Mic On, Heart Still On [ Alldomic ]
04. Đại lộ mặt trời [ Rhy × Domic ]
Mần Rii 😼💨
Tôi viết chap hơi lâu. Xin lỗii
Mần Rii 😼💨
Nào rảnh viết nhiều tí. Tại mỗi chap 1 câu chuyện nên bị bí =))
----------------------------------------
Có những người không bao giờ biến mất, chỉ là họ đang sống trong một phiên bản mùa hè khác… nơi ta vẫn luôn hướng về.
Tiếng khán giả hò reo, tiếng máy ảnh ùa đến như cơn bão. Dương nhận giải thưởng bài hát của năm " Đại lộ mặt trời "
Giữa đám đông ấy, ánh mắt em tìm lại góc tối. Nơi từng có Quang Anh.
Trần Đăng Dương
Cảm ơn mọi người, đây là bài hát mình dành tâm huyết rất nhiều.
Trần Đăng Dương
Và nếu mày ở đây, tao muốn nói khi diễn bài này tao rất nhớ mày !!
Phát biểu vài câu, khẽ nhắm mắt, mọi thứ cuốn em về mùa hạ đầy nắng
Ngày đó, hai người chỉ là thằng nhóc vác loa kéo, ôm đàn chạy qua con đường đầy nắng
Không ai cổ vũ, chỉ có tiếng tim đập loạn. Chỉ có hai thằng ng.u cười như điên giữa trời trưa
Trần Đăng Dương
Mày khùng lắm, nghĩ sao 1 câu mà lên tone 3 lầnn
Nguyễn Quang Anh
Ủa. Tại mày đánh sai tone màa
Cả hai bật cười to dưới tán lá me.
Ngày đó, ai cũng nghĩ chúng nó điê n rồ.
Nhưng chúng nó lấy đấy làm Hoài Niệm.
Trần Đăng Dương
À, bài đó mày viết cho ai hát
Nguyễn Quang Anh
Bài nào ?
Trần Đăng Dương
Bài mà mày hay kể với tao đấy. Mày muốn phát hành mà
Nguyễn Quang Anh
Cho mày. Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Gì, mày sẽ hối hận đó.
Nguyễn Quang Anh
Không hối hận.
Không hối hận. Vì Anh biết mình sắp rời xa nơi đây, sẽ không còn mơ mộng với âm nhạc.
Năm đó, Anh cười toe, giơ tay về phía bầu trời. Nụ cười ấy là cả cuộc đời của em.
Còn Dương, chỉ biết cúi đầu. Em lùi một bước.
Một bước, nhưng là cả thanh xuân
Nguyễn Quang Anh
Ê, nếu mai tao không ở đây. Mày nhớ tao hông.
Trần Đăng Dương
Khùn g, nhớ chứ
Nguyễn Quang Anh
Vậy tốt rồi.
Trần Đăng Dương
Nhưng mày đừng đi.
Không giữ người ấy lại, chỉ vì em nghĩ tuổi 17 có gì chắc chắn đâu.
Phát biểu xong, Dương thức tỉnh khi nghe giọng hát ngày nào cất lên
" Anh đã đánh mất ánh dương vào một ngày đẹp tươi đến thế "
Thật trớ trêu khi người ta có thể đánh mất điều rực rỡ nhất đời mình vào chính ngày đẹp nhất.
'Ánh dương' không chỉ là nắng – nó là tình yêu, là hy vọng, là một người khiến trái tim ta ấm lại. Nhưng vào ngày tưởng như chẳng thể có lấy một nỗi buồn nào, Em lại mất Anh.
Và từ đó, mỗi ngày nắng lên, không còn là bình minh, mà là vết cứa sáng loà vào ký ức
Nguyễn Quang Anh
// ngồi cạnh //
Nguyễn Quang Anh
Sống ổn không ?
Trần Đăng Dương
Quang..Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao là RHYDER rồi
Em mím chặt môi, không giữ nỗi cảm xúc.
Thầm nghĩ sẽ không gặp lại đứa trẻ ấy, mà ai ngờ gặp phiên bản hoàn hảo hơn của nó
Trần Đăng Dương
Ngày đó mày rời đi sao không nói tao.
Nguyễn Quang Anh
Sợ mày đau. Giờ thấy mày sống với âm nhạc là tao vui rồi.
Dương siết nhẹ tay, khàn giọng cho rằng năm tháng sau đó mình ổn.
Trần Đăng Dương
Mày vẫn chọn ở với âm nhạc một lần nữa à
Nguyễn Quang Anh
Ừ, chính tao còn không biết sự xuất hiện của RHYDER mà.
Cả hai rơi vào khoảng lặng, không gian trong mờ tối.
Chỉ còn tiếng nhạc nền ngân vang xa xăm như một vệt ký ức.
Họ gặp lại, không còn là hai đứa nhóc cười ngô nghê, mà là hai bản thể trưởng thành.
Mỗi người giấu cho mình một ngăn cảm xúc chưa kịp mở.
Trần Đăng Dương
// quay người //
Nguyễn Quang Anh
Hồi đó, tao thích mày.
Trần Đăng Dương
Ra là.. mày cũng thích tao.
Trần Đăng Dương
Vậy chúng ta bỏ lỡ nhau thật rồi.
Nguyễn Quang Anh
Chúng mình chưa bao giờ sai về cảm xúc, chỉ là không ai nói.
Trần Đăng Dương
Đừng trách lỗi do 2 thằng không biết giữ lấy nhau.
Mần Rii 😼💨
Xong roi, đi thi đây 🤦♀️
--------------------------------------------
Comments
Bim
1 bông hoa cho phần thưởng trên event ở group trên fb nha 😪
2025-05-28
1
tahie ☆
Ua, 1 thg chưa ra chap mà lâu lâu vẫn có ng ghé ủng hộ nè :")). Hạnh phúcc
2025-06-11
0
tahie ☆
Flop nhưng kệ, tại tôi thư giãn mà 🧏♀️🧏♀️
2025-05-06
0