Chương 4: ý nghĩa thực của hai chữ "nhà giáo"

Vốn cứ nghĩ bản thân chỉ cần như thế mãi, chỉ cần làm tốt việc mình cần làm, tự khắc sẽ có thể hiểu được ý nghĩa thực sự của nghĩa vụ to lớn đó..
Nhưng chính ngày hôm nay, cái ngày mà dường như em nhận ra, mọi chuyện chưa từng đơn giản như em nghĩ.
____
Đã được một thời gian sau khi cô chuyển đến ngôi trường này. Từ khi đến đây, không khí giữa giáo viên và học sinh dường như có tiến triển hơn dù không nhiều.
Ban giáo viên đã có vài lần phải họp mặt chỉ vì Akimitsu cứ luôn ủng hộ hay hùa theo mấy trò nghịch ngợm của học sinh.
Cơ mà cũng chính vì thế mà cô dần có được cái nhìn tích cực hơn từ chúng.
Yamada Serina
Yamada Serina
Giáo viên mới lần này thú vị hơn những gì tôi nghĩ.
Jinno
Jinno
Thú vị gì chứ. Cứ y như là mấy đứa con nít quậy phá, chẳng có tí dáng vẻ của giáo viên.
Jinno
Jinno
Tôi không hiểu tại sao hiệu trưởng lại để cô ta vào đây nữa.
Jinno cứ càu nhàu, ban giáo viên chỉ cừ phì vì họ biết rõ với tính của Akimitsu thì bị Jinno ghim cũng không lạ.
Nodachi
Nodachi
lúc cô ấy đến hệ đặc biệt. Tôi tưởng cổ sẽ ngại nơi lạ.
Nodachi
Nodachi
Cơ mà chỉ có tôi nghĩ nhiều, chứ cổ thì đã lôi cả sạp hát ra rồi.
Misaki.
Misaki.
Còn tôi thì lại ấn tượng với việc cô ấy làm giáo án với tốc độ ánh sáng, nhược điểm là chữ hơi xấu thôi.
Ban giáo viên rôn rã như thế mà chủ đề chính chỉ nói đúng mình cô. Narumi chỉ đứng một bên không góp ý gì.
Yamada Serina
Yamada Serina
Mà nói đến người gây ấn tượng nhiều nhất chắc phải là Narumi chứ nhỉ?
Anju Narumi
Anju Narumi
Hả, à tôi sao.
Anju Narumi
Anju Narumi
Cũng đâu có gì để nói chứ.
Kể từ cái hôm cả anh và cô bị phạt, hai người vẫn như chó với mèo. Sự việc còn đỉnh điểm hơn khi Akimitsu và anh vừa gây lộn hôm qua chỉ vì cô trêu anh ăn mặc lố bịch, còn anh thì bảo cô "đồ lùn nghèo phong cách"
Anju Narumi
Anju Narumi
không thể chấp nhận nổi, tôi đồng tình với Jinno.
"thật là" — họ cười nhẹ, cũng đến chịu hai con người này.
___
Akimitsu trở về ký túc xá muộn hơn thường lệ, trên môi vẫn nụ cười mỏi nhẹ — một nụ cười của người vừa hoàn thành trọn vẹn một ngày làm việc tốt.
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
Tuy là vẫn cay cái tên đó, nhưng mình đã làm được rồi… hôm nay cũng như mọi ngày. Học sinh đều vui vẻ
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
Mình đang làm đúng trách nhiệm! Hì hì.
Nhưng trên hành lang tối mờ, cô nghe tiếng bước chân loạng choạng. Và rồi – Natsume xuất hiện.
Quần áo lấm bẩn, vết thương rướm máu trên cánh tay, ánh mắt cậu chao đảo. Nhưng điều đáng sợ là… Natsume vẫn lặng lẽ bước tiếp như không có gì xảy ra. Không kêu đau, không cầu cứu.
Akimitsu sững người. Theo bản năng, cô định hỏi, nhưng lời không thốt ra nổi. Tất cả mọi sự “bình yên” mà cô tưởng mình tạo nên bỗng dưng chao đảo.
Phải rồi ha, ở nơi này, sự vui vẻ mà cô tạo dựng dù có thế nào cũng đâu che dấu được sự thật tàn nhẫn này.
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
"Natsume.."
Khi Natsume đi khuất, Akimitsu chỉ đứng đó — lần đầu tiên, cô không biết phải làm gì.
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
Nhưng mà mọi người đều bình thường với việc này, có nghĩa nó là điều hiển nhiên ở đây.. mình có đang làm quá vấn đề không?
___
Nhiều ngày lại tiếp tục trôi.
Akimitsu thức dậy sớm hơn thường lệ. Trong đầu cô vẫn còn vương vấn hình ảnh Natsume đêm hôm đó. Cảm giác bứt rứt khó chịu lẩn khuất dưới đáy lòng — không rõ vì lo lắng, hay vì cảm giác bất lực.
Ngày hôm đó cô lại để ý hơn, không chỉ Natsume mà còn có những đứa trẻ khác.
