Chương 2 – Ngoại Lệ

Trần Thùy Dương rời khỏi văn phòng của Ngô Tuấn Đạt với một tâm trạng lạ lùng. Cô không nghĩ rằng lần gặp lại đầu tiên sau khi trùng sinh, anh lại nói ra lời xin lỗi. Kiếp trước, đến lúc cô chết, anh cũng chưa từng nói lấy một câu.
Trần Thùy Dương_Saabirose
Trần Thùy Dương_Saabirose
Anh có thật sự… cũng trùng sinh không?
Cô không dám chắc, nhưng ánh mắt ấy, giọng nói ấy… không giống với một người chỉ mới gặp lại người cũ. Nó giống như anh đã từng mất cô, đã từng tiếc nuối đến tận cùng.
Cô bước xuống sảnh lớn, bỗng nhiên nghe một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau.
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Thùy Dương.
Cô quay đầu lại. Ngô Tuấn Đạt đã đuổi theo, hơi thở anh gấp gáp như vừa chạy vội. Không còn vẻ lạnh lùng thường ngày, ánh mắt anh chỉ có cô, như thể cả thế giới này không ai khác quan trọng hơn.
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Em đừng tránh mặt anh.
Cô nhẹ giọng, lạnh nhạt nhưng không gắt gỏng.
Trần Thùy Dương_Saabirose
Trần Thùy Dương_Saabirose
Chúng ta đâu còn quan hệ gì nữa đâu mà phải tránh?
Anh nhìn cô chăm chú.
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Anh biết em đã tổn thương vì anh. Kiếp trước… là anh sai.
Tim cô lỡ một nhịp.
Giọng cô khẽ run.
Trần Thùy Dương_Saabirose
Trần Thùy Dương_Saabirose
Anh nói gì cơ?
Tuấn Đạt bước lại gần, đưa tay vuốt nhẹ sợi tóc vương trên trán cô, dịu dàng đến mức khiến cô muốn khóc.
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Anh mơ thấy em chết. Một cái chết cô độc, lạnh lẽo. Rồi khi tỉnh lại… là ngày hôm nay. Là trước tất cả.
Anh nắm chặt tay cô.
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Thùy Dương, nếu ông trời cho anh cơ hội sửa sai, anh sẽ không lãng phí nó.
Cô im lặng. Không ngờ anh cũng như cô – mang theo ký ức từ kiếp trước trở về.
Một cơn gió nhẹ thổi qua, mang theo mùi hương từ tóc anh. Cô thoáng nghiêng đầu, bất giác để anh ôm vào lòng.
Vòng tay ấy... vẫn khiến cô cảm thấy an toàn như xưa. Nhưng cô biết, tình cảm không thể chỉ dựa vào một cái ôm là đủ.
Trần Thùy Dương_Saabirose
Trần Thùy Dương_Saabirose
Em cần thời gian.
Cô nói, khẽ đẩy anh ra.
Trần Thùy Dương_Saabirose
Trần Thùy Dương_Saabirose
Dù là kiếp này hay kiếp trước… lòng tin một khi đã vỡ, khó lành lắm.
Ngô Tuấn Đạt không miễn cưỡng. Anh gật đầu, mắt nhìn cô đầy kiên nhẫn.
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Anh sẽ chờ. Bao lâu cũng được. Vì lần này… em là ngoại lệ duy nhất.
Thùy Dương quay đi, trái tim khẽ run rẩy. Cô biết, bản thân chưa hề quên anh. Nhưng lần này, cô không còn là cô gái yêu mù quáng nữa. Cô muốn anh chứng minh – bằng hành động, chứ không phải những lời ngọt ngào.
Tối hôm đó, trong căn hộ yên tĩnh, cô ngồi trước gương, ánh đèn vàng dịu hắt lên khuôn mặt thanh tú. Bàn tay cô vuốt nhẹ lên ngực, nơi trái tim vẫn còn đau mỗi khi nhớ lại cái đêm mưa năm ấy — nơi cô bị anh bỏ lại, run rẩy dưới cơn mưa tầm tã, không một lời giải thích.
Nhưng lần này… sẽ khác.
Cô thì thầm, như lời thề với chính mình:
Trần Thùy Dương_Saabirose
Trần Thùy Dương_Saabirose
Tuấn Đạt… nếu anh thật lòng, thì chứng minh đi. Nếu không… thì đừng bước vào thế giới của em nữa.
Cắt
END TẬP 2

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play