Honkai Impact 3rd: Nghịch Hồi Cứu Thế
Chương 1
Sóng gợn lăn trên mặt biển bao la càng lúc càng mãnh liệt hơn theo việc mặt trời lên cao. Đồng thời khung cảnh xung quanh cũng càng ngày một hiện ra rõ ràng hơn. Khu công viên xây dựng tại một góc trung tâm thành phố Tokyo giờ đã chìm dưới nước biển. Mấy trò chơi tại công viên bị rong biển bao trùm, trở thành nhà cho những đàn cá tung tăng bơi lượn.
Những dãy lá xanh tươi tốt mọc dọc theo bờ biển của di tích thành phố.
Mỗi một dãy nhà bỏ hoang nối tiếp nhau trong thành phố này tuy đã trải qua gió táp mưa sa suốt hàng trăm năm nhưng những bức tường bên ngoài lại không bị phong hóa hoàn toàn. Bởi vì bê tông tu bổ được tạo ra từ phản ứng hóa học đặc biệt sẽ hấp thụ thể hạt trong không khí và tiếp tục tiến hành tự mình chữa trị, chính vì vậy, dù con người có biến mất khỏi thành phố này thì quan cảnh của nó vẫn sẽ được giữ gìn tới mấy trăm năm.
Nơi đây rõ ràng đã không tồn tại bất kỳ cảm giác gì về cuộc sống, cũng chỉ có những công trình kiến trúc mà loài người để lại là vẫn còn giữ lấy hình dáng trong quá khứ của chúng.
Đứng nhìn quang cảnh điêu tàn thổn thức này, người thanh niên tóc đen thở hắt ra một hơi thật dài, thất vọng và buồn bã.
Kugai Ayato
Đánh đổi tất cả, chỉ để mang tới tương lai điêu tàn thế này sao?
Cậu, Kugai Ayato lắc đầu, thổn thức thì thầm.
Dù rất muốn tin rằng cảnh tượng trước mắt chỉ là sai sót mà không phải thực tế, tuy nhiên Ayato biết rõ, đây không phải giả.
Vì để chứng minh suy đoán của mình là sai lầm, Ayato đã băng qua hết thế giới này đến thế giới khác, hết tương lai này đến tương lai khác, nhưng bất cứ đâu cũng chỉ có một viễn cảnh tương lai điêu tàn thế này.
Tương lai mà cậu và đồng đội đã đánh đổi tất cả để đạt được.
Chiến tranh chống lại Honkai đã kết thúc, những bong bóng thế giới và các nhánh cây đã tránh khỏi nanh vuốt của Honkai
Nhưng cái giá phải trả là quá đắt.
Đồng đội của Kugai Ayato hết người này đến người khác ngã xuống trong cuộc chiến quá mức thảm liệt đó. Đến giờ phút này, chỉ còn lại mình cậu ở đây.
Tín ngưỡng không còn, chư thần tan biến, chân lý vũ trụ cũng chìm vào giấc ngủ không bao giờ có hồi kết.
Nhưng kể cả có bỏ ra cái giá lớn tới vậy, thì kết quả mà cậu nhận được lại chỉ khiến Ayato phát ra từng tiếng thở dài ngao ngán.
Trận chiến đó đã khiến cho năng lượng honkai bùng phát ra toàn bộ vũ trụ, tuy là nó không dẫn đến kết cục trực tiếp diệt vong nhưng điều đó cũng không còn xa nữa.
Năng lượng Honkai phát tán khắp vũ trụ đã trực tiếp mở ra chiếc lò Địa Ngục, tai ách hiện ra như cuồng phong, như biển gầm, như giông tố, nhe nanh vuốt đe dọa vạn vật trên đời, ngay cả ý nghĩa tồn tại của ngoại giới cũng rơi vào tình trạng vặn vẹo. Nhân loại lẽ ra đã diệt vong hoàn toàn, không một ngoại lệ, nhưng dựa vào một chút can đảm và phép màu, cuối cùng cũng kéo dài hơi tàn lay lắt.
Đây là quang cảnh chung mà Ayato đã nhìn thấy thông qua việc dùng tinh thần thể du hành khắp các nhanh cây và vô số bong bóng ở tương lai.
Nơi mà cậu đang đứng đây chính là tương lai 300 năm sau của mảnh đất quê nhà, nơi Ayato đã sinh sống suốt 17 năm trước khi cậu rời bỏ nó để bước trên con đường Cứu Thế. Cũng chính là điểm cuối trong cuộc hành trình nhìn ngắm tương lai mình đã mở ra của cậu.
