Vợ Ngốc Bị Ép Gả Của Đỗ Tổng (Doogem)
II
Huỳnh Hoàng Hùng (em)(O)
Không…không thể nào…
Em lắp bắp, bàn tay run rẩy chạm vào gáy mình
Tay dính mồ hôi. Nhưng rõ ràng — một lượng pheromone đặc sệt, thơm ngọt như sữa tươi đang từ từ lan tỏa ra không khí
Em chính là đang phát tình
Huỳnh Hoàng Hùng (em)(O)
Không được…không được gọi ai…không thể để người khác thấy mình như vậy…
Em vội lết người vào giữa giường, kéo chăn trùm kín người. Em cắn răng cố gắng chịu đựng
Nhưng pheromone vẫn không ngừng tỏa ra, ngọt đến đau đầu. Gò má hồng ửng, môi mím chặt
Bình thường, một Omega phát tình luôn có Alpha bên cạnh để giúp hạ cơn sốc pheromone
Chồng em – Đỗ Hải Đăng – đang họp. Và từ sau ngày cưới đến nay, hắn vẫn luôn giữ khoảng cách lạnh lùng với em.
Huỳnh Hoàng Hùng (em)(O)
Không ai…sẽ đến cả...*thì thầm, mắt đỏ hoe*
Tại công ty Đỗ Thị – cùng lúc đó
Trong phòng họp tầng 58, Đỗ Hải Đăng đang ngồi đầu bàn, mắt dán vào bản kế hoạch quý, gương mặt lạnh tanh như tảng băng
Chợt chuông báo từ điện thoại thông minh vang lên.Trợ lý riêng lao vào, mặt tái mét
Trợ lý
Chủ tịch.Hệ thống nhà thông minh vừa gửi cảnh báo khẩn cấp.Pheromone của phu nhân đang phát tán ở mức cao.Có thể là—*nói nhỏ*
Chưa kịp nói hết câu, Hải Đăng đã bật dậy, vứt bút, gương mặt thay đổi rõ rệt
Không một lời giải thích.Hắn xé toạc không gian bằng tốc độ nhanh nhất có thể
Mùi pheromone ngọt như sữa vẫn dày đặc trong không khí. Em Omega bé nhỏ nằm cuộn tròn giữa giường, cơ thể co giật nhẹ
Nhiệt độ lên cao, hơi thở đứt quãng. Mắt em hoe đỏ, lệ ứa ra nhưng không khóc thành tiếng
Trong cơn mê, em mơ hồ gọi
Huỳnh Hoàng Hùng (em)(O)
Chồng…ơi…Em…sợ…
Ngay lúc đó, cánh cửa bật mở.
Đỗ Hải Đăng (hắn)(A bậc S)
HÙNG
Hải Đăng xông vào phòng như lốc xoáy, gần như mất khống chế.Chỉ trong một giây, hắn đã đến bên giường, xốc chăn lên
Cảnh tượng trước mắt khiến tim hắn thắt lại
Em nằm đó – đỏ hồng, ướt đẫm, gương mặt nhăn nhó đầy đau đớn
Mùi pheromone của em thơm đến mức khiến Alpha bình thường phải phát cuồng…nhưng Hải Đăng chỉ thấy đau lòng
Đỗ Hải Đăng (hắn)(A bậc S)
Em phát tình lần đầu…mà lại cô đơn như vậy sao…*khàn giọng*
Em chưa trả lời, chỉ chớp mắt, môi run run như muốn nói điều gì đó, nhưng không đủ sức
Hải Đăng nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể đang run rẩy ấy, kéo em vào lòng
Đỗ Hải Đăng (hắn)(A bậc S)
Là tôi sai.Tôi đến trễ rồi
Đỗ Hải Đăng (hắn)(A bậc S)
Tôi không để chuyện này xảy ra lần nữa đâu…
Pheromone tỏa ra từ hắn, phủ lên em như một chiếc chăn vô hình.Đó là pheromone áp chế – giúp ổn định cơn sốc phermone, xoa dịu nỗi đau trong cơn phát tình.
