Chương 2

Ở nhà, ba mẹ Lâm đang xem TV thì bỗng mẹ Lâm nhận được điện thoại của một người bạn thân của mẹ thời trẻ và hai bà cũng khá lâu rồi chưa liên lạc với nhau là Thẩm Chi Hạ

- "Alo Thẩm Chi Hạ"

- "Là tôi đây Chu Tuyết Nhi"

- "Hạ Hạ, đã lâu lắm rồi bà mới điện thoại cho tôi, dạo này bà thế nào rồi"

- "Thời gian qua tôi ở nước ngoài, mới về nước được nữa tháng trước, do bận quá nên không liên lạc với bà"

- "Ôi! không sao, tôi cũng không trách bà đâu. Biết bà khỏe là tôi yên tâm rồi"

- "Tôi thì có chuyện gì được, chỉ có mỗi thằng con nghịch tử ngày nào cũng làm tôi đau hết cả đầu"

- "Vậy là tôi với bà giống nhau rồi, con gái tôi cũng làm cho tôi và ba nó không yên tâm xíu nào"

- "Thôi kệ bọn nó đi, hôm nay tôi điện thoại đến hỏi bà có thời gian rảnh không? tôi muốn mời hai vợ chồng bà đi ăn cơm, sẵn hàn huyên chuyện cũ"

- "Rảnh chứ, bà cứ gửi thời gian, địa chỉ hai vợ chồng tôi nhất định sẽ đến"

- "Vậy thì tốt quá, để tôi gửi cho bà, lát gặp"

- "Lát gặp"

Tắt máy rồi mẹ Lâm quay qua nói với ba Lâm

- "Nè ông, tôi có một người bạn rủ chúng ta đi ăn cơm. Ông đi với tôi chứ?"

- "Đi thì đi, bạn bà cũng giống như bạn tôi rồi"

- "Hay là chúng ta dẫn theo Sở Sở đi, sẵn tiện giới thiệu con bé với bà ấy luôn, tôi nghe bà ấy nói bà ấy có một đứa con trai"

- "Tôi hiểu ý bà, để tôi điện cho con bé"

Cô đang chuẩn bị ra về thì nhận được điện thoại của ba Lâm

- "Alo ba"

- "Alo con gái, con tan học chưa?"

- "Rồi ạ"

- "Hôm nay có một người bạn cũ của mẹ mời gia đình chúng ta đi ăn cơm, ba gửi địa chỉ cho con, con nhớ đến"

- "Dạ ba"

Nghe xong điện thoại của ba Lâm thì mất hết tinh thần ngồi phịch xuống ghế, Sở Kỳ thấy cô tự nhiên thay đổi thái độ nên hỏi

- "Dụ gì nữa"

- "Hồng Môn Yến* tới nữa rồi"

- "Ba mẹ nuôi lại bắt mày đi xem mắt?"

- "Ba tao không nói nhưng gần giống như vậy"

- "Xin chia buồn"

- "Mày khỏi, đi với tao"

Nói rồi cô kéo Sở Kỳ đi chung đến điểm hẹn mà ba Lâm đã gửi

Còn anh, đang trong văn phòng dọn dẹp lại đồ chuẩn bị về thì nhận được điện thoại của mẹ Lưu

- "Alo con trai, con tan làm chưa?"

- "Rồi mẹ, có chuyện gì không mẹ?"

- "Nếu con đã tan làm thì mẹ gửi địa chỉ con chạy qua đây một chuyến"

Không đợi anh hỏi thêm mẹ Lưu đã lập tức ngắt điện thoại rồi gửi địa chỉ qua cho anh. Không biết mẹ mình có ý gì, nhưng anh biết đây chắc hẵn là không phải ý tốt tuy vậy vẫn phải chạy xe đến điểm hẹn

Khi cô và Sở Kỳ tới nơi đã thấy ba mẹ mình và mẹ Lưu đã ngồi đó. Cô kéo tay Sở Kỳ vào rồi cúi chào mẹ Lưu sau đó mới quay qua chào ba mẹ mình

- "Tiểu Sở, con đến rồi. Còn có tiểu Kỳ nữa"

- "Vâng, con chào ba mẹ nuôi"

- "Hai đứa mau đến đây ngồi. Tiểu Sở, mẹ giới thiệu với con đây là dì Thẩm, là bạn thân của mẹ"

- "Dạ, con chào dì Thẩm"

- "Chào con, tiểu Sở. Con xinh quá"

- "Dạ con cảm ơn dì"

Khi thấy không còn người nào khác cô mới thở phào nhẹ nhõm, xem ra đây chỉ là một bữa tiệc bình thường, là cô nghĩ nhiều rồi. Nhưng chưa kịp vui mừng thì từ cửa bước vào một bóng dáng quen thuộc

- "Mẹ! xin lỗi, trên đường kẹt xe nên con đến trễ. Con chào cô chú ạ"

Ba mẹ Lâm cười gật đầu nhìn anh. Hình như ba mẹ Lâm đã chấm anh làm con rể rồi

- "Không sao, Lưu Vĩ đến đây mẹ giới thiệu cho con. Đây là cô chú Lâm, là bạn thân của mẹ, còn đây là con gái của cô chú Lâm Sở Sở và kia là bạn thân con bé Sở Kỳ"

Khi mẹ Lưu giới thiệu cô với anh, ánh mắt anh và cô lại một lần nữa chạm nhau. Là cô ấy, xem ra anh và cô thật sự rất có duyên với nhau. Khi thấy mẹ Lưu giới thiệu cô và Sở Kỳ đều đồng loạt lên tiếng

- "Em chào thầy Lưu ạ"

Anh mỉm cười gật đầu nhưng ánh vẫn dán lên người cô. Cô vẫn không có cảm xúc còn Sở Kỳ lúc này đã muốn tan chảy, cậu nói nhỏ với bạn mình

- "Sở Sở, thầy ấy cười với tụi mình kìa"

- "Tao thấy, không có đui"

- "Con yêu nghiệt này!"

Mẹ Lưu nghe cô và Sở Kỳ chào anh như vậy cũng bất ngờ lên tiếng

- "Ba đứa quen nhau sao?"

- "Mẹ, hai em ấy là học sinh của con"

- "Thật là có duyên haha"

Anh trả lời mẹ nhưng ánh mắt vẫn cứ nhìn cô, cô quả thật xinh đẹp, tuy anh đã thấy nhiều phụ nữ nhưng chỉ riêng cô là đẹp nhất

Cô đẹp tự nhiên, không son phấn, da trắng mịn như em bé, đôi mắt to tròn rất đáng yêu nhưng khá lạnh lùng vì từ đầu đến cuối chỉ ăn mà không thèm liếc nhìn anh một cái

Làm cho anh cảm thấy cô bé đáng yêu này có chút không thiện cảm với anh, chẳng lẽ gương mặt thu hút ông bướm này của anh lại miễn nhiễm với cô sao

Khác với biểu cảm của cô thì Sở Kỳ đôi lúc lại lén nhìn anh và cậu cũng thấy được mắt của người thầy mới này sắp dán lên người bạn mình luôn rồi

...----------------...

*Hồng môn yến: là cách nói của người TQ ám chỉ buổi tiệc chứa đầy mưu mô và nguy hiểm

Hot

Comments

Mê tiểu thuyết quên ăn😍😍

Mê tiểu thuyết quên ăn😍😍

Đọc ba lần r ch chán

2025-07-20

1

Ngân

Ngân

Có ai từ lần đầu gặp đã yêu như a ko

2025-07-17

0

ni là Luma🤞

ni là Luma🤞

tên đứa t ghét

2025-06-27

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play