cát vẫn trắng , sóng vẫn vỗ nhưng bên cạnh thì chỉ còn gió lạnh
mắt anh sưng đỏ , tay thì cầm tấm ảnh cũ của em
trong tấm ảnh đó là em , đứng giữa khung hình sau lưng là biển , tay em ôm một bó hoa , miệng em thì cười..
là nụ cười đó
nụ cười xinh , vô tư và hồn nhiên của em
nhưng giờ anh muốn thấy của khôn được nữa
anh nắm chặt tấm ảnh , và nhớ lại câu nói em nói tại đây , tại bãi biển này và tại ngay vị trí này
Hoàng Đức Duy
Em yêu anh , nghe không ! cả cái biển này đều biết đấy
em đứng đó và hét lớn anh thì ngồi nhìn em rồi cười
nhưng giờ
biển vẫn vậy , nhưng em chẳng ở đây
rồi anh lại bước chân tới thư viện
nơi em và anh đã đọc truyện tại đó
quán cafe ven hồ , nơi em từng ngủ ngục thậm chí là ghé luôn trạm xăng nơi em và anh cãi nhau chỉ vì...chuyện chọn nhạc
đúng là..lúc đấy vui thật
nhưng..
" giờ muốn thì cũng có được nữa đâu ? "
mọi nơi đều có ký ức nhưng không nơi nào còn em
1 tuần sau đám tang , anh lại bệnh viện để nhận món đồ em gửi lại để gửi nó cho anh
về nhà anh mở chiếc hộp nhỏ ra
bênh trong là 1 bức thư và 1chiếc USB.
nội dung thư
- nếu anh đọc được cái này nghĩa là em đã không còn nữa , xin lỗi vì đã không nói sớm , xin lỗi vì em giấu anh , em chỉ không mối anh lo cho một người sắp chết như em . Em biết anh lạnh dần , nhưng em không giận anh , anh đã từng yêu em và từng nói " yêu em " mỗi ngày , như vậy cũng đủ với em rồi.
trong USB là những đoạn ghi âm em đã lén lưu khi anh nói yêu em , có lúc anh ngủ anh vô thức nói yêu em , có lúc thì lẩm nhẩm nói khi đang đọc sách. Xin lỗi anh vì đã ghi lén nhé , nhưng sau này anh yêu ai , anh đừng xóa chúng , cũng hãy giữ chúng như một phần của một thời anh đã thật lòng .
và nếu có kiếp sau , lần đấy em sẽ là người đến trước. -
em yeu anh
người viết
𝒽𝓸𝓪𝓷𝓰 𝓭𝓾𝓬 𝓭𝓾𝔂
anh ôm chặt bức thư lên ngực , ngục xuống , khóc như đứa trẻ
sau hôm đấy
không còn ai thấy anh xuất hiện nữa
chỉ người người khác kể
thỉnh thoảng sẽ có một người đàn ông , ngồi trong quàn cafe ven hồ , đéo tai nghe
Comments