Em run rẩy vài giây rồi…từ từ dịu lại
Em ngả đầu vào vai hắn, nấc khẽ
Huỳnh Hoàng Hùng (em)(O)
Chồng ơi…đừng ghét em nữa…
Trái tim hắn trong giây phút ấy…vỡ tan
Cơn phát tình qua đi, em ngủ thiếp trong vòng tay hắn.Lồng ngực phập phồng, nét mặt đã an tĩnh hơn
Hải Đăng ngồi im, một tay vòng qua eo em, tay còn lại vuốt tóc mềm như bông
Ánh mắt hắn không còn lạnh lẽo như mọi khi
Đỗ Hải Đăng (hắn)(A bậc S)
Không ai từng nói với em rằng phát tình là chuyện bình thường…đáng được yêu thương sao?
Hắn nhẹ nhàng cúi xuống, chạm môi lên má em
Đỗ Hải Đăng (hắn)(A bậc S)
Từ nay…để tôi dạy em yêu bản thân trước. Rồi sau đó, em hãy học cách yêu tôi
Ánh sáng ban mai len lỏi qua rèm cửa. Trong phòng ngủ rộng lớn, người nằm trên giường bắt đầu cựa mình. Em dụi mắt, khẽ rên khẽ như chú mèo con
Huỳnh Hoàng Hùng (em)(O)
Ưm…sao mình…đau đầu quá…
Em lồm cồm ngồi dậy, kéo chăn lên cao. Và đúng lúc đó — em phát hiện mình đang mặc…áo của ai đó
Áo sơ mi trắng, dài phủ gần tới đầu gối, có mùi bạc hà dịu nhẹ… là của Hải Đăng
Huỳnh Hoàng Hùng (em)(O)
Á á á
Em hét lên, mặt đỏ bừng như tôm luộc, hoảng loạn lăn lộn trên giường
Huỳnh Hoàng Hùng (em)(O)
Mình…mình đã…làm gì rồi sao?
Em nhớ mang máng có ai đó ôm mình, ai đó xoa đầu, ai đó…hôn má
Huỳnh Hoàng Hùng (em)(O)
Không thể nào…chẳng lẽ mình phát tình…trước mặt chồng?
Bộ não ngốc ngốc của em như bốc khói, miệng lẩm bẩm
Huỳnh Hoàng Hùng (em)(O)
Thế này thì mất mặt quá…chắc ảnh nghĩ mình là đồ dễ dãi mất rồi…
Hải Đăng ngồi ung dung trên sofa, tay cầm laptop nhưng mắt thì chẳng nhìn nổi một dòng văn bản nào
Trong đầu hắn cứ quanh quẩn hình ảnh em đỏ mặt, thút thít gọi hắn giữa cơn phát tình đêm qua
Tự dưng hắn thấy ghét mấy thằng Alpha trên đời
Đỗ Hải Đăng (hắn)(A bậc S)
Chỉ cần ngửi được pheromone của em thôi…là có thể phát điên vì em ấy. Mùi của em ngọt quá, mềm quá…dễ bị tổn thương đến mức khiến người ta muốn bảo vệ suốt đời
Và hắn — không muốn để ai khác ngửi thấy mùi đó, ngoài mình
Huỳnh Hoàng Hùng (em)(O)
Em…em xin lỗi vì tối qua làm phiền chồng…
Giọng nhỏ nhẹ vang lên phía sau.Hải Đăng ngẩng đầu, thấy em đang đứng ở góc bàn, tay cầm ly sữa, mặt đỏ như trái cà chua
Huỳnh Hoàng Hùng (em)(O)
Em không cố tình phát tình đâu. Tại em chưa từng trải qua nên em không biết…
Hải Đăng nhìn em chằm chằm vài giây
Đỗ Hải Đăng (hắn)(A bậc S)
Thế nên em mới ráng chịu một mình, suýt sốc pheromone?*giọng có phần đáng sợ*
Huỳnh Hoàng Hùng (em)(O)
Tại em không nghĩ…chồng sẽ quan tâm…
Hải Đăng siết nhẹ tay.Trái tim lỡ mất một nhịp
Đỗ Hải Đăng (hắn)(A bậc S)
Từ nay, nếu phát tình, em gọi tôi.Dù là ba giờ sáng hay đang họp cũng phải gọi. Nghe không?
Comments
Siêu mê 🦈🐻
Uchuchu cục cưng huuhu 😭😭😭😭
2025-06-14
1
sheyhaqw._
huhu tìm dc fic này hay quó
2025-05-24
0
ga giường ẩm ướt của otp
hay quá bà nội ơi😭🫰🏻
2025-04-13
0