[RhyCap] Gặp Lại Ở Thanh Xuân!!!
5
Sau buổi tập, cậu về đến nhà
Phòng ngủ nhỏ, ánh đèn bàn vàng dịu hắt xuống chiếc điện thoại. Cậu cởi áo khoác, đặt balo lên ghế, ngồi xuống giường và mở điện thoại ra.
Hoàng Đức Duy
💬 Anh về tới chưa?
Nguyễn Quang Anh
💬 Vừa bước vào thang máy. Mỏi lưng ghê
Hoàng Đức Duy
💬 Tại ai bắt em làm beat 3 tiếng không nghỉ...
Nguyễn Quang Anh
💬 Tại ai cứ đòi thêm drop chứ không phải anh nha
Hoàng Đức Duy
💬 :< Nhưng vui
Nguyễn Quang Anh
💬 Vui thiệt
Khoảnh khắc cả hai cùng dừng lại ở dòng chữ "vui thiệt". Cậu nhìn chằm chằm màn hình, tim đập không đều. Rồi lấy hết can đảm...
Hoàng Đức Duy
💬 Lúc anh chỉnh tóc em… là vô tình hay cố ý vậy?
Nguyễn Quang Anh
//soạn tin nhắn//
Chữ “soạn tin nhắn” hiện lên gần một phút.
Nguyễn Quang Anh
💬 Anh không biết. Chắc là... muốn làm
Hoàng Đức Duy
💬 Vậy nếu em nói em thích như vậy, thì sao?
Nguyễn Quang Anh
💬 Thì chắc... anh sẽ làm nhiều hơn
Cậu đỏ mặt. Quăng điện thoại xuống giường, úp mặt vào gối. Nhưng vài giây sau lại lật người, bật cười một mình.
Nguyễn Quang Anh
💬 Mai gặp nha
Nguyễn Quang Anh
💬 Ngủ sớm
Nguyễn Quang Anh
💬 Mơ gì cũng phải có anh trong đó
Hoàng Đức Duy
💬 Vậy… em sẽ mơ
Đêm đó, cậu ngủ sớm thật. Và trong giấc mơ mơ màng, anh mỉm cười, vươn tay xoa tóc cậu – y như thật.
Bầu trời Sài Gòn âm u nhẹ. Không khí se se, vừa đủ khiến người ta muốn có ai đó đi bên cạnh.
Hoàng Đức Duy
//gửi tin nhắn// Anh ơi, chiều nay rảnh không?
Nguyễn Quang Anh
//đáp liền// Sao vậy?
Hoàng Đức Duy
💬 Không sao, chỉ là… thèm đi dạo, ăn vặt
Nguyễn Quang Anh
💬 Vậy 4h rước em nhé. Mang áo khoác
Cậu nhìn dòng tin nhắn ấy, bất giác mỉm cười. Có những người không cần hỏi quá nhiều, nhưng vẫn biết phải làm gì. Anh là như thế.
Cậu bước lên chiếc xe quen thuộc. Áo hoodie xám, nón lưỡi trai, tay đút túi áo, nhưng ánh mắt cứ len lén nhìn người bên cạnh.
Hoàng Đức Duy
Anh đổi mùi nước hoa hả?
Nguyễn Quang Anh
//liếc nhìn// Ừm, thử loại mới. Em thấy sao?
Hoàng Đức Duy
//cúi mặt, lí nhí// Thơm…
Nguyễn Quang Anh
//cười nhẹ// Lần đầu thấy Duy chủ động rủ anh đi chơi
Hoàng Đức Duy
Tại mấy bữa nay… em thấy nhớ anh lắm
Một khoảng lặng. Anh im bặt vài giây, nhưng ánh mắt từ kính chiếu hậu vẫn không rời cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nhớ hả? Vậy hôm nay phải chơi tới tối
Hai người ngồi trên băng ghế đá, tay cầm trà đào, chân đong đưa. Gió thổi nhẹ, lá rụng lăn qua chân.
Hoàng Đức Duy
Lâu lắm rồi mới ngồi kiểu này. Hồi xưa anh nhớ không, sau The Voice Kid xong tụi mình cũng đi công viên kiểu vậy
Nguyễn Quang Anh
Lúc đó em nhỏ xíu, hay nắm áo anh suốt
Nguyễn Quang Anh
//nghiêng đầu nhìn cậu// Giờ em còn nhỏ, vẫn nắm được
Hoàng Đức Duy
//khẽ cười, ngại ngùng// Nhưng giờ em muốn nắm tay hơn
Anh bất động. Cậu cũng bất động. Tim cậu đập nhanh đến nỗi chính mình cũng nghe rõ.
Rồi chậm rãi – rất chậm rãi, một bàn tay lớn hơn vươn ra, đặt lên tay cậu. Không quá chặt, không quá nhẹ. Vừa đủ để biết: không phải là giỡn.
Nguyễn Quang Anh
Em không biết đâu, lúc em nói nhớ anh… tim anh khựng luôn
Hoàng Đức Duy
Vậy giờ em nắm tay anh, anh khựng nữa không?
Nguyễn Quang Anh
//nghiêng mặt sang, cười nhẹ// Giờ thì bình tĩnh rồi, vì anh đang nắm được người khiến tim anh khựng mà
Meow đâyyy
Nếu anh còn khựng nữa thì để e nắm tay Duy hộ cho //nhìn Anh//
Meow đâyyy
Baoh a bình tĩnh thì e trả lại
Meow đâyyy
Thôi, e biến liền //biến vào trái tim cậu//
20:11 PM – Trên xe, lúc chở Duy về.
Trời bắt đầu mưa lất phất. Không ai nói gì. Chỉ có tiếng nhạc nhẹ trong xe, và hai bàn tay vẫn chưa rời nhau từ chiều.
Hoàng Đức Duy
//thì thầm// Anh này…
Hoàng Đức Duy
Mình không cần gấp… nhưng em hy vọng tụi mình sẽ có thêm nhiều buổi như vậy
Nguyễn Quang Anh
//nhìn cậu, nghiêng đầu nhẹ// Anh thì hy vọng tụi mình có luôn, không chỉ là “nhiều buổi” nữa
Xe dừng trước cửa nhà. Cậu tháo dây an toàn, nhìn anh lần cuối trước khi mở cửa.
Hoàng Đức Duy
//cười mím môi// Em vô trước nha
Nguyễn Quang Anh
Lần sau… nếu thèm đi dạo, đi ăn, hay chỉ cần một cái nắm tay… cứ nói với anh. Đừng ngại
Cánh cửa xe khép lại. Nhưng trong lòng anh – một cái gì đó mới mẻ vừa nảy mầm. Một cảm giác chưa rõ là yêu, nhưng chắc chắn không còn là “chỉ bạn thân”
Comments