đời anh.
Lúc bước vào lễ đường, Duy cố mỉm cười. Cậu thấy anh – người đàn ông cao lớn, bảnh bao trong bộ vest đen, đứng thẳng lưng bên cạnh người chủ hôn. Nhưng ánh mắt Quang Anh... không hề nhìn về phía cậu.
Nó vô cảm. Lạnh lẽo. Như thể cậu không tồn tại.
Tiếng nhạc vang lên. Duy bước từng bước chậm rãi trên thảm đỏ, tay cầm bó hoa trắng mà lòng như có ai bóp nghẹt. Quang Anh vẫn đứng đó, không mỉm cười, không chìa tay ra như bao chú rể khác.
Khi chủ hôn hỏi:
Đa nv nam
Cậu Quang Anh, cậu có đồng ý lấy Duy làm chồng hợp pháp, cùng nhau đi hết cuộc đời
Nguyễn Quang Anh
Tôi đồng ý, vì nghĩa vụ
Hoàng Đức Duy
Em cũng đồng ý, vì yêu // mỉm cười nhẹ như chưa từng đau//
Tiệc cưới kết thúc trong tiếng chúc tụng giả lả, những cái bắt tay nhạt nhẽo. Người ta uống rượu, cười nói, còn Duy... chỉ lặng lẽ nhìn Quang Anh ra về trước mà không hề ngoảnh lại.
Tối hôm đó, căn biệt thự rộng lớn chỉ còn lại hai người.
Quang Anh cởi bỏ áo khoác, treo lên móc, rồi bước thẳng lên phòng mà không nói lời nào. Duy đứng dưới nhà, tay vẫn cầm bó hoa đã úa màu vì mưa.
Cậu ngẩng lên, tự thì thầm với chính mình:
Hoàng Đức Duy
Chúng ta đã kết hôn rồi. Anh là chồng em rồi… Quang Anh ạ // cười khờ//
Không ai trả lời chỉ có tiếng mưa vẫn rơi ngoài cửa sổ
Comments
Nó là một tềnh yêu 😔💅
từ tíc tốc chạy qua nè tg
2025-04-14
14
𝕁𝕦𝕧𝕚𝕒🫧
thoi dẹp moẹ để em cưới luôn cũng được
2025-04-24
7
Qwen là cừuu🐑
má ơi hết hồn hà
2025-04-19
9