Hành tinh xanh xinh đẹp mang tên trái đất ấy, giờ chỉ còn là một ngôi sao hoang tàn.
Một kết quả mà cậu cho rằng không đáng để bù đắp cho cái giá mà cậu và mọi người phải trả.
Kugai Ayato
Không thể như vậy được!
Kugai Ayato
Như thế này thì cố gắng của mọi người chẳng phải đã phí hoài hết sao?
Kugai Ayato
Điều này không thể chấp nhận được
Nếu tương lai Ayato nhìn thấy là những vùng đất trù phú nơi mọi người sinh hoạt vui sướng và ấm no. Thì dù có buồn bã nhưng Ayato vẫn sẽ cười xòa chấp nhận, bởi sự hy sinh của đồng đội cậu đã được đền đáp.
Nhưng kết quả thế này thì có ý nghĩa gì kia chứ?
Đôi mắt đen với đồng tử đen kịt điểm xuyết một vầng đỏ không cân xứng ánh lên vẻ quyết tâm
Cậu phải thay đổi chuyện này.
Phải thay đổi kết cục thảm hại này.
Là Thần Linh của Thần Cách Cứu Thế, Ayato hoàn toàn nằm ngoài trục thời gian nên việc gửi bản thân về quá khứ là hoàn toàn khả thi
Cũng chính là năng lực Ayato đã sử dụng để đi du hành tương lai sau đại chiến.
Nhưng thời gian là đường một chiều, đi tới thì dễ, nhưng muốn quay ngược lại rất khó, Ayato chưa từng thử bao giờ, kể cả khả năng gia tốc bức phá tới tương lai cũng chỉ mới được cậu thử nghiệm thành công gần đây thôi.
Khả năng thành công thấp như vậy Ayato tuyệt sẽ không làm, cho dù bây giờ cậu có là Thần Linh đi nữa, nhưng việc này cậu cũng đã nghĩ đến trước
Từ trong người cậu bay ra một con ve sầu, toàn thân nó có màu nâu vàng, mặt ngoài có đường vân của gỗ, hai cánh to trong suốt màu xanh như hai mảnh lá cây khép lại.
Cổ trùng có thể nghịch chuyển thời gian - Xuân Thu Thiền.
Đây là vật mà cậu đã có được sau khi đặt chân đến Cổ Giới, với nó cậu có thể đem ý chí của bản thân trở về quá khứ
Ayato không biết để lội ngược dòng về quá khứ khó khăn cỡ nào, nhưng cậu không còn lựa chọn nào khác. Thay vì cô độc một mình hoặc chết đi trong vô nghĩa, thì thà rằng đánh cược một lần.
Được ăn cả, ngã về không.
Ayato đưa thần niệm thôi động Xuân Thu Thiền, cơ bắt đầu phát sáng cho đến khi ánh sáng bùng phát ở mức cực đại
Kugai Ayato hóa thành một viên sao băng vàng rực lao đi trực tiếp dùng thân thể đâm thẳng vào trục thời gian
Tốc độ tối thượng đó khiến bức tường thời không bị bóp méo, những cảnh tượng quá khứ từng trải như một cuốn phim tua nhanh chạy qua ngay bên người cậu.
Mặc kệ áp lực khủng khiếp đè lên cơ thể do phá vỡ quy luật vốn có của thời không, mặc kệ việc từng tế bào trong cơ thể đang gào lên vì hành vi vượt ngưỡng giới hạn, mặc kệ thần kinh căng cứng như dây đàn vì quá tải, Ayato vẫn đâm đầu lao tới bằng tất cả sức mạnh và lí trí.
Bên trong trục thời gian, một con cổ trùng xinh xắn toàn thân bao phủ một chùm sáng màu xanh biếc bỗng nhiên xuất hiện, đâm thẳng vào dòng chảy của thời gian
Con cổ trùng này, phần bụng màu nâu nhạt, mặt ngoài có hoa văn hình vòng gỗ, toát ra vẻ tang thương.
Hai cánh phần lưng nó rất rộng, hơi mờ, giống như hai chiếc lá cây màu xanh nhạt chắp vào nhau.
Cổ trùng nho nhỏ, hoàn toàn không chút thu hút bên trong dòng chảy thời gian, bé đến nổi cả một con kiến cũng không bằng.
Sau khi con cổ trùng rơi vào dòng chảy, biểu hiện kiên định, một đường đi ngược dòng trở về quá khứ.
Comments
Huy Pham
phương nguyen said : ở cổ của t mà sao lại ở tay m
2025-07-11
0