chap 2: Phản kháng?

Tác giả.. fanboy
Tác giả.. fanboy
Ui t thấy có người đọc rồi vui quá
Tác giả.. fanboy
Tác giả.. fanboy
❤️❤️
Tác giả.. fanboy
Tác giả.. fanboy
Yêu quá trời ơi .. 🙇🏻 thôi ko lòng vòng vô ln cho nóng nè
___🥀___
Hùng có rướn người dậy, cơn đau nhức âm ỉ vẫn còn chạy dọc người em.. đầu óc mơ màng như mới ch-ết đi sống lại
Mà cũng đúng.. Em vừa đc tái sinh mà..?..-
Lê Quang Hùng(mã 710)
Lê Quang Hùng(mã 710)
//Đứng dậy đi nhưng có gì đó dường như níu em lại.. Nó nặng lắm..//..?
Tiếng lộp cộp vang vọng lên từ hành lang.. Tiếp *bíp* khẽ vang, cánh cửa sắt được mở ngang ra cũng chính là ranh giới sống, chết mà em vẫn còn mắc kẹt
Lê Quang Hùng(mã 710)
Lê Quang Hùng(mã 710)
//lơ ngơ nhìn đến phía cửa .. Giật mình lùi lại// anh ..-??
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Sao? //giọng anh lạnh đến rùng mình... Rồi từ từ lại gần//
Lê Quang Hùng(mã 710)
Lê Quang Hùng(mã 710)
//hoảng mà lùi sát góc tường// khoan ..-? Tại sao..-? Và anh là ai??
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//cười nhạt// chỉ cần biết là người đã tái sinh thứ vô dụng này
Lê Quang Hùng(mã 710)
Lê Quang Hùng(mã 710)
..//em sững sờ nhìn..trong đầu dẫy lên ngàn câu hỏi//
Lúc trước.. Em cũng đã từng bị trói buộc, xiềng xích như một con rối đã mục nát
Em điên cuồng với hoảng loạn khi bị ép đi thử nghiệm hết lần này đến lần khác
Ai cũng chê, trách em chẳng làm được gì ngoài chuột bạch..
Cho đến khi em bất lực .. Tàn tạ .. tuyệt vọng tới mức mà nhắm nghiền mắt nuốt thứ axit trong ống nghiệm..
Em sợ đau lắm nhưng cái tuyệt vọng thúc đẩy trong lòng em khiến em không còn đường lui
.. Cứ ngỡ như mọi chuyện đã đc ngủ yên rồi cơ chứ..?
Nhưng khi em chế-t đi trong khoảng thời gian thì những con người tàn ác mất nhân tính đó lại chả có thứ gì để thử nghiệm
Vì em vô dụng.. Chỉ đc cái chịu đựng.. Giỏi nên họ muốn tái sinh em lại, họ đều coi trọng 1 số vật thể khác ... Vì chúng có đầu óc lẫn thể chất tấn công tốt .. Còn em?
Chúng chỉ coi em .. Như chuột bạch
Bề ngoài thì em thuộc cá thể hồi phục nhanh... Nhưng về mặt tinh thần thì.. Cũng thừa biết em đã thê thảm nhường nào
Em run rẩy mà lùi lại nép mình vào trong góc tường ánh mắt đầy sợ sệt.. Em sợ những con người khoác áo blouse trắng bên ngoài..
Bên ngoài hành lang.. Lại có tiếng chân ... Nhưng lần này là bước chân gấp gáp đang tiến tới
...Quản Lý
...Quản Lý
Này..!!? có thật sự là cậu còn nhận thức không vậy, không thèm xoá kí ức của một kẻ điên đã tự hại bản thân à?
Lê Quang Hùng(mã 710)
Lê Quang Hùng(mã 710)
"kẻ điên?"//em chớp mắt ...rồi ánh mắt cũng dần lặng đi.. Sâu thẳm //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//nhếch môi, anh quay ra, rời đi trong im lặng.. Tay thì đút túi áo//
...Quản Lý
...Quản Lý
? Định làm gì?//đi theo //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mặc kệ nó miễn nhốt nó cẩn thận là được dày vò nó trong cô đơn, tuyệt vọng thì từ từ tự khắc biết nghe lời
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dù sao tâm trí khi bị bỏ thường mang đầu óc trống rỗng
...Quản Lý
...Quản Lý
