" Sư phụ , em là đồ đệ đầu tiên của anh phải không ?? "
Tống Nhiệm nhạt miệng cười khểnh , mắt liếc ra sau :
' cứ cho là vậy đi .'
- em nữa . Anh Tống , em hâm mộ anh lắm .
....
Bọn họ kết sư đồ rất nhanh đã trở lên thân thiết . Nói chuyện hệt huynh đệ tương giao . Duy nhất người ngoài cuộc , vẫn là Sơ Nhu từ đầu đến cuối không nói nửa chữ .
Tiết đầu tiên của bọn họ là tiết Toán , tiết giáo viên chủ nhiệm - Lão Lâm .
Đồng Giang ngồi dãy giữa trên Sơ Nhu một bàn , khoảng cách vừa tầm không quá xa . Đồng Giang mỉm cười gật đầu hài lòng nhân lúc thầy giáo đang viết bảng , ném sang bên bàn cô bạn một cục giấy nhỏ .
Cục giấy cuộn tròn lăn nhưng chưa đủ sức tới bàn học Sơ Nhu . Nó dừng cạnh tay Tống Nhiệm , mới đầu cậu hơi ngạc nhiên , về sau Sơ Nhu lập tức nhặt vội lấy cục giấy cầm chặt trong tay ,khoang miệng nhỏ giọng .
- là của mình.
Tống Nhiệm chuyển xuống , Sơ Nhu cảm thấy bản thân dù không bị làm phiền cũng cảm thấy rất phiền .
Cô nghĩ đơn giản có lẽ ngồi một mình quá lâu hình thành thói quen cô độc nên mới thế .
Sơ Nhu rất cảnh giác , cô xích mông lại phía cửa sổ nhiều hơn , cẩn thận mở cục giấy ra . Kẹo ?
: Em yêu , đừng buồn anh luôn bên em .Moa ! Yêu em
Sơ Nhu cười rạng rỡ . Nhận lấy cục kẹo từ cục giấy cất nhẹm vào túi bút trên mặt bàn .
.....
Tiết thứ ba của buổi sáng kết thúc nhanh chóng , đã đến giờ ăn trưa . Học sinh trong lớp kéo nhau chạy ùa xuống căn tin trường , kẻ tụm năm người tụm ba cảm giác hơi chật vật.
' A Nhiệm '
Nghe đối phương gọi mình bằng tên thân mật , Tống Nhiệm dừng bút ngước mắt quan sát.
' Trịnh Ngôn đây , cậu không nhận ra à ?'
- Nhận ra . Tìm tôi có chuyện gì .
' Nhiệm này , hai năm không gặp cậu như người xa lạ thế . Lạnh lẽo đến đáng sợ '
Tống Nhiệm tiếp tục di chuyển bút không buồn nói chuyện . Quang Trịnh Ngôn là bạn hắn , là một người bạn trong đội bóng rổ ở cấp hai , rất thân thiết.. nhưng giờ cậu không chắc.
- Cùng đi ăn đi .
Cậu hơi ngả người ra sau , mắt liếc trộm cô gái bên cạnh . Ánh nắng nhè nhẹ xuyên qua ô cửa sổ hắt lên mái tóc đen mượt buộc đuôi ngựa . Gương mặt cô thanh tú, làn da trắng hồng ửng nhẹ . Đôi mắt cô cụp xuống, chăm chú gắp từng miếng thức ăn từ tốn, không vội vàng.
Cánh môi hồng hào dưới lớp mặt mộc quả thực là nét đẹp kinh diễm , nhưng trầm lặng , ẩn mình .
' Lớp phó , buổi trưa vui vẻ '
Sơ Nhu biết Quang Trịnh Ngôn đang nói mình , cô chỉ nhạt miệng ừm một tiếng lịch sự , rồi quay trở lại việc ăn uống của bản thân . Như thể chuyện trên đời này đều không liên quan đến cô .
" đi "
Tống Nhiệm chậc nhẹ một tiếng sau đó trực tiếp kéo ghế xỏ hai tay vào túi quần đứng dậy rời đi , quay lưng đi về hướng cửa sau của lớp .
" Chúng tôi đi cùng " . Phong Đô chạy lật đật tới cửa lớp.
- được .
' đi đi , đi ăn nào tôi đói sắp chết rồi .'
" Mọi người đi trước , tôi có việc chút . "
Trình Dạ giơ tay hoãn lại , cười trừ . Dáng vẻ nôn nóng điều gì đó.
Tống Nhiệm vừa đi , Trình Dạ bên dưới đã nổi hứng nhấc ghế đơn lên ngồi trước bàn học Sơ Nhu , ẻo lả than thở :
" Sơ Nhuuu . Cậu đừng lạnh nhạt với tôi như thế chứ ?"
- mình không hề .
" Vậy cậu chấp nhận lời đề nghị của tôi đi . Tôi nguyện làm tay sai cho cậu cả đời "
Sơ Nhu mím môi , cô không muốn nghe , không muốn giúp .
- không giúp .
