Chap 3. Chung lối về

Cô khẽ đỡ nàng vào nhà rồi nhẹ nhàng đặt nàng nằm xuống sofa, nàng vẫn say giấc như một cô công chúa ngủ trong rừng.
Trông nàng vẫn đang ngon giấc nên cô đã chuẩn bị đi tắm và nghỉ ngơi sau một ngày dài mệt mỏi.
Nhưng cô vừa quay lưng định bước đi thì
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Oẹee... Oẹee
Cô quay lại nhìn thì thấy nàng đang cúi người nôn hết ra sàn nhà.
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Ôi trời đất ơi
Cả ngày quằn quật vừa học vừa làm đã khiến cô rất mệt mỏi. Không ngờ hôm nay lại phải rước cái của nợ này về nhà.
Chẳng thể làm gì hơn, cô chỉ biết lụi hụi dọn dẹp bãi chiến trường của nàng rồi lấy một cái khăn ấm lau người cho nàng.
Xong mọi việc cô bế nàng lên giường mình rồi cẩn thận đắp chăn lại cho nàng.
Sau khi chắc chắn nàng đã ổn cô mới đi tắm.
Nhìn đồng hồ đã hơn 23h, cô thở dài mệt mỏi.
Sau khi tắm xong và ăn chút đồ ăn nhẹ để lót dạ cô lại soạn đống sách vở của mình và chiếc máy tính rồi ra phòng khách để làm tập, tránh phiền giấc ngủ của nàng.
Mắt cô vẫn dán vào màn hình máy tính, tiếng gõ bàn phím vẫn cọc cạch, tay kia không ngừng ghi chép.
Đồng hồ tíc tắc trôi cũng đã 1h khuya, cơ thể cô cũng đã mệt rã rời. Cô ngã lưng xuống sofa rồi thiếp đi.
______
Sáng sớm tinh mơ, nàng thức dậy với cơn đau đầu mơ màng không biết đây là đâu.
Nhà cô chỉ là một căn nhà nhỏ với một cái gác lửng, từ nơi nàng nằm có thể nhìn thấy cô ở phòng khách.
Nàng nhìn xung quanh rồi mơ hồ bước xuống cầu thang. Nàng không biết sao mình lại ở đây.
Nhìn thấy cô vẫn đang say giấc, nàng rón rén đi đến mở cửa nhà cô để đi về nhưng không có chìa khoá làm sao mở được.
Nàng lụi cụi tìm cách mở cửa, tiếng lạch cạch làm cô tỉnh giấc.
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Định về sớm vậy sao
Nàng lẩm bẩm trong miệng.
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Aisss mất mặt chết đi được
Nàng ngại ngùng quay lại nhìn cô thì thấy cô đã dậy từ bao giờ.
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
E-em chào chị
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Sao em lại ở đây vậy ạ
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Đêm hôm qua em say xỉn quên cả chìa khóa nhà ở đâu nên chị phải đưa em sang đây
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Chắc là đêm qua em phiền chị lắm đúng không
Nàng chỉ hỏi như vậy chứ thật sự nàng chẳng nhớ gì.
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Không phiền gì đâu
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Hôm qua em uống nhiều lắm sao
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
D-dạ, em không nhớ... Hì hì
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Em ổn chưa
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Em ổn ạ
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Em cảm ơn chị vì đã giúp em, nếu không em ngủ ngoài đường mất
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Không có gì đâu
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Em xin phép về trước ạ
Nói rồi nàng vội bước đi.
Cô ở trong nhà nói vọng ra tỏ vẻ trêu chọc nàng.
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Có tìm được chìa khóa nhà không đấy
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Em tìm thấy rồi mà, chị cứ ghẹo em
Cô phì cười nhìn theo bóng dáng nàng dần khuất đi mất.
Nàng trở về nhà mình chuẩn bị đến trường cho một ngày học tiếp theo.
______
Một ngày dài lại trôi qua.
Sau khi kết thúc buổi học nàng lại la cà quán xá cùng bạn bè mà không trở về nhà.
Lúc tiệc tàn cũng là lúc dòng người trên phố đã thưa dần. Nàng từ tốn rảo bước ra khỏi nhà hàng.
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Tạm biệt, về cẩn thận nhé
Irin Aurassaya
Irin Aurassaya
Mày cũng về cẩn thận
Noey Natnicha
Noey Natnicha
Tạm biệt
Nói lời tạm biệt với những người bạn xong nàng định bắt một chiếc taxi về nhà.
Nhưng ánh mắt nàng va phải một bóng dáng quen thuộc ở bên kia đường.
Đó chính là cô vừa bước ra khỏi một quán ăn nhỏ bên lề đường và chuẩn bị về nhà. Nhưng có lẽ cô đang gặp vấn đề bởi chiếc xe máy cà tàng của mình.
Nàng liền nhanh nhảu chạy sang với cô.
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Freen
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Becky? Sao em ở đây?
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
À em vừa đi ăn với bạn, vô tình gặp chị
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Xe chị bị sao vậy ạ
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Chị không biết, nó lại không khởi động được
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Giờ cũng đã khuya rồi, không có chỗ nào sửa xe nữa cả
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Vậy bây giờ phải làm sao ạ
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Dắt xe về thôi
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Em cũng về sớm đi, đừng la cà nữa
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Em muốn về cùng chị
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Em muốn đi bộ về cùng chị sao
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Vâng ạ
Cô nhìn khuôn mặt non nớt kèm thêm ánh mắt long lanh như đang trông đợi điều gì đó của nàng mà phì cười.
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Thôi được rồi, em lên xe ngồi đi
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Dạ không, em muốn đi bộ cùng chị
Giữa màn đêm 2 người phải đi bộ về nhà một quãng đường khá dài nhưng có lẽ không ai cảm thấy mệt.
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Sao giờ này chị vẫn chưa về nhà
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Chị đi làm thêm, kiếm thêm ít tiền đỡ đần tí học phí
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Chị giỏi quá, ngưỡng mộ thật
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Có gì đâu chứ
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Thế ba mẹ chị đâu ạ
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Ba mẹ chị ở quê, chị lên đây để học
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Vậy còn em
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Mấy ngày hôm nay chưa có dịp hỏi em
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Em là con lai nhỉ?
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Dạ vâng ạ, ba em là người Anh nhưng em lớn lên ở Thái
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Ra là vậy
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Bảo sao tiểu thư đây lại xinh đẹp thế này
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Chị lại khéo đùa
Cô nhìn nàng mà bất giác mỉm cười.
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Thôi về nhà nhanh thôi, trời đã khuya lắm rồi
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Dạa
Cả hai đi một đoạn đường nữa mới về đến nhà.
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Cuối cùng cũng về đến rồi
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Freen Sarocha Chankimha (cô)
Em ngủ ngon nhé
Becky Armstrong (nàng)
Becky Armstrong (nàng)
Dạ chị ngủ ngon ạ
Nàng chào tạm biệt cô rồi ai về nhà nấy.
Nàng có chút tiếc nuối vì muốn bên cạnh trò chuyện cùng cô lâu hơn.
Chỉ vừa gặp nhau vài ngày, không biết đã từ bao giờ nàng bị cuốn hút vào vẻ điềm tĩnh, hiền lành của cô.
Cô không như những người nàng từng gặp, trông cô dịu dàng mà lại bình yên đến lạ thường.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play