Chương 2: Cậu dốt thật, nhưng đáng yêu thì… cũng được tạm tha
Như Trúc
"Kèm học cho cậu ta chỉ là nhiệm vụ tạm thời. Mình không được mềm lòng."
Như Trúc
"Không được bị nụ cười đó làm dao động."
Như Trúc
"Không được… trời ơi sao cậu ta lại nhìn mình kiểu đó?"
Như Trúc
//Nội tâm cô hỗn loạn level max//
_________
Thứ Tư, 4 giờ chiều. Lớp học vắng tanh.
Trúc ngồi ở bàn đầu, tay gõ nhịp lên mặt bàn chờ Thiên. Cô quyết tâm sẽ nghiêm túc "đào tạo lại" cậu ta từ con số âm lên con số 1. Đúng lúc cô định lấy điện thoại ra thì…
Hạo Thiên
//Anh bước vào tay cầm bịch bánh tráng//
Hạo Thiên
Xin lỗi cô giáo xinh đẹp, em đến trễ vì kẹt xe… của cậu bán bánh tráng.
Như Trúc
Cậu mua cho ai đói bụng à?
Hạo Thiên
Cho lớp trưởng đó. Học giỏi quá chắc cũng cần chất xám chứ?
Như Trúc
//Cô ngớ người// "Cậu ta.. vừa quan tâm mình à?"
Như Trúc
Không có chuyện lấy đồ ăn để hối lộ giáo viên đâu.
Hạo Thiên
Vậy ăn cho vui thôi. Không vui thì ăn rồi cười cũng được.
Như Trúc
"Tch! Tên này làm mình điên chết mất"
//Cố giấu đi khóe miệng đang nhúc nhích//
______
Buổi học đầu tiên: Môn Toán – Chương hàm số bậc nhất
Như Trúc
Giả sử y = 2x + 1. Nếu x = 3 thì y bằng bao nhiêu?
Hạo Thiên
Yêu thì bằng một người, Trúc ạ.
Như Trúc
...? //Đơ người//
Hạo Thiên
À nhầm. Y bằng 7. Nhưng yêu thì tớ không nhầm đâu.
Như Trúc
//Cây bút trong tay cô gãy làm đôi//
Như Trúc
Nói nhảm nữa là khỏi học luôn!
Hạo Thiên
Ừm… Nhưng cậu dễ đỏ mặt ghê. //Cười tủm tỉm//
_____
Sau 40 phút
Thiên thực sự cố gắng học. Lúc cậu giải đúng một bài, mắt sáng lên như vừa thắng xổ số.
Hạo Thiên
Tớ giải được rồi nè! Lớp trưởng thấy chưa? //Hí ha hí hửng//
Như Trúc
Giỏi lắm. Lần đầu tiên tớ thấy cậu làm được cái gì đàng hoàng đấy. //Xoa đầu anh//
Hạo Thiên
Vì có cậu ở đây mà...
Trúc im lặng, trái tim cô tự dưng nhảy lộn xộn như vừa bị bỏ vào máy giặt. Cô quay đi, giả vờ chép bài để che mặt.
Như Trúc
Thôi, học tiếp đi!
Hạo Thiên
Vậy...Tuần sau cậu vẫn kèm tớ nữa chứ?
Như Trúc
…Ừ thì… vì nhiệm vụ thôi.
Hạo Thiên
Tớ sẽ cố học giỏi… để có lý do giữ cậu ở lại lâu hơn. //Cười//
Gió thổi qua cửa sổ, mang theo tiếng cười nhỏ vang vọng trong lớp học vắng. Trên mặt bàn, Trúc vẽ nguệch ngoạc một đường thẳng. Bên cạnh, Thiên vẽ một hình trái tim. Cả hai chưa nói gì… nhưng cái gì đó đã bắt đầu rất rõ.
Comments