Akimitsu bắt gặp việc học sinh trung đẳng kiếm chuyện với tụi nhỏ. Cô đã ngăn chúng lại.
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
Tại sao không phản kháng?
Sakura Mikan
Sakura Mikan
Không sao đâu ạ, tụi em quen rồi.
" những tên đó hay tới kiếm chuyện một chút rồi đi thôi"
Cô như chết lặng.
Đây là lần đầu tiên, Akimitsu làm giáo viên, cũng là lần đầu cô nghi ngờ chính những hành động của mình.
" không lẽ, phải thực sự làm ngơ trước những việc này như lời hiệu trưởng sơ đẳng.. "
và cũng chính ngày hôm đó, cái ngày cô vô tình gặp được Ruka.
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
ôi, Xin lỗi.. Cứ tiếp tục đi.
Akimitsu bắt gặp Ruka trong cánh rừng phía tây của học viện, cậu đang ôm ấp động vật dáng vẻ vô cùng đáng yêu.
Nogi Ruka
Nogi Ruka
Không phải đâu! Đừng có nghĩ gì đấy!
Ruka giữ Akimitsu lại, bị Akimitsu thấy hết rồi, cô ấy còn là giáo viên, Ruka ngại muốn độn thổ. Nhưng cậu còn lí do khác.
Nogi Ruka
Nogi Ruka
lần đó.. Cảm ơn đã giúp Natsume.
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
hả..? Em vừa nói?
Nogi Ruka
Nogi Ruka
Cảm ơn cô đã giúp cậu ấy.
Ruka biết Akimitsu đã làm gì qua lời của Natsume. Ít nhất ấn tượng của cậu về cô lúc này không tệ như những giáo viên khác.
Cô sửng lại, không phải chỉ vì câu cảm ơn của cậu. Mà cô dường như vô thức nhớ về nét mặt của những đứa trẻ ngày hôm đó.
Đau đớn có, bất lực có, cô thấy không?
"Có"
Nếu thấy rồi sẽ phải làm gì đây? Đứng một bên nhìn thôi à.
Ruka nói xong đã chạy đi. Chỉ có Akimitsu đứng đó, với đầy những câu hỏi ngỗn ngang.
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
Mình liệu có xứng với câu cảm ơn đó chưa..?
____
-
— Ban công của phòng giáo viên —
Cạch.
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
Đốt thư của Sakura xong bị con bé cạch mặt , giờ tủi thân ngồi đây hả thầy giáo?
Anju Narumi
Anju Narumi
Nếu đến trêu chọc tôi thì phiền cô tôi không tiếp nhé.
Narumi ngồi ở ban công, không nhìn sang. Akimitsu trêu anh là vậy nhưng chỉ đôi ba câu lại không thấy vui vẻ nữa. Cô đi đến, ngồi xuống một chỗ sát bên cửa.
Anju Narumi
Anju Narumi
Ngồi ở ngoài đây làm gì, nếu giáo viên "mẫu mực" như cô bệnh thì phải làm sao?
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
Ở nơi này ai cũng như vậy sao?
Anju Narumi
Anju Narumi
?
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
Chẳng lẽ chúng ta thực sự phải làm ngơ trước việc bọn trẻ làm những nhiệm vụ nguy hiểm?
Narumi lặng người. Hôm nay dáng vẻ trẻ con, thù dai, ghét anh ra mặt đó của cô sao lạ lẫm quá. Nhưng những điều vừa rồi cô nói cũng làm anh suy ngẫm.
Anju Narumi
Anju Narumi
Cô cứ như họ là được rồi.. đừng nhúng sâu vào làm gì.
Anju Narumi
Anju Narumi
Cô biết một khi vi phạm. Hiệu trưởng sẽ không dễ dàng để yên đâu.
Akimitsu nhìn anh, lòng như ứa động. Cô muốn tìm câu trả lời nhưng sao khó quá.
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
Vậy thì chúng ta có xứng với hai từ "nhà giáo" không?
Cô đã nghĩ chỉ cần làm lớp học vui vẻ, học sinh yêu quý mình là đã trọn vẹn điều đó.
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
Tôi đã cố lơ đi, tôi đã cố suy nghĩ rằng những điều đó không quan trọng.
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
Nhưng mà..
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
Lũ trẻ đã tin tưởng chúng ta.. nhưng dường như chính tôi lại nhận ra bản thân không xứng.
Anju Narumi
Anju Narumi
...
Anju Narumi
Anju Narumi
Vậy cô sẽ làm được gì?
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
Tôi không biết.
Akane Akimitsu
Akane Akimitsu
..Nhưng nếu chọn, tôi cũng sẽ không như anh.
Akimitsu bỏ đi để lại Narumi đang hoang mang. Cô muốn tìm thấy ai đó phá bỏ nút thắt trong lòng, dù ghét, cô suy nghĩ trong đầu chỉ có anh hiện ra đầu tiên.
Thật là..
Đến cả anh cũng nói như vậy..
______
- Chap 4 -

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play