..//nhìn Dương với ánh mắt bất lực..//
Cách làm của anh khác với mọi kẻ khác.. ít ra những kẻ khác họ bỏ mặc nhưng cũng chút lay động.. Mà ân cần hơn dù chỉ là nhỏ nhặt...
Nhưng còn anh? Hầu như dự án nào có anh thì mọi thứ thành công.. Bọn chúng nghe lời.. nhưng tinh thần thì ... Chắc cũng bị anh đập nát đến thảm hại
Nhìn từ ngoài vào nhìn cách anh đối xử tàn nhẫn .. Dù là nhân viên hay quản lý.. Họ đều thấy.. Có chút gì đó xót nhưng rồi cũng nhắm mắt bỏ đi
nơi đây không chừa chỗ cho cảm xúc
Cảm xúc là nhiễu dữ liệu..phải loại bỏ
Không có đau? Chỉ có phản ứng sinh học cần ghi chép
Lê Quang Hùng(mã 710)
Lê Quang Hùng(mã 710)
...//em kéo chân mình .. Nó bị xích lại rồi.. Em hờ hững lê thân mình lại góc tường u tối//
Lê Quang Hùng(mã 710)
Lê Quang Hùng(mã 710)
..Sao lại .. Mình tưởng mình được giải thoát rồi cơ chứ..-?//giọng nặng trĩu.. co chân rồi ôm lấy đầu gối //
Tiếng chân quen thuộc..lại vang..không.. nó không hề quen.. đúng hơn là nỗi ám ảnh cùng cực
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//bước vào trên tay cầm bảng dữ liệu//..//nhìn em với vẻ lạnh nhạt chút khinh miệt//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Một sản phẩm không tạo ra kết quả không có lí do để tồn tại .. Hiểu không?? đồ dư thừa?//ném bảng dữ liệu sang em//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhìn kĩ vào chẳng hiểu nỗi mấy người đấy giữ lại cái thứ phế phẩm này chẳng được cái tích sự
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Thông số thấp như thế mà vẫn còn được ngồi đây vinh hạnh quá rồi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
À .. được cái hồi phục nhanh nhỉ? Hay để tao dạy mày cách phản khán? //kéo tay em sang phải khiến em ngã mạnh ra sàn//
Lê Quang Hùng(mã 710)
Lê Quang Hùng(mã 710)
aa..//em la vì vẫn cảm nhận được cái đau đớn.. nhưng cũng mím môi chẳng dám hó hé thêm lời nào..//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không biết phản khán thật à?// lại gần em//
Nói rồi anh cuối xuống ghì em chặt xuống sàn .. để đầu gối lên lưng em ép chặt.. Cột sống em đang phải cảm nhận cái đau tê dại
Như muốn rời rụng từng mảnh.. Em đau đớn đến run rẩy..đôi vai nhỏ bé run lên từng hồi... Tiếng thở gấp gáp, thoi thóp
Những tên nhân viên bên ngoài nhìn vào mà cũng phải sợ hãi ..
Thân thể nhỏ bé bị thứ to lớn đang chèn ép, đè nát mình .. ra.. Em chống tay nhưng cũng toàn trượt.. Cào cấu xuống sàn để đè nén không muốn bản thân thốt lên bất cứ âm thanh gì..
___🥀___
Tác giả.. fanboy
Tác giả.. fanboy
Hết òi
Tác giả.. fanboy
Tác giả.. fanboy
Nhớ like nha 👉🏻👈🏻 cảm ơn vì ủng hộ ạ❤️
Hot

Comments

Mê DươngHùng🐼🐟

Mê DươngHùng🐼🐟

viết nhiều lên tg ơi em lạy luôn á trời

2025-04-20

1

𝓚𝓮𝓵𝓵𝔂

𝓚𝓮𝓵𝓵𝔂

Tớ nghĩ một chap thì nên cho một đến hai tình tiết, như v sẽ giúp chap dài và hút người đọc hơn ạ
Ngôn ngữ diễn đạt của cậu rất hay đấy, nhưng nên chia bố cục ở các chap rõ hơn á
Đó là ý kiến của t th ạ

2025-04-21

1

DoraemasterD

DoraemasterD

:)))))) là có ng được là vui v Á hả boà

2025-04-19

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play