Mã Số Biết Thở..[DuongHung]
chap5: quá tải tâm lý
Tác giả.. fanboy
Tính ra truyện không bt viết tới đâu mà thấy mệt đứ đừ rồi đó:)))
Tác giả.. fanboy
Cũng cũng đi ha mình thong thả nè t/g này chill lắm :)) cho độc giả đọc mấy bộ khác:) giờ là game nhỏ nha "có mấy bài nhạc được nhắc tên trong đây?"✨✨
Tác giả.. fanboy
nội tâm:" rồi flop thì than trời than đất"
Em không còn là chính mình nữa, chỉ còn lại cái thân xác này, bị thao túng và thử nghiệm vô số lần, chẳng còn chút sức lực để phản kháng
Chúng cứ dày vò thân xác tan nát của em mà chẳng mảy may tới .. Tâm trí, dây cảm xúc em đau đến nhường nào
Nỗi bất lực đến cùng cực cứ trực trào dâng lên trong em .. đến mức không thể tả..
Tới 1 khoảng khắc vô vọng nào đó .. Em không chịu nổi mà nuốt luôn thứ chất lỏng có thể hủy hoại phá tan cơ thể em..
Nhưng đối với em.. Nó lại là sự *giải thoát*
Và rồi.. Dự án em được tạm thời ngừng lại.. Khi chúng phát hiện em đang trong tình trạng mất nhận thức và đang có giấu hiệu phân hủy.. Chúng đã tái tạo lại em.. Cho em đi ngủ đông như 1 cách khép lại dự án
Và .. Tới khi .. Dương được điều lại để bắt tay xây dựng lại dự án đã ngủ lâu suốt 15 năm
Mọi truyện.. Như sang 1 chương mới..
Trở lại với thực tại đau đớn
Lê Quang Hùng(mã 710)
...//nước mắt đã lưng tròng mà nhoè đi tầm nhìn.. Nhưng nó không rơi xuống..//
Trần Đăng Dương
Ồ thì ra kí ức của mày đẹp với tồi thật//khoanh tay, miệng nhếch nhẹ//
Trần Đăng Dương
M không giỏi nói dối t biết hết cảm xúc m như nào//gỡ trói cho em .. Nhưng vẫn còng tay em lại bằng dây xích để dẫn đi//
Lê Quang Hùng(mã 710)
...//mím chặt môi..nhìn anh với con mắt đẫm lệ.. đầy uất ức//
Trần Đăng Dương
tưởng giở cái mặt đó ra là t mềm lòng à//tay siết chặt dây xích//
Nói rồi 1 lực đạo từ tay hắn kéo mạnh dây xích đang trói em lại, em ngã nhào từ trên bàn sắc xuống dưới đất, cú ngã mạnh đau điếng người
Cơn đau tên dại luồn lách qua từng làn da sâu vào dây thần kinh .. Tế bào ..mạch máu tụ, tập trung ở cù chỏ nên mấy vết bầm đc hình thành ..
nước mắt nó cũng rơi xuống vì tác động mạnh bên ngoài.. Nhưng em lại kìm .. Ko cho rơi mãi.. Chỉ vài ba giọt nước mặn chát ... đầy nghiệt ngã rơi xuống sàn lạnh thấu xương người
Trần Đăng Dương
Thứ lề mề//kéo em lê lết đi//
Mặc cho em ra sao trầy sướt như nào hắn vẫn kéo em lê lết dưới sàn lạnh theo dọc hành lang. Hắn đi khá nhanh khiến em không còn cơ hội đứng dậy..
Nhiều ánh mắt từ các phía nhân viên nhìn anh.. Họ sợ tái cả mặt.. Không dám cản đường
Em thì vùng vẫy không thể nằm yên vì lực ma sát lướt qua làn da mỏng manh của em 1 cách vồ vập
Làn da trắng bị rướm máu, tô màu tím của vết bầm dập.. Tinh thần thì bị bao phủ cảm xúc đau đớn.. Sợ hãi, dây thần kinh cơ thể.. Cơ bắp như dần kiệt sức mà tê liệt
Lê Quang Hùng(mã 710)
A ..-!! ..ức khoa-n .. aa //vặn vẹo cơ thể .. Trong đau đớn tột cùng//
Hắn mặc kệ em đang quằn quại chà lết dưới sàn .. bước chân càng nhanh.. Hắn nghe .. Cảm nhận được tiếng thở gấp gáp, dồn dập đang phập phồng ở ngực
...Liệu có thứ ... Cảm xúc gì đó trong hàng ngìn lớp băng vĩnh hằng đó không?
Làm gì có chuyện viễn vong đó
Tới căn phòng trắng tinh khiết.. Lạnh lẽo với tấm gương 1 chiều hắn không do dự mà kéo mạnh em dậy đạp em vào căn phòng thật thô bạo
Em nằm bê bết dưới sàn lạnh cố gắng thoi thóp hít thở ô xi
Căn phòng xung quanh là toàn gạch sứ trắng tinh ... đầy cô đơn với lạnh .. Bên phía tường kế cửa sắc cảm biến là tấm gương 1 chiều lớn và dày như gạch,băng
Lê Quang Hùng(mã 710)
Tại sao..? Tại sao mình phải tồn tại hả..sao vậy chứ ..sinh mệnh .. là gì cơ chứ ấm áp là thứ gì vậy?// tay vô thức siết vào áo ..//
Hàng nghìn câu hỏi "tại sao?" cứ vấy lấy em loanh quanh luẩn quẩn như mê cung không còn lối thoát
Trần Đăng Dương
//lặng nhìn em ở ngoài//..."tình trạng đang gặp phải, rối loạn lo âu,quá tải tâm lý"
Tác giả.. fanboy
Đoán đc thì tác giả ra liên tiếp 3 chap 🤕
Tác giả.. fanboy
mấy nay t/g bị bệnh với sốt🤒 nên là ra chầm chậm cho độc giả chill chill thoai
Comments
Mê DươngHùng🐼🐟
em tặng tg 1 vote nên tặng em 2 chap mau
2025-04-29
0
Quốcc Cườngg
hình như trói em lại pk k
2025-05-02
1