[RhyCap] Daddy Chiều Cưng~
#2 Dưới Lớp Vỏ Hoàn Hảo
mười một giờ đêm, Hoàng Đức Duy mới rời khỏi công ty. bộ vest đen vẫn chỉnh tề, nhưng cổ áo đã hơi nhăn, cà vạt được nới lỏng từ lúc nào.
cậu bước ra khỏi xe, ánh đèn biệt thự tự động bật sáng theo từng bước chân.
ngôi nhà to lớn, hiện đại, đầy đủ mọi tiện nghi, nhưng lại thiếu hẳn thứ gọi là hơi ấm.
cậu tắm nhanh, thay đồ đơn giản, trong bếp vẫn còn ít đồ ăn do quản gia chuẩn bị sẵn, nhưng cậu chỉ ăn qua loa vài miếng salad và bánh mì khô.
không đói, nhưng không ăn thì sẽ đau bao tử - cậu không có thời gian để bệnh.
Hoàng Đức Duy
cũng đến giờ rồi. //bước lên tầng ba//
một đoạn hành lang hẹp. một cánh cửa giấu sau tủ sách. mã số, vân tay, mắt quét. ba lớp bảo mật - cậu không tiếc đầu tư cho sự riêng tư tuyệt đối.
cánh cửa bật mở. mùi gỗ cháy và da quen thuộc ập vào mặt. ánh đèn đỏ bật lên chậm rãi. không gian tĩnh lặng, tường đen, nội thất đen.
mọi thứ đều sạch sẽ đến mức có thể soi gương trên mặt bàn.
và rồi... Duy cười. một nụ cười cong mép đầy tự mãn rất khác với bộ mặt vô cảm thường ngày.
Hoàng Đức Duy
chà... tao về rồi đây. // bước chân thong thả//
Hoàng Đức Duy
cả ngày giả bộ đạo mạo, mệt thấy mẹ.
Hoàng Đức Duy
ở đây mới là tao nè.
cậu nhếch môi, ánh mắt ánh lên vẻ thích thú, như đứa trẻ gặp lại món đồ chơi yêu thích.
cậu ngồi phịch xuống ghế da đen, vắt chân, tay chống cằm, mắt đảo qua từng món "đồ chơi" được xếp ngăn nắp.
xung quanh là những món đồ được sắp xếp kĩ lưỡng - roi da, còng tay, dải lụa đen, đồ bịt miệng, khóa cổ,... toàn bộ đều sáng bóng, sạch sẽ như vừa được lau chùi.
Hoàng Đức Duy
báo cáo sai, nói dối, đổ thừa, toàn mấy trò rẻ tiền.
Hoàng Đức Duy
mà cũng phải giả bộ ngồi nghe, giả bộ tử tế...
Hoàng Đức Duy
//ngửa đầu ra sau// buồn nôn.
Hoàng Đức Duy
ngày mai lại phải họp, lại phải dạy mấy đứa ngu cách thở cho đúng...
Hoàng Đức Duy
thà ngồi đây chơi với tụi mày còn dễ thương hơn.
tay cậu với lấy chiếc còng tay da, vuốt nhẹ lên cổ tay mình. lạnh. rắn. vừa vặn.
Hoàng Đức Duy
được rồi, Đức Duy. mày có mệt bao nhiêu cũng phải tự chiều mình một chút.
Hoàng Đức Duy
//mở ngăn kéo dưới bàn//
bên trong là món đồ quen thuộc: một máy rung nhỏ gọn, cỡ vừa lòng bàn tay. cậu cầm lên, bật công tắc thử, tiếng run nhẹ vang lên như lời thì thầm mời gọi.
Hoàng Đức Duy
ừ, ngoan lắm.
cậu híp mắt, ghé sát môi thì thầm vào nó như đang nói chuyện với tình nhân.
Hoàng Đức Duy
tối nay tụi mình chơi nhẹ thôi ha.
cậu không vội. thả người ra ghế, chân bắt chéo, ánh mắt lười biếng mà khát khao. tay cầm món đồ chơi kẹp giữa hai đùi, chậm rãi đưa xuống dưới lớp quần ngủ mỏng nhẹ.
đầu ngón tay chạm vào da thịt mềm nóng, nơi đã bắt đầu ẩm ướt vì chờ đợi, cậu khẽ bật cười.
Hoàng Đức Duy
mới đó mà đã chào tao rồi à...?
Hoàng Đức Duy
được, tao chiều mày...
cậu đặt đầu máy rung lên nơi nhạy cảm nhất, ấn xuống một chút.
Hoàng Đức Duy
ư.. ưm aa... ~
tiếng rên bật ra lập tức, bất ngờ đến mức chính cậu cũng nhíu mày.
Hoàng Đức Duy
n.. nhanh vậy hả..?
âm thanh từ cổ họng không còn giấu nổi nữa. cậu ngả đầu ra sau, bàn tay giữ chắc món đồ đang run liên hồi, đầu ngón tay siết chặt như muốn nghiền nó vào sâu hơn.
