4

Một buổi chiều tại phòng tập âm thanh – Trước ngày ghi hình chính thức.
Một phòng tập với hệ thống âm vang nhẹ, ánh đèn vàng dịu. Anh ngồi trên sàn, cây bút trên tay gõ gõ theo nhịp beat đang phát.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ngồi kế bên, tay ôm gối// Anh viết kiểu gì mà trầm tư dữ vậy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhíu mày// Đang bí đoạn hook
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ngả người ra thảm, mắt nhìn lên trần// Hay để em thử làm vài câu cho? Đoạn cảm xúc á
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//liếc cậu// Em viết được không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//giơ tay lên làm động tác rap đùa// Yoo~Duy đến đây, không phải để chơi, mà để khiến tim anh hơi… chới với?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//phì cười// Ờm, hơi cringe. Nhưng… dễ thương
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhăn mặt, đập nhẹ vào tay anh// Ờ thì… miễn có cảm xúc!
Không gian thoáng chốc rộn ràng bởi tiếng cười. Cả hai nằm dài trên sàn tập, nghe beat trôi lững lờ trong không gian, như thể thế giới lúc đó chỉ còn riêng tụi họ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//bất ngờ hỏi// Anh thấy… tụi mình thân chưa?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//quay sang, ánh mắt dịu lại// Cũng… khá
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy… nếu em nói… em thấy thân từ 8 năm trước thì sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...Anh cũng vậy
Cậu quay sang nhìn anh. Gần đến nỗi thấy rõ cả sợi tóc rũ nhẹ trên trán anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//giọng nhỏ// Lúc đó, em chỉ thấy… anh rất khác với mấy bạn cùng tuổi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì anh ít nói?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không… vì anh yên lặng, nhưng có cảm giác rất ấm
Câu nói khiến anh quay đi, nhìn lên trần nhà. Nhưng cậu không hề tránh né. Chỉ là đang giấu đi ánh mắt có chút gì đó rung động.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhẹ nhàng// Còn em… anh thấy ánh mắt em rất sáng. Hồi đó và bây giờ vẫn vậy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//cười khẽ// Thật ra… anh là lý do em không bỏ nhạc giữa chừng đấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngẩng lên// Sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì em nghĩ… nếu có ngày gặp lại, em phải hát đủ tốt để anh nhận ra em
Gió từ khe cửa nhẹ lùa vào. Đúng lúc đó, anh vươn tay ra, khẽ chỉnh lại sợi tóc vương trên trán cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//thì thầm// Anh nhận ra em… từ giây đầu tiên
Và tim cậu đập sai một nhịp.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play