Trình Dạ chớp mắt đáng yêu nhìn Sơ Nhu . Lần nữa giọng nài nỉ được giở ra :
" Cho tôi xin nguồn cung cấp của Giang Giang đi . xin cậu đấy Nhu nữ thần ".
....
Nhà ăn số 7 , học sinh ra vào rất đông . Tống Nhiệm đi đến quầy lấy khay đựng thức ăn tùy tiện chọn vài món đơn giản không thêm gì bắt mắt .
Quang Trịnh Ngôn đứng bên cạnh tất nhiên sẽ thấy khó hiểu , ăn ít vậy , Tống Nhiệm không có tiền sao ?
- khẩu vị hẹp . Không ấn tượng.
Từ lúc cả hai bước vào phòng ăn , nữ sinh đều bàn tán về bọn họ . Ba con người chọn tới chọn lui rất nhanh suất ăn đã đầy đủ mặn nhạt.
Phong Đô bên cạnh hích nhẹ lên người Tống Nhiệm , tự nhiên hỏi .
' Cậu quen nữ thần trường mình sao ?'
- không quen .
Phong Đô nói thêm ý , mặt mày vui vẻ khẳng định :
' Cái người ngồi cạnh cậu , ấy . Tôi cảm thấy từ khi bước vào cậu cứ nhìn chằm chằm cô ấy . '
Nghe thôi đủ hiểu , cả hai đang thăm dò Tống Nhiệm nhưng cậu ta không trả lời . Liếc mắt sắc như lưỡi liềm chỉa về phía Trịnh Ngôn. Đôi chủ đề trắng trợn .
- Dạo này ổn không ?
Trịnh Ngôn được Tống Nhiệm quan tâm có hơi bất ngờ , tay đưa lên kí hiệu hình con chim đơn giản.
' Vẫn ổn . Đám Mục Sâm đi rồi , đến cậu cmn cũng bỏ tôi đi . Chó má thật '
Cậu ta buộc miệng thả câu chửi thề .
- cút . đừng ở đây than thở .
' Nói cho cậu biết , nữ sinh ngồi cạnh cậu không bình thường đâu , xinh đẹp , giỏi giang , ngoan ngoãn nhưng mắc bệnh tâm lý . '
Phong Đô nghe thấy gật đầu lia lịa đồng tình .
- bệnh gì ? Tống Nhiệm nhạt miệng .
' Ngắn gọn nhất chính là " rối loạn ám ảnh cưỡng chế " .
- ồ. ( Không chết được )
Tống Nhiệm không quan tâm nhiều như thế . Chỉ là bạn cùng bàn có cũng được không có cũng chẳng sao . Bệnh gì đấy cậu ta không quan tâm .
(....)
Ba , bốn nữ sinh cầm theo khay đồ ăn tiến gần chỗ hai người , nữ sinh đi trước mạnh dạn cất tiếng xen lẫn cảm xúc thẹn thùng :
- Bọn mình có thể ngồi đây không ?
' có thể . '
Phong Độ và Trịnh Ngôn rất hào phóng lập tức kéo ghế cho mấy cô gái trước mặt .
Lời vừa dứt , ba bốn nữ sinh vẫn chưa ngồi Tống Nhiệm trực tiếp đứng dậy , mặt cậu ta lạnh như băng đến miệng cũng không nói lấy nửa chữ .
' ăn xong rồi .'
Khay thức ăn đổ thẳng vào xô rác thảm thương chút thương tiếc cũng chẳng còn nổi bằng đốt tay .
' ê này . đợi tôi với '
' A Nhiệm '
' xin lỗi nhé , cậu ấy có bệnh trầm tính '
- Đẹp trai mà kì cục vậy .
" Đẹp trai nhưng không dễ tính nhé cô bạn già " . Phong Độ vẫy tay , chọc quê cô gái phía dưới vẻ thích thú .
" Mất hết mặt mũi tớ rồi . "
" cậu là người đề nghị tới ngồi mà "
.....
Đồng Giang trở về lớp sớm hơn mọi người nhưng lại không thấy Sơ Nhu đâu , hộp cơm trên bàn vẫn y nguyên chỉ bị đảo trộn lên vô ý .
" Cậu ấy đâu rồi "
Reng* Reng
Giờ nghỉ trưa , bọn họ có thể tự học hoặc ngủ nghỉ . Nhưng Đồng Giang vẫn đang chờ Sơ Nhu trở lại lớp học . Đã mười lăm phút trôi qua , sao còn chưa quay về . Cô lẩm bẩm nhìn chỗ ngồi để trống .
Tống Nhiệm quay lại , hững hờ nhìn bàn bên cạnh không bóng người , bữa trưa không động , người đâu ?
Tống Nhiệm cụp mắt , mở điện thoại bấm vào cuộc trò chuyện trong tin nhắn Tống Các Sinh " hôm nay không về " .Các khớp ngón tay rõ ràng , thon gọn và tinh xảo vô đối .
Đột nhiên có người chạy tới thở dốc , nhanh nhanh phát ra tiếng :
" Bạn học mới , có thấy Sơ Nhu không ?"
Updated 63 Episodes
Comments
hanni
hay quá
2025-06-07
1