Hoàng Đức Duy
a.. ức.. ưm... ơ.. hơ.. ~
môi hé ra, khẽ rít, từng âm thanh run rẩy. cậu cong người nhẹ theo từng đợt rung, đùi khép lại theo bản năng, giữ món đồ không cho chạy trốn.
Hoàng Đức Duy
mẹ nó... chỗ đó~.. a.. đúng chỗ đó.. ư.. ưm~
lời lẩm bẩm pha giữa thở dốc và tiếng rên, không rõ cậu đang nói với ai - với chính mình, hay với cái cảm giác đang nuốt trọn thần trí.
mỗi lần ấn sâu, mỗi lần xoay nhẹ góc máy, cậu lại rên lên.
Hoàng Đức Duy
áaa... hah.. ư.. chỗ đó~... chỗ đó nữa... aaaa ưm... ~
thân người run nhẹ, đùi siết chặt. tay còn lại bấu lấy mép ghế, móng tay hằn cả dấu.
phòng vẫn yên tĩnh. chỉ có tiếng rung đều đặn, tiếng thở gấp ngày một rõ... và tiếng cười khẽ đứt quãng từ chính cậu.
Hoàng Đức Duy
mẹ.. không chịu nổi nữa...
Hoàng Đức Duy
hơ.. ~ cho tao.. cho tao đi... aa.. haa.. ~
máu dồn lên mặt, mắt hơi nhòe, cậu đẩy mạnh máy rung thêm một chút nữa vào đúng điểm vừa phát hiện.
Hoàng Đức Duy
//giật nhẹ//
Hoàng Đức Duy
ơơ... ưm.. hư.. ~aaa.. A~!
Hoàng Đức Duy
//xuất tinh//
cậu ngửa đầu ra sau, buông một tiếng thở dài sau và lặng. như trút đi áp lực cả một ngày trời.
giọt tinh dịch vương trên ngón tay - ấm nóng, thật, sống động.
cậu thở dốc, thả rơi món đồ chơi sang một bên, để nó rung nhẹ một cách vô tội trên sàn gỗ.
cậu nằm im, tựa đầu vào thành ghế, hai tay buông thõng, ánh mắt mơ màng mà trống rỗng. mồ hôi rịn trên trán. một vệt trắng vương nơi bụng, vẫn còn ấm.
Hoàng Đức Duy
ưm.. ha.. ha...
cậu đẩy nhẹ cánh cửa đen, bước ra khỏi căn phòng bí mật không ai biết đến. hành lang im lặng như tờ. ánh đèn cảm biến tự động bật sáng khi cậu đi ngang, bóng lưng gầy gò phản chiếu mờ trên mặt tường lạnh lẽo.
Hoàng Đức Duy
lạnh thiệt chứ... mùa này máy sưởi đúng là vô dụng.
cậu khịt mũi, siết chặt áo ngủ mỏng manh quanh người rồi đi về hướng phòng ngủ ở cuối hành lang. mỗi bước chân đều quen thuộc như đi trên chính nhịp sống đã được lên lịch từ trước.
cửa phòng ngủ mở ra, bên trong thơm mùi tinh dầu quen thuộc. tường trắng, ga giường trắng, mọi thứ được sắp xếp gọn gàng đến mức vô cảm.
đối lập hoàn toàn với căn phòng tối phía sau.
cậu thả mình xuống giường, hơi co người lại. tay kéo chăn lên tới cằm.
Hoàng Đức Duy
mai họp lúc tám giờ... mình phải dậy lúc mấy giờ nhỉ?
Hoàng Đức Duy
sáu giờ? ừ, chắc vậy.
cậu nhìn trần nhà một lúc rồi nhắm mắt lại, nói nhỏ như tự ru mình.
Hoàng Đức Duy
không quên tắt đèn phòng kia rồi nhỉ?
Hoàng Đức Duy
ừ, không quên.
một tiếng thở dài, không buồn, cũng chẳng vui.
Hoàng Đức Duy
ngày mai cũng sẽ giống vậy thôi.
chăn ấm dần, gối mềm. cậu xoay người, ôm lấy một chiếc gối ôm trắng trơn.
Hoàng Đức Duy
ngủ thôi... chủ tịch cũng cần ngủ chứ.
phòng tắt đèn, chỉ còn lại bóng đêm và tiếng thở đều đều, như thể cả thể giới này chẳng còn ai ngoài cậu.
Comments
౨ৎᴛʀôɴɢᴇᴍᴛệᴛʜậᴛ㋰
nghe lời dụ dỗ đọc xong còn hơn coi phim sex nx :))
2025-05-14
1
Người Ngoài Hành Lang🥵👽
nghe mà nắng cực=)))
2025-07-29
0
Rái cá của cừu con 🦦 🐑
Botdam
2025-06-11
1