[Attack On Titan] Dấu Vết Của Mặt Trời
#5
[Dòng suối gần nhà, một ngày nắng nhẹ]
Mặt trời buổi sáng chiếu sáng qua những đám mây mỏng, tạo ra một không khí nhẹ nhàng, dễ chịu. Gió thổi qua khu rừng nhỏ, lá cây khẽ xào xạc, như chào đón hai chị em Mikasa và Ava khi họ bước ra ngoài.
Emily Ava
Chị Mikasa, hôm nay trời đẹp quá.
Ava cười tươi, đôi mắt xám của cô bé sáng lên dưới ánh nắng.
Mikasa nhìn Ava, gật đầu với nụ cười nhẹ trên môi
Mikasa Ackerman
Ừ, hôm nay chị muốn ra suối chơi một chút. Em có muốn đi cùng không?
Emily Ava
Dĩ nhiên rồi, em rất thích!
cô bé nói, đôi mắt lóe lên vẻ phấn khích. Cả hai chuẩn bị xong, Mikasa nắm tay Ava và dẫn cô bé đi dọc theo con đường nhỏ dẫn đến dòng suối gần đó.
Khi cả hai đến được bờ suối, nước trong vắt, có thể nhìn thấy từng viên đá nhỏ dưới đáy. Dòng suối chảy nhẹ nhàng, lặng lẽ, tạo thành những âm thanh êm dịu, dễ chịu. Mikasa và Ava tìm một góc đá lớn để ngồi, tựa lưng vào nhau.
Emily Ava
Em chưa bao giờ đến đây một mình.
Emily Ava
Chỗ này thật đẹp.
Mikasa Ackerman
Chị cũng vậy, Ava. Đây là nơi chị thường đến khi cần một không gian yên tĩnh. Dòng suối này luôn làm chị cảm thấy bình yên.
Ava ngồi xuống bên Mikasa, nhìn chăm chú vào dòng nước đang chảy. Cảm giác mát mẻ từ suối khiến cô bé thấy thư giãn, những lo lắng trước đó dường như tan biến.
Emily Ava
Chị Mikasa, có bao giờ chị cảm thấy mệt mỏi không?
Mikasa Ackerman
Mệt mỏi sao?
Mikasa Ackerman
Chị mệt, nhưng không phải vì em hay vì bất cứ điều gì liên quan đến chúng ta. Chị mệt vì thế giới này đôi khi quá tàn nhẫn, nhưng có em ở đây... chị cảm thấy mọi thứ dễ chịu hơn
Ava nhìn Mikasa với ánh mắt đầy cảm xúc, cảm giác như mình có thể đọc được trong ánh mắt ấy sự kiên cường, nhưng cũng không thiếu đi sự dịu dàng ẩn sâu bên trong
Emily Ava
Chị Mikasa... em thực sự không biết phải cảm ơn chị như thế nào.
Mikasa mỉm cười, đôi mắt cô ánh lên sự ấm áp
Mikasa Ackerman
Không cần phải cảm ơn chị đâu. Chị là chị của em mà. Chúng ta sẽ luôn ở bên nhau.
Một vài con cá nhỏ lướt qua dưới dòng suối, làm mặt nước lấp lánh dưới ánh mặt trời. Ava mỉm cười, đôi mắt cô bé nhẹ nhàng quan sát cảnh vật xung quanh. Mỗi khoảnh khắc như thế này làm cô cảm thấy được kết nối với thiên nhiên, với Mikasa, và với chính bản thân mình
Emily Ava
Em vẫn không thể tin được rằng chúng ta có thể sống bình yên như thế này.
Ava nói nhỏ, nỗi lòng cô bé dần vơi bớt đi sau mỗi ngày sống cùng Mikasa
Mikasa Ackerman
Em đã mạnh mẽ lên rất nhiều, Ava. Đừng lo lắng quá nhiều về những điều chưa đến. Chị sẽ luôn ở đây, cùng em đối mặt với tất cả.
Ava cảm nhận được sự vững chắc trong lời nói của Mikasa, như một lời cam kết không bao giờ thay đổi. Cô bé nhẹ nhàng tựa vào vai Mikasa, tận hưởng sự an toàn mà Mikasa mang lại.
Sau một lúc lâu ngồi yên, Mikasa và Ava đứng dậy, bước dọc theo bờ suối. Cả hai vừa đi vừa trò chuyện về những ngày sắp tới, những kế hoạch cho tương lai. Mikasa bắt đầu dạy Ava một số kỹ năng về sinh tồn, những điều mà cô bé sẽ cần biết nếu một ngày cuộc sống của họ lại bị thử thách.
Emily Ava
Chị Mikasa, em muốn học thêm nữa.
Mikasa Ackerman
Chị sẽ dạy em tất cả những gì chị có thể. Em sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, Ava. Chị tin em sẽ làm được
Hai người tiếp tục đi dọc bờ suối, tiếng nước chảy róc rách bên tai như một khúc nhạc du dương. Mỗi bước đi, mỗi câu chuyện, họ càng hiểu nhau hơn, gắn bó hơn. Dưới ánh nắng mùa xuân, trong khoảnh khắc yên bình này, Mikasa và Ava không chỉ là hai chị em sống chung dưới mái nhà – họ là những người bạn đồng hành, những người cùng nhau vